Ở trong một góc nào đó , chiếc xe của nó vẫn nằm đó , bình yên không biết gì. Tự nhiên , từ đâu chui ra một người mặt mũi kín mít đi đến , tay cầm chiế hộp dụng cụ sửa chữa . Ngồi xuống cạnh chiếc xe của nó , tên đó cười đểu , nói thầm :- Hà Vy... ?! Là do cô !
Tháo tháo lắp lắp một hồi , tên đó cười mãn nguyễn rồi bỏ đi.
Nó và Quốc Thiên ngồi buôn chuyện từ nãy đến giờ, nó nhìn Quốc Thiên nói :
- Uê , kiếm được em nào chưa ?
- Chưa -.- Tôi định ở vậy cả đời , rong chơi thoải mái .
- NGU !!!!! Kiếm ai đó bầu bạn không phải tốt hơn sao ? Này nhá , uống rượu cũng có người uống chung , ăn cơm thì có người ăn cùng , lúc chết lại có người viếng cho ! Thế chả sướng hơn à ?
- Này , cậu đang rủa tôi chết à ?!
- Đâu đâu.... Linh tinh quá , tôi nào dám !!! Hihihihi
- Hừ....
- Mà này , cậu có biết Thiên Phúc không ? Tên này chắc mới gia nhập vào thế giới ngầm thôi nhể ?
- Biết. Nhưng mà cậu không biết thật hả , tên đó nghe đâu cũng rầm rộ ra phết. Anh trai con nhỏ Thiên Kim chảnh chọe đấy. Cả hai anh em cũng là một loại người cả. Thằng anh thì công tử bột , con em thì chảnh chó , cậy nhà giàu thế này thế nọ. Thằng Phúc chả qua cũng chỉ là cậy ba nó giàu có nên mới dám vậy thôi. - Quốc Thiên giở giọng khinh bỉ
- Ồ, biết không , lúc tối đó , cậu vừa về thì tên đó ở quán bar gây sự nên bị tôi đập cho một trận nhừ tử rồi. Nhưng mà vừa rồi thì tôi mới ngồi 888 với hắn xong , lại còn tốt bụng cho hắn một hộp sữa nữa chứ ?! Sao tôi ngu vậy nà ~.~ - Nó cau mày , chu mỏ ( t/g :đồ kibo , có mỗi hộp sữa / nó : mi có biết một cái mẩu bánh nhỏ thôi cũng đáng giá không ?!!! / t/g : Lẽ ra mi nên hối hận vì nói chuyện với tên đó chứ !!! )
- * Ngã * Hộp sữa ?! Này !!!! Cậu đùa tôi à ?! - Quốc Thiên suýt té
- No no.... Ai mà thèm đùa cậu làm chi -.- - Nó lắc đầu
* Nhà *
Hắn ngồi đó , tay lắc lắc li rượu , cái mặt trù ụ đến ghét ( Nói thế thôi chứ thương mi lắm á ToT ) nhìn vào bức ảnh của nó , lúc này nó mới 14 tuổi , chưa có nghịch tới level đẳng cấp như bây giờ . Nụ cười của nó rất đẹp , không hề giả tạo , tươi tắn , nhìn cái mặt nó cực kì đáng yêu. Hắn thực sự không hiểu vì sao mình lại tức giận với nó như vậy, thật kì lạ !!!! Nó thực sự rất khó hiểu . Vâng , đây là suy nghĩ của anh Dương nhà ta ! ( Có mà mi kì í , sao lại đổ cho bé Vy cuuả ta :'( )
* Nhà Minh Minh *
Minh Minh ngồi trên giường lướt Facebook , bên cạnh còn có một đĩa táo , một đĩa bánh ngọt , một địa socola và một cốc nước 7UP. Cho một miếng socola vô mồm , nhỏ vẫn vô tư lướt tay thoătn thoát cho đến khi ... nhìn thấy một tin :
" CỪU IS COMEBACK "
Nhỏ trợn tròn mắt , với lấy em Iphone 6s , gọi cho nó *tít *tít* một hồi đã có tiếng vang lên :
- Sao ?
- Con khùng kia ?!!! - Nhỏ Minh hét lên
- Ây da....Con thần kinh này , điếc tai tao !!!
- Này , sao mày lại đi đua xe hả ?! Mày có thần kinh không ổn định không vậy ????
- Chả có gì cả , tao chán thì tao đua , vậy không được hả ???
- Chán ??? Này , ĐÌNH HÀ VY !! Mày định đùa với ai thì đùa nhưng mà đừng có đùa với tao !! Tao là Kiều Minh Minh đấy !!!!!!!
- Hừ.... Kệ xác mày là Minh Minh hay Minh Tinh , tao thích thì tao đua !!! Mày nhàm quá , tao cúp a~~
*Tút* *Tút*
Vì quá tức và bất lực , nhỏ ném luôn cái điện thoại vô xó giường ( Thương cái điện thoại ghieee ), nhỏ lầm bầm :
- Con chó này , bỏ bạn bè thế đấy !?
Nhỏ đứng trước tủ quần áo chống hông , ngại ngần một hồi , nhỏ lôi ra một cái áo sơmi đen hiệu H & M , một hãng quần áo nổi tiếng của Thụy Điển., lấy thêm một cái quần baggy đen ra thay . Xong xuôi phần quần áo , nhỏ lại bàn trang điểm nhẹ một chút nhưng tô rất đậm phần mắt , che đi đôi mắt đẹp của nhỏ. Sửa sang lại mái tóc một lúc , nhỏ Minh đi đôi giày Jordan vô rồi vớ lấy cái túi ném hết đồ vô nào là điện thoại , tai nghe , thẻ , ví v..v.....vv... . Cuối cùng , nhỏ chạy xuống , phóng xe ra khỏi cổng.
