Ánh Sao Chờ Đợi Em

Chương 122



Một lượng fan to lớn, đang trong thời gian chờ Lê Thành Lãng tỉnh lại, rất nhiều người có thâm niên theo phim ảnh phát động lực lượng, từ các con đường điều tra chuyện đêm đó. Dưới thế tiến công này, một số tin tức nội bộ lần lượt được tung ra, sở dĩ thương thế  của Lê Thành Lãng nghiêm trọng hơn so với Nghi Hi, là vì lúc đèn treo rơi xuống, anh ấy đã ở trên che chở cho Nghi Hi!

Đối với giả thuyết này, về cơ bản quần chúng giữ hai loại thái độ. Người tin thì cảm thấy tại thời điểm nguy hiểm Lê Thành Lãng bảo vệ cho phái nữ là chuyện bình thường, là phong độ của đàn ông; người không tin thì cảm thấy fan Lê Thành Lãng thật là tự sướng quá mức, thấy thần tượng gặp chuyện không may, liền hận không thể đem anh ta đóng gói thành anh hùng cứu thế.

Mỗi người đều có ý kiến riêng của mình, còn có người chạy đến xếp hàng ở weibo của những nhân viên có liên quan để chất vấn, náo loạn không thể kết thúc trong một lúc, rốt cục phía đoàn phim cũng mở lòng từ bi, công bố video ghi hình lại lúc xảy ra sự việc ở khách sạn.

Hình ảnh trắng đen, chất lượng cũng không phải đặc biệt rõ nét, nhưng vẫn có thể nhận ra Lê Thành Lãng và Nghi Hi. Hai người đều mặc lễ phục tối đó đi thảm đỏ, nam anh tuấn hào phóng, nữ xinh đẹp rung động lòng người. Bọn họ không nói chuyện, mà cùng nhìn về một hướng, hẳn là bên kia có gì náo động, nhưng không được camera quay đến. Một lát sau Lê Thành Lãng bỗng nhiên ngẩng đầu, một giây sau vẻ mặt thay đổi, không chút do dự lao về phía trước, ôm Nghi Hi cùng nhau ngã trên mặt đất.

Sau đó, chùm đèn thủy tinh ầm ầm rơi xuống...

Cả video vỏn vẹn 30 giây, lại nói rõ những gì đã xảy ra, người có năng lực lý giải kém cũng có thể hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Weibo chính thức của phim điện ảnh 《 Phượng hoàng phi thiên 》 công bố video này, cũng bày tỏ thái độ: "Trong lúc nguy cấp, Thành Lãng biểu hiện ra phong độ thân sĩ chân chính, làm cho người ta khâm phục. Hi vọng anh ấy và Nghi Hi sớm khôi phục, cũng mong mọi người yên tâm, chúng tôi sẽ theo chuyện này đến cùng, chịu trách nhiệm hết sức."

Giống như đổ một muỗng dầu vào trong chảo, tình huống càng bị đẩy lên cao trào, thậm chí đến nước không thể không chế!

Trước kìa dù là người tin tưởng Lê Thành Lãng bảo vệ Nghi Hi, cũng chỉ cho là anh thuận tay che chở cô ấy một chút, ví như lúc té ngã trên đất  thay cô che chắn. Mọi người thế nào cũng không nghĩ rằng, anh lại có thể dũng cảm quên mình nhào về phía trước như vậy! Các cư dân mạng đều kinh ngạc đến ngây người, thẳng thắn khen anh đúng là đàn ông đích thực, đàn ông nhất trong số đàn ông!

Tuy rằng trải qua nhiều năm hình tượng của Lê Thành Lãng đối với bên ngoài luôn tốt đẹp, trong ngoài giới đều có không ít người khen ngợi anh, nhưng những điều đó ngoài fan của anh, thì rất ít người qua đường tin tưởng hoàn toàn. Cho dù tiếp thu, ở sâu trong nội tâm cũng sẽ ôm một chút hoài nghi, dù sao nơi như showbiz, không thiếu nhất chính là giả tạo và nói dối.

Nhưng chuyện lần này lại là thật! Không phải lời khen có thể mua được, cũng không phải lời khen mang tình cảm cá nhân của người hâm mộ, anh là hàng thật giá thật, không màng an nguy bảo hộ người bên cạnh!

