Anh Sai Rồi. Trở Về Bên Anh, Được Không?

Chương 14: Cô đi đâu thì liên quan gì đến anh?



Phía bên kia.

Sau khi Diệp Vân và Chung Giai Hạo ôm ấp nhau từ trung tâm thương mại ra, cả hai đến thẳng nhà hàng cao cấp bậc nhất thành phố S tên Thủy Phí Lâu. Thủy Phí Lâu nằm ở tầng cao nhất của cao ốc Thái Hiên, từ tầng cao nhất này có thể thu trọn cả thành phố S vào trong đáy mắt. Thủy Phí Lâu này cũng là nhà hàng đứng đầu trong cả nước về độ đẳng cấp và sang trọng, nhà hàng này được trang trí bằng rất nhiều phỉ thúy và pha lê cao cấp quý quá. Nhà hàng này bài trí rất đẹp và sang chảnh, còn về các món ăn thì chỉ có một chữ "tuyệt" mà thôi, tất nhiên giá của một bữa ăn ở đây cũng không hề rẻ. Nhà hàng cao cấp này phải nói là rất đông khách, không những view đẹp mà đồ ăn lại còn rất cao cấp và ngon, đa phần khách hàng ở đây phải đặt bàn trước vài ngày. Chủ nhà hàng này là Phí Khải Minh, một người anh em thân thiết với Chung Giai Hạo, Phí gia là một trong tứ đại thế gia hào môn ở Việt Nam, tứ đại thế gia này đứng đầu là Chung Gia, tiếp đó là Mục gia và Phí gia và Mộ gia. Tứ đại gia tộc này thâu tóm hầu như tất cả các ngành nghề cho nên nghe thấy một trong bốn cái tên thuộc tứ đại gia tộc này thôi cũng đã dọa sợ không ít người rồi. Phí Khải Minh khi thiết kế nhà hàng này đa cố ý xây hẳn 4 phòng vip cho riêng mình 3 người anh em của anh ta và một phòng riêng cho cả đám khi tụ họp để bất cứ khi nào đến đều có một không gian riêng để ăn uống.

Chung Giai Hạo và Diệp Vân bước Thủy Phí Lâu lúc trời nhá nhem là giờ cao điểm của nhà hàng, ngay khi anh bước vào đã có vô số ánh mắt ái mộ cùng khao khát của phụ nữ dán chặt lên người mình. Anh thân hình cao lớn, khuôn mặt đẹp trai khí chất ngạo mạn ngút trời, so với bất cứ minh tinh hay người mẫu nổi tiếng nào đều chỉ có hơn chứ không kém. Mấy cô gái quanh đó bắt đầu xôn xao.

"A... nhìn anh trai kia thật soái qua đi..."

"Anh đẹp trai ơi, anh có bạn gái chưa?"

"Ước gì mình có số điện thoại của anh ấy..."

...

Vô số lời xì xầm truyền vào tai của Diệp Vân, cô ta thẳng lưng ưỡn ngực khoác tay anh mỉm cười đi vào nhưng trong lòng vô cùng chán ghét đám người kia. Dám tăm tia người của cô ta, hẳn là chán sống hết rồi. ngôn tình hoàn

Mấy cô gái đang mải si mê ngoại hình của Chung Giai Hạo lại thấy Diệp Vân khoác tay anh đi vào thì như bóng xì hơi:" Hóa ra là có người yêu rồi..."

Quản lý nhà hàng Hứa Tranh được tin anh tới thì lập tức ra nghênh đón, đẫn đường đưa anh tới phòng riêng:"Chung tổng, mời bên này..."

Anh gật đầu xem như chào hỏi rồi ôm eo Diệp Vân đi theo Hứa Tranh, Hứa Tranh nhanh chóng nhận menu từ tay nhân viên cung kính đưa cho anh và Diệp Vân:" Chung tổng, tiểu thư mời chọn món."

Anh nhìn quyển menu sau đó chọn hai món thanh đạm, đưa menu lại cho phục vụ rồi nhìn Diệp Vân đầy cưng chiều:"Tiểu Vân, em cứ tùy ý chọn."

Diệp Vân gật đầu bắt đầu chọn món, sau khi nhân viên rời đi, cô ta ngẩng đầu nhìn anh tươi cười:"Giai Hạo, không ngờ anh là khách Vip ở đây nha. Trước đây em luôn muốn được đến đây ăn một lần, tiếc là không lần nào đặt được chỗ."

Chung Giai Hạo nhàn nhạt cười:"Vậy sẽ thường xuyên dẫn em tới đây ăn."

Diệp Vân nghe vậy hai mắt sáng lên:"Thật sao? Yêu anh quá đi mất." Vừa nói cô ta vừa tàm động tác hôn gió.

Đồ ăn rất nhanh được mang lên, món ăn được trang trí rất tinh xảo đẹp mắt vô cùng. Phục vụ nhanh chóng khui champagne rót vào hai ly, lòng chất lỏng đỏ sóng sánh trong ly pha lê nhìn ma mị vô cùng. Hai người chạm ly, bắt đầu bữa tối tình nhân, anh nhìn dòng chất lỏng màu đỏ đột nhiên trong đầu hiện ra hình ảnh vũng máu đỏ tươi của An Ninh ngày đó. Không hiểu sao hình ảnh đó hiện lên trong giấc mơ của anh rất nhiều lần như một loại ám ảnh ma mị. Anh ngửa cổ uống cạn, mùi rượu vang tràn ngập khoang miệng, tim anh có một loại cảm giác không thoải mái mơ hồ.

Bữa ăn nhanh chóng kết thúc, Diệp Vân vui vẻ khoác tay anh ra khỏi Thủy Phí Lâu, chiếc xe Bugatti Divo màu đen chạy băng băng trên đường chạy thẳng về Tây Uyển.

Khi anh bước chân vào Tây Uyển đã là tám giờ tối, thím Lưu thấy anh về liền chạy lên đưa dép đi trong nhà cho anh:"Thiếu gia cậu về rồi, cậu đã ăn gì chưa vậy?"

"Tôi ăn rồi, thím dọn đi." Anh cởi bỏ áo ngoài đưa cho thím Lưu, ánh mắt lơ đãng liếc về phía bếp không nhìn thấy bóng dáng người kia đâu, trên bàn ăn thức ăn vẫn còn chưa thu dọn. Cô không ăn cơm, hay là không có ở nhà?

Diệp Vân thấy thím Lưu chỉ đưa dép cho anh mà không thèm ngó ngàng hay hỏi mình câu nào thì tức tối đi lên lầu tắm rửa trước. Chung Giai Hạo lấy cớ đi vào phòng khách uống nước ngó qua bàn đồ ăn. Đúng thật là vẫn còn nguyên chưa ai động đũa, anh không nóng không lạnh hỏi một câu:" Cô ta ra ngoài sao?"

"Vâng, thiếu phu nhân hôm nay cùng bạn cô ấy ra ngoài ăn cơm bây giờ vẫn chưa về."

Cô ra ngoài vẫn chưa về?

Tám giờ tối vẫn ở ngoài cùng bạn?

Bạn? Rốt cuộc là nam hay nữ?

Nhưng rất nhanh anh gạt suy nghĩ ra khỏi đầu mình, anh thấy mình bị điên rồi, cô đi đâu thì liên quan gì đến anh?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv