Cuộc đi chơi nhanh chóng kết thúc vì nó không muốn dây dưa với hắn, tìm đủ mọi cách để chuồn về nhà
I have died everyday
waiting for you
Darling, don't be afraid
I have loved you for a
Thousand years
I'll love you for a
Thousand more…_chuông điện thoại nó reo lên, màn hình sáng rực ảnh của mẹ nó
- Alô…tao không đi bar đâu, bọn bay đi đi_nó vớ cái điện thoại, trả lời xong rồi cúp máy luôn
I have died everyday
waiting for you
Darling, don't be…nó thở dài, nghe máy hét vào điện thoại
- Đã nói là tao không đi mà_nó
Nó tính cúp máy thì có giọng bên kia trả lời
- Đừng cúp máy…_mẹ nó
Nó mở to mắt, nhìn lại màn hình điện thoại, là đại Boss của nhà nó đây mà
- Ơ…ơ…mẹ hả_nó
- Vâng, là tôi đây cô nương_mẹ nó
- À hì hì, mẹ gọi con có chuyện gì vậy?_nó
- Mẹ đang trên máy bay, sáng mai đến nơi rồi nên hai đứa ra đón ba mẹ nhá, mẹ gọi cho anh hai mà nó không trả lời_mẹ nó
- Dạ con biết rồi_nó
Nó sang phòng anh nó thì thấy anh nó đang nằm ngủ vật vờ trên giường
- Anh hai_nó gọi lớn khiến anh nó giật mình tỉnh dậy
- Có chuyện gì_anh nó
- Anh mệt hay sao ngủ sớm vậy_nó
- Không…rảnh thì ngủ thôi_anh nó
- Mai ba mẹ về nước rồi, mẹ gọi anh với em ra đón_nó
- Anh biết rồi_anh nó
Nó đóng cửa phòng, ôm tót cái máy tính lướt Face nhắn tin với Mĩ Vân
[- Mai ba mẹ tao lên thăm tao mày ạ_nó
- Sướng rồi nhé, mai chủ nhật mà…tao qua chơi nhá_Mĩ Vân
- Ờ được á_nó
- Thôi tao off coi phim đây_Mĩ Vân
- Bai bai mày_nó]
Sáng hôm sau, nó cùng anh hai ra đón ba mẹ nó về nước
- A…kia kìa_nó chỉ vào hai người đang kéo một đống đồ vali tiến tới
Nó cùng anh nó đi lại, kéo đồ giúp ba mẹ
- Hai đứa khỏe không_mẹ nó
- Không khỏe chút nào, ở nhà anh hai toàn bỏ đói con mẹ à_nó
- Cái gì…._ba nó nghe xong trừng mắt nhìn anh nó
- Con..con…làm gì có…_anh nó thanh minh
- Hai cha con nhà kia, đi nhanh lên chút nào_mẹ nó hối, anh nó tranh thủ cơ hội xách đồ nhanh đi trước, tránh cặp mắt huyền thoại của Boss đại nhân
- Đi ăn đùi gà đi mẹ_nó gợi ý
- Cũng được, hai cha con nhà kia thế nài_mẹ nó
- Sao cũng được_hai ba con anh nó đồng thanh
Đến nhà hàng gần đó, cả nhà nó chạm mặt gia đình hắn.Biết rõ hắn ở đó, nó không thèm liếc nhìn, ngôi ăn thản nhiên với ba mẹ.
Đồ ăn vừa ra thì cũng là lúc gia đình hắn đứng dậy ra về.Nó thở phù vì đã trút được một gánh nặng
Căn biệt thự trống trải chỉ có hai người ở giờ đã tăng lên gấp đôi, không khí cũng vui vẻ hơn hẳn.Tối hôm đó, ba mẹ nó bảo đi ra ngoài có công chuyện
Kítttt_chiếc xe chở ba mẹ nó dừng lại trước cửa nhà hắn
Kính coong_mẹ nó đứng bên ngoài bấm chuông.Có giọng nói từ bên trong vọng ra
- Cho hỏi ai vậy_người giúp việc
- Cứ bảo là có chủ tịch Trần đến gặp_mẹ nó
- Dạ xin đợi một chút_người giúp việc
Cốc cốc…_người giúp việc gõ cửa phòng ba hắn
- Có chuyện gì_mẹ hắn hiện tại cũng đang ở trong phòng này
- Có chủ tịch Trần đến đây kiếm ông ba chủ_người giúp việc
- Chủ tịch Trần…?_ba mẹ hắn thắc mắc nhìn nhau
- Cho vào_ba hắn
Tít..cổng bật mở, ba mẹ hắn bước vào căn biệt thự nguy nga tráng lệ
Trà được rót sẵn bốt khói nghi ngút, ba mẹ nó từ trong phòng bước ra tiếp khác
- Xin chào anh chị, còn nhớ chúng tôi chứ_mẹ nó đứng dậy
- Anh chị là…_mẹ hắn
- Tôi là mẹ của Hương Thảo đây_mẹ nó
- Anh chị…còn sống sao…chúng tôi tưởng…?_ba hắn
- Phải, đáng ra là vậy nhưng anh chỉ cứ ngồi xuống trước cái đã, chúng tôi sẽ nói chp anh chị biết_ba nó
Từ ngạc nhiên sang vui mừng, không ngờ gia đình mà nhá hắn tưởng đã chết lại đột ngột ngồi sừng sững trước mặt
- Mọi chuyện là vậy đấy, mong anh chị giúp cho_mẹ nó
- Không có gì phải khách sáo cả…chúng tôi biết phải làm gì!_mẹ hắn
Ba mẹ hắn mời ba mẹ nó ở lại ăn cơm nhưng mẹ nó từ chối khéo, về nhà ăn cơm với anh em nó