"Ah ah từ hôm nay bắt đầu làm fan của Lê ảnh đế! Thật là đẹp trai! Bản thân Lê Thành Lãng còn đẹp hơn so với tất cả các vai đại hiệp anh hùng mà anh ấy từng đóng!"

Hình ảnh làm cho người ta rung động còn mãnh liệt hơn so với chữ viết, quần chúng tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình sự việc xảy ra của hai đại minh tinh, lại liên tưởng đến tình trạng hiện nay của bọn họ "Trọng thương nằm viện", sự thương yêu quả thực cũng sắp tràn ra. Ngoài điên cuồng ca ngợi Lê Thành Lãng "Anh hùng khí khái", cũng có người phát tán suy nghĩ, muốn đi càng sâu vào.

"Lê Thành Lãng có phần quá tốt với Nghi Hi đi, xem video đó, anh ấy rõ ràng phản ứng kịp! Nghi Hi đang đứng ở dưới đèn treo, anh ấy chỉ cần đi lệch hướng một chút, chỉ cần lùi lại một bước có lẽ căn bản sẽ không bị thương, nhưng anh ấy lại lựa chọn nhào lên bảo hộ cô ấy..."

"Thời gian ngắn như vậy, không suy nghĩ cân nhắc chu toàn, hoàn toàn là làm ra phản ứng theo bản năng. Tình sâu nghĩa nặng như vậy, làm cho tôi không nhịn được nghĩ nhiều..."

Phán đoán này nhận được rất nhiều sự ủng hộ, dù sao thì lúc tin đồn tình cảm của hai người được lan truyền, đột nhiên xuất hiện tin tức nhà trai xả thân cứu giúp nhà gái, bảo quần chúng nhân dân bình tĩnh thế nào được!

Mọi người ban đầu còn cưỡng ép kiềm chế, dù sao đương sự còn trọng thương hôn mê, chờ đến khi tin tức Lê Thành Lãng tỉnh lại truyền ra, một chút đạo đức ràng buộc cuối cùng cũng không còn, bát quái nhất thời như  bão táp, tới vừa nhanh chóng lại mãnh liệt!

Nghi Hi cởi khuy áo cho Lê Thành Lãng. Đã quá ba ngày, phần eo dưới của anh vẫn không có cảm giác gì, nhưng nửa người trên lại có thêm chút khí lực, có thể tự lấy tờ báo, thậm chí cầm cốc nước. Chỉ có điều Nghi Hi cái gì cũng không cho anh làm, ngay cả khi anh cảm thấy toàn thân bẩn đến khó chịu, cô cũng tự mình giúp anh lau rửa.

Cầm khăn lông ướt, cô cẩn thận lau qua bụng và lồng ngực, không đụng tới miệng vết thương. Lê Thành Lãng nằm ở trên giường, rủ mắt nhìn cô:"Loại việc này có thể để hộ lý làm."

"Để hộ lý lau người cho anh? Em cũng định thế, nhưng người cạnh tranh cơ hội này quá nhiều, bệnh viện phải tổ chức võ đài thi đấu, trước mắt vừa mới chọn được 16 người. Đừng gấp gáp, chờ đến lúc tìm được quán quân em sẽ giải ngũ, cho tiểu cô nương trẻ đẹp tới hầu hạ anh."

Cô dí dỏm nháy mắt mấy cái, Lê Thành Lãng cười cười, "Đã có nhiều tiểu cô nương cạnh tranh như vậy, em dựa vào đâu mà nhận được cơ hội này?"

"Em dựa vào đâu ấy à?" Ngón tay Nghi Hi lướt qua bụng anh, anh trường kỳ tập thể hình, bắp thịt dính nước nhìn qua càng mê người: "Đại khái, là do có quan hệ nam nữ không thuần khiết với anh đi."

Cô làm anh có chút ngứa ngáy, cảm giác này khiến anh an tâm. Tuy rằng không hề nói ra, nhưng hai chân mất đi tri giác quả thật làm cho anh lo lắng. Đem Nghi Hi kéo đến bên cạnh, cô cúi đầu nhìn anh, mái tóc dài rũ xuống hai bên, đuôi tóc còn quét lên mặt anh. Anh giương môi cười khẽ:"Xem em đứng lên cũng không xong."

