Mải nói chuyện cuối cùng xe của anh và cô cũng đã đến trước nhà hàng hẹn gặp Tôn chủ tịch
- Bà xã, tới rồi chúng ta vào trong thôi - anh xuống xe trước đích thân mở cửa xe cho cô, có lẽ người con gái duy nhất khiến Dịch Thừa Dương làm điều này chỉ có thể là An Lạc mà thôi.
Trước đây ngay cả Lâm Dinh An là tình đầu của anh cũng không có cái sự ưu tiên này.
Bước vào căn phòng vip đã được thư kí đặt trước đó, Tôn Á Đồng trên người khoác bộ cánh hàng hiệu sang trọng đã ngồi vào bàn ăn, quả là chủ tịch của tập đoàn SY khí chất toát ra cũng khiến người ta lạnh sống lưng, cô có chút căng thẳng mà nắm chặt tay anh
- Tôn tổng xin lỗi vì đã để bà chờ lâu - Dịch Thừa Dương phá vỡ bầu không kí yên lặng
- Dịch tổng, Dịch phu nhân không sao tôi cũng chỉ mới tới ngồi còn chưa nóng ghế. Hai người mau ngồi xuống đi ba chúng ta cùng ăn bữa tối cùng nói chuyện.
Anh kéo ghế cho cô ngồi xuống rồi bản thân mới ngồi xuống, phục vụ đã bắt đầu dọn món lên bàn biết cô không uống được rượu lên anh đã đặc biệt căm dặn mang lên một ly cam ép.
- Dịch tổng vài năm trước còn là cậu trai trẻ chưa trải bây giờ đã là chủ tịch của Dịch gia đúng là tuổi trẻ tài cao
- Tôn chủ tịch đã quá lời rồi, tôi chỉ là phụ giúp ba của mình ông ấy dù sao cũng đã có tuổi rồi.
- Vị tiểu thư này chính là bà xã của Dịch tổng đây sao? Đúng là rất khí chất, rất xinh đẹp quả thật lọt vào mắt xanh của Dịch tổng đây cũng phải hơn người. Mạo phép hỏi bà xã cậu tên gì?
- à tôi họ Lâm tên An Lạc, Tôn chủ tịch bà gọi tôi An Lạc là được - cô nhanh chóng đáp lời Tôn Á Đồng
- Nghe nói cô Lâm đây tốt nghiệp đại học Đông Hoa
- Phải lúc trước tôi đến Thượng Hải học tập sau này khi đã tốt nghiệp mới trở về Bắc Kinh sống cùng gia đình.
- Thật trùng hợp ngày trước ta cũng là sinh viên Đông Hoa chỉ là sau này khi anh chị ta đột nhiên qua đời vì tai nạn giao thông ta tạm gác lại mọi chuyện mà sang Mỹ tiếp quản tập đoàn.
- Tôn chủ tịch lần này bà đột nhiên về quê nhà mở chi nhánh ở Bắc Kinh ngoài mục đích muốn mở rộng công ty thì có…
- Đúng là Dịch tổng mới đó mà đã đoán đúng ý đồ của tôi. - Tôn Á Đồng nói dứt câu nâng ly rượu vang đỏ trên bàn nhấp một ngụm
- Tôn chủ tịch là muốn tìm ai?
- Không giấu gì hai vị ta là muốn tìm lại đứa cháu gái thất lạc trong vụ tai nạn năm xưa.
Nghe tới đây Dịch Thừa Dương bỗng chốc nổi nên suy nghĩ gì đó nhưng rồi lại thôi, cái chết ba mẹ ruột của An Lạc hiện tại với anh rất ít thông tin vả lại năm đó không chỉ có một vụ tai nạn giao thông xe hơi.
- Dịch tổng trước đây cũng là lão đại được kính nể nói ra quan hệ trong nước vẫn hơn Tôn Á Đồng tôi đây, có thể phiền ngài giúp đỡ để tôi sớm tìm được cháu gái không?
- Không thành vấn đề. Tôn tổng bà yên tâm tôi sẽ cố gắng để bà sớm ngày gặp lại cháu gái của mình.
An Lạc lúc này ngồi nghe hai người nói chuyện có chút đói bụng vì khi chiều lo chuẩn bị cho kịp giờ cô chưa kịp ăn gì nên bây giờ bụng đã đánh trống, đưa tay gắp một miếng thịt bò ăn thử phát hiện có hơi cay liền bỏ lại xuống chén An Lạc từ nhỏ đã không ăn được những món cay, Dịch Thừa Dương tuy nói chuyện cùng Tôn chủ tịch nhưng vẫn quan sát từng nhất cử nhất động của vợ nhanh chóng thấy hành động của cô ban nãy liền ghé sát tai cô nói nhỏ:
- Không ăn được cay? - cô không trả lời chỉ quay lại nhìn anh rồi gật nhẹ đầu
- Ngoan đợi một chút anh sai người làm món khác cho em. - Dịch Thừa Dương dứt lời liền vẫy tay sai người làm nhanh món khác cho bà xã đại nhân.
- Dịch phu nhân ngoài không ăn được cay còn có gì nữa không?
- Thật ra tôi rất ghét những món có cà chua, cà rốt đặc biệt tôi bị dị ứng với cua lần nào vô tình ăn chúng cũng nổi đỏ cả người.
- Chúