Lục Trạch nương theo phần bên trong đùi Sơ Niệm chậm rãi chà lau chất lỏng vừa rồi do thao lộng mà dính trêи người cô, bàn tay nhẹ nhàng nâng nâng lên eo nhỏ, một cái tay khác đã cầm khăn lông đi tới chỗ hoa huyệt, hơi hơi một cọ, liền mang ra bên trong từng cổ mật dịch, dưới ánh đèn càng thêm phiến tình.
Lục Trạch nhìn xem trong lòng lại là nổi lên một trận tà hỏa. Sơ Niệm liền như vậy mà nằm trêи giường, như suy tư điều gì mà nhìn chằm chằm hắn, cũng không biết là đang nghĩ cái gì. Không có tiền đồ mà nuốt nuốt nước bọt, sau đó là ho nhẹ một tiếng, thật sự không dám lại lỗ mãng, rốt cuộc đêm nay làm có hơi nhiều, nơi đó của cô đã có chút sưng lên.
Giúp Sơ Niệmm rửa sạch sẽ, Lục Trạch mới đi vào toilet tắm cho mình, khi bước ra nhìn thấy Sơ Niệm đang dựa ở bên ngoài chờ , thậm chí còn chủ động ôm thắt lưng hắn, thân mình rơi vào trong lòng ngực hắn, hành động này của Sơ Niệm là đang lấy lòng hắn,khiến Lục Trạch trong lòng mềm đến rối tinh rối mù.
Cúi người ôm Sơ Niệm lên giường, vì tránh cho nha đầu này lại khiêu khích ɖu͙ƈ vọng mình, Lục Trạch lên tiếng "Cảnh cáo":
"Đừng chơi với lửa, chỗ đó của em vẫn còn sưng "
Loading...
Ở trong lòng ngực Lục Trạch, Sơ Niệm ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, cố ý trào phúng:
"Tự mình đa tình?"
Lục Trạch chạy nhanh chuyển biến tốt liền thu, theo cô nói.
"Là là là, anh tự mình đa tình, tiểu tổ tông em ngàn vạn đừng để trong lòng."
Sơ Niệm nhịn không được cười, không đứng đắn! Nghĩ đến việc mình vừa rồi vẫn luôn rối rắm, sau một lúc lâu lúc vẫn là không nhịn xuống, giơ tay xoa mặt Lục Trạch, mặt đối mặt mà nhìn hắn:
" Em hỏi anh nha. Nếu không có em nói, anh sẽ cùng Sơ Uyển kết hôn sao?"
Câu này nghe tới khinh phiêu phiêu nói, giống như lông chim nhẹ nhàng lay động tâm can Lục Trạch, lòng tràn đầy vui mừng, rốt cuộc Sơ Niệm cũng chịu mở miệng hỏi chuyện của hắn và Sơ Uyển.
Sơ Niệm kỳ thật hỏi xong liền hối hận, thấy hắn nghe xong lúc sau sau một lúc lâu đều không trả lời, chỉ dùng ánh mắt sáng quắc mà nhìn chằm chằm mình liền càng cảm thấy đến câu hỏi cô vừa hỏi kia có chút xuẩn.
Cái gì nếu không có em, anh có thể cùng Sơ Uyển kết hôn?! . Giống như tồn tại của cô sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa Lục Trạch và Sơ Uyển, vừa rồi cô còn nói người này tự mình đa tình , kết quả chỉ chớp mắt liền đẩy bản thân vào tình huống tương tự.
Mếu máo, Sơ Niệm có chút giấu đầu lòi đuôi mà giơ tay che khuất đôi mắt Lục Trạch, thật chịu không nổi khi hắn dùng ánh mắt này nhìn cô.
"Anh không muốn nói thì thôi, dù sao ... Em cũng không phải rất muốn biết."
Lời là nói như vậy không sai, nhưng tâm lý kỳ thật vẫn là chờ mong hắn trả lời, rốt cuộc hai người bọn họ đều đã " chung đụng" thời gian dài như vậy, Sơ Niệm liền cho là mua một món đồ, qua thời gian dùng lâu rồi cũng muốn biết " cảm thụ khi dùng sau " đi.
Lục Trạch nhịn cười mà bắt được tay Sơ Niệm, đem cô ôm vào trong, sau đó ra vẻ thần bí mà để sát vào tai cô, nói.
"Em thật muốn biết?"
Cho nên nói, nam nhân quen biết lâu rồi liền sẽ đặng cái mũi lên mặt, bản thân người trước mặt cô chính là ví dụ sống, yêu nói nói không nói đánh đổ! Sơ Niệm chụp lấy tay hắn tiến qua trêи mặt, sau đó không chút nào che dấu mà liếc mắt Lục Trạch một cái:
"Ai nói người ta muốn biết!"
Lục Trạch rốt cuộc cười lên tiếng, hắn cười làm Sơ Niệ xấu hổ đến không chịu được. Bên dưới dùng lực thúc hắn một phen, dù sao Lục Trạch hắn da dày thịt béo.
Lục Trạch một chút cũng chưa ngăn đòn mặc cho Sơ Niệm tác quái, hơn nửa còn giơ tay duỗi đến trước mặt cô:
"Tới, cho em cắn, muốn làm thế nào cũng được "
Hắn kia một bộ dáng như trẻ con làm Sơ Niệm càng thêm tức khí, chống tay muốn từ trêи người hắn đi xuống, người nọ lại vội vàng một trận lấy lòng nhẹ nói:
"Được được, anh nói.... Anh sẽ không kết hôn với Sơ Uyển. "