Trên mặt và cổ Nghi Hi đều là băng gạc, ở bệnh viện cũng không trang điểm, thêm nữa bị thương mệt mỏi, đương nhiên không thể so với dáng vẻ tinh xảo lúc khỏe mạnh. Cô trừng mắt nhìn anh:"Ghét bỏ em cũng vô dụng, sẽ không đổi cô nương hấp dẫn hơn cho anh đâu!"

Lê Thành Lãng hi vọng cô đi nghỉ ngơi, nhưng cô toàn dựa vào bên cạnh anh, giống là cô bé trông chừng món đồ chơi quý giá. Cô gần như coi anh là chú chó Teddy trước đây nuôi dưỡng, cách một lúc lại hỏi anh, có đói không, có khát không, cánh tay có tê không, có cần xoa bóp không, còn lải nhải nhiều hơn mẹ anh.

Sau khi lau người xong, Nghi Hi lại bưng lên một cái cốc nhỏ, dùng tăm bông nhúng nhúng nước bên trong. Lê Thành Lãng không thể trực tiếp uống nước, mỗi tiếng đều phải dùng tăm bông thấm ướt môi, tránh để anh khó chịu. Thật ra những việc này anh cũng có thể tự làm, nhưng cô đương nhiên sẽ không đáp ứng, tràn trề hăng hái cầm tăm bông tới gần, dáng vẻ hết sức chuyên chú.

Tăm bông mềm mại mà ướt át, nhẹ nhàng mơn trớn trên môi, Lê Thành Lãng cảm thấy cảm thụ này rất quen thuộc, giống như trước đây mỗi lần tham gia hoạt động, chuyên gia trang điểm tô son cho anh. Ánh mắt Nghi Hi chuyên chú, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào miệng anh, dù đã chuẩn bị tâm lý thật tốt nhưng rốt cuộc cũng không nhịn được, cúi đầu hôn lên môi anh.

Lê Thành Lãng không cử động, tình trạng hiện tại của cơ thể cũng khiến anh không có tinh lực để làm cái gì, Nghi Hi cũng không ngại, cô ôn nhu cẩn thận kề sát anh, sau khi cọ vài cái, vươn đầu lưỡi liếm liếm.

Thân thể anh run rẩy, Nghi Hi hài lòng thoả mãn ngẩng đầu, hoàn toàn dùng giọng điệu để đánh giá tác phẩm nghệ thuật nói: "Môi của anh khô quá." Dường như vừa rồi cô hôn anh, chỉ là để nghiệm chứng môi anh rốt cuộc có khô hay không.

Lê Thành Lãng im lặng một lát mới nói: "Đùi phải, có cảm giác."

Nghi Hi: "Cái gì cái gì?"

"Lúc em làm động tác cuối cùng đó,chân anh có chút đau."

Đây chính là lần đầu tiên trong mấy ngày qua, chân của anh có tri giác, Hai mắt Nghi Hi tỏa sáng, xúc động muốn lập tức nhào lên hôn một cái nữa. Nhưng đúng lúc này cửa phòng bệnh bị đẩy ra, cắt đứt "Trị liệu hồi phục" của hai người.

"Chào buổi chiều, tôi tới thăm bệnh đây!" Tống Chấp tay đút túi đi tới, theo sau là trợ lý đang ôm bó hoa, hai người đều cười hì hì, không có chút cảm giác nghiêm túc nào khi ở bệnh viện.

Nghi Hi nâng trán:"Sao anh tới đây? Không phải hôm qua đã tới rồi sao?"

" Lúc hôm qua anh tới không nhìn thấy em, cảm thấy rất tiếc nuối, cho nên đặc biệt tới một chuyến nữa."

Nghi Hi cười giả tạo:"Cho nên anh là tới thăm em?"

"Vốn là định thăm Thành Lãng, nghe bọn họ miêu tả xong, lại nghĩ đến thăm em."

Lê Thành Lãng thân thể mạnh khỏe, hiếm khi nằm viện, các bằng hữu đều phá lệ quý trọng cơ hội, mấy ngày qua người tới thăm cứ phải gọi là nườm nượp. Nghi Hi ở bên cạnh tiếp khách xã giao, hoàn toàn là dáng vẻ bà chủ, lập tức trở thành tiêu điểm để mọi người trêu chọc.