* Quay lại với Cuộc Đua *
Nó ngồi nhâm nhi ly nước một lúc , thở dài nói :
- Ây... Sao mãi mà vẫn chưa đua tiếp nhỉ ?????
- Chả hiểu ông trọng tài đi ngủ đâu rồi í . - Quốc Thiên ngó nghiêng
- Xầy zui..... - Nó chu mỏ
- Không phải ông trọng tài mà là bà trọng tài. Vì có một số việc nên chưa đua được , đợi xíu đi. - Có một cô gái ĐẸP đi đến
- Uây.... Mặc Phi !!!! - Nó thốt lên
- Mặc Phi ??? Sao...em lại... - Quốc Thiên trố mắt khi nhìn thấy Mặc Phi
- Hihihihi...Bất ngờ hả ? Vì bây giờ chả có việc gì nên em đến đây chơi thôi , thỉnh thoảng mới đến .- Mặc Phi mỉm cười
- Ồ... Lâu lắm rồi ta không gặp nàng. Nhớ nàng ghieee !!!!!! - Nó cười tít mắt
- Ta cũng thế. Hai người đợi một lúc đi , chắc cũng sắp xong rồi á. - Mặc Phi nói
- Ừm... Mặc Phi càng lớn càng xinh ha , lâu lắm không gặp mà đẹp ra bao nhiêu này . Mặc Phi , em lớn rồi. - Quốc Thiên nhìn Mặc Phi
- Hahaha.... Quốc Thiên !!! Anh cũng trưởng thành hơn rồi. - Mặc Phi cười sặc sụa
- Hai người chơi trò gì vậy ???? - Mặt nó ngơ ra
- Không có gì - Đồng thanh
- Đồng thanh ???? Rốt cuộc hai người xảy ra chuyện gì vậy ? - Nó nghi ngờ
- Không... không có gì - Đồng thanh lần 2
- Hừm....
- Đã bảo không có...gì mà...- Lần 3
- Rốt cuộc có chuyện gì ?!
- Không có gì cả . Nhưng mà... không phải nàng có hôn phu nên bị cấm đua xe sao ??? - Mặc Phi nói
- Tôi chán thì tôi đua thôi, không được hả ??? - Nó khuấy khuấy li nước
- Không tin , chắc chắn giữa cậu với anh Dương xảy ra chuyện gì đó nên cậu mới phải đi đua xe. - Quốc Thiên nhìn nó chằm chằm
- Con zai gì mà nhiều chuyện thế ?! Hỏi thử câu nữa xem , tôi với cậu tuyệt giao ??? - Nó vênh mặt lên
- .... - Lặng im
- Đi ra góc kia lấy hộ tôi xe ik...... - Nó chọc chọc vào tay Thiên
- Hừ.... - Bức xúc vì không làm được gì nên đành đứng dậy , đi dắt xe
- Chuẩn bị đua thôi , xong rồi á. Ta đi trước nha. - Mặc Phi cười rồi bỏ đi
Nó vẫy tay theo , Quốc Thiên dắt xe ới , nó cười hì một cái rồi đội mũ vô , phóng xe ra vạch xuất phát. Một góc nào đó ,có một tên nào đó , đùa tí , cái tên đểu cáng phá xe nó đấy , hắn ta đang nhìn nó cười mãn nguyện. Oử trong quán nước , nhỏ Minh nhìn theo bóng nó đua xe , cươi một cái : " Con khùng này nữa ?! Đua xe cũng không rủ !!! "
- Tất cả vào vạch xuất phát !!!!!!!!!!!! 3...2...1.... Bắt Đầu !!!!!!!!! - Tiếng Mặc Phi vang lên
Nó lúc đầu phóng xe rất êm , lượn lách khắp nơi nhưng đến một khúc cua nghẹo xe thì nó bị văng cả người ra khỏi xe , nó bị ghì sát người trên đất rồi va mạnh đầu vào cái cột ở gần đó . Quốc Thiên và nhỏ Minh chạy nhanh đến chỗ nó , nhỏ Minh đỡ lấy nó , bỏ cái mũ ra cho nó , nhỏ gọi :
- Tiểu Vy !!!! Tiểu Vy !!!! DẬY ĐI , ĐỪNG NGỦ !! TIỂU VY , TAO XIN MÀY ĐẤY !!!!
- Minh Minh , bình tĩnh đi , tôi gọi xe cứu thương rồi. - Quốc Thiên chạm vào vai nhỏ Minh
- Q..uố..c Th..i..ên à...... máu.... - Nhỏ Minh quay ra , xòe bàn tay thấm đẫm máu , nước mắt giàn giụa trên mặt từ bao giờ.
- Minh , không được khóc , bình tĩnh , bình tĩnh... Tiểu Vy sẽ không sao đâu.. - Quốc Thiên nuốt nước bọt
- Tiểu Vy không sao chứ ? - Mặc Phi chạy đến
- Thương ở đầu. - Quốc Thiên nói
- A... Xe cứu thương.... Mau mau , Tiểu Vy của tôi..... - Minh Minh dục mấy cô y tá
- Ai là người nhà bệnh nhân thì đi theo chúng tôi. - Một cô y tá nói sau khi đã mang nó lên xe.
Nhỏ Minh chạy theo , không quên dặn 2 người kia :
- Không được nói với ba mẹ của Tiểu Vy.
- Ừm... Yên tâm mà đi đi. - Mặc Phi nói giọng chắc nịch.
Minh Minh leo lên xe , ngồi xuống cạnh nó , nắm lấy bàn tay nó , nói nhỏ :
- Ai dám hại mày ?!! Tao sẽ cho tên đó chết không nhắm mắt.
____________ END CHEP 9 ______________