Tống Chấp thành khẩn nói: "Em có thể biểu diễn một lần đút nước cho Thành Lãng không? Anh muốn xem, thật đấy."

Anh ta đang trêu trọc Nghi hi giành công việc của hộ lý, Lê Thành Lãng cười nói: "Em mà còn tiếp tục như vậy, Simon sẽ không còn cách nào coi em là hình mẫu lý tưởng. Trong lòng cậu ấy em chính là công chúa."

Nghi Hi giễu cợt:"Anh ấy chỉ đang làm nũng thôi. Nếu anh ấy ngã trọng thương, chưa chắc Phạm ảnh hậu sẽ đi bưng trà rót nước, nên anh ấy ghen tị với anh."

Tống Chấp: "... Này, anh nghe thấy hết rồi đấy."

Nam nữ trên giường bệnh coi anh ta như người vô hình, Tống Chấp không thể không ném cái điện thoại qua: "Nhìn đi, hiện tại cả thế giới đều đang bàn tán về quan hệ của hai người, rốt cuộc là quan hệ bạn bè thuần khiết, hay là thật sự có gian tình, mọi người khá quan tâm nha. Sự tình càng lúc càng gay cấn!"

Mấy ngày nay tuy rằng Nghi Hi bận bịu chăm sóc Lê Thành Lãng, nhưng cũng để tâm tới tin tức bên ngoài, biết trên mạng đang lan truyền cái gì. Cô nắm lấy tay Lê Thành Lãng, lén lén lút lút chơi đùa đầu ngón tay của anh, anh để tay sau lưng gãi gãi lên lòng bàn tay cô, hai người nhìn nhau khẽ cười.

Tống Chấp nói: "Không phải trước đó hai người định công khai sao? Hiện tại là thời cơ rất tốt. Nếu cứ để như thế, chờ đến khi truyền thông coi Thành Lãng thành "Anh hùng", công khai tình cảm ngược lại thành tự vả."

Nghi Hi quay đầu:"Thầy Tống quan tâm chúng em? Đã vậy, hay anh cùng cô Phạm công khai tình cảm đi, vừa vặn hạ nhiệt cho chúng em đi!"

Trợ lý Tống Chấp ở bên cạnh nói: "Vậy thầy Tống chỉ có thể tương ngộ với hai người ở hot search thôi, không thể kéo hai người xuống đâu!"

Tống Chấp không nghĩ rằng cả trợ lý của mình cũng làm phản, đi theo Nghi Hi trêu chọc anh, mục đích tới đây không đạt được, ngược lại bị chém một đao. Chỉ có điều anh ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, Lê Thành Lãng rốt cuộc đang nghĩ gì, cũng đến trình độ này còn chưa quyết định nói ra sao?

Lê Thành Lãng nhìn Tống Chấp, thở dài:"Simon, cậu cũng ở trong giới lâu như vậy, rốt cuộc cậu vẫn còn coi thường paparazzi của nước ta sao?"

Tống Chấp cảm thấy hình như mình đã ngộ ra, nhíu mày, "Hai người các cậu... Đang chơi trò gì?"

Nghi Hi có thâm ý khác nhìn anh ta nháy mắt mấy cái:"Mỗi ngày trong bệnh viện quá nhàm chán, bọn em rảnh rỗi không có việc gì làm, liền chơi một trò. Khảo sát một chút tiêu chuẩn chuyên nghiệp của paparazzi nước ta."

Lê Thành Lãng bổ sung: "Tối nay là thời hạn cuối cùng."

Tống Chấp thong thả gật đầu, cảm giác bản thân đã nhận ra cách chơi mới. Trợ lý ở phía sau lại không hiểu gì. Thầy Lê nói thời hạn cuối cùng là có ý gì?

Nhưng mà bất luận cậu ta có hiểu được hay không, đêm hôm đó, một tin tức vừa ra liền chiếm lĩnh hết trang đầu của các trang mạng, mà nhân vật chính là hai đại minh tinh được chú ý nhất hiện nay.

《 Chuyện tình cảm của Lê Thành Lãng & Nghi Hi bị phát hiện? Ở chung bệnh viện, như hình với bóng!》

HẾT CHƯƠNG 122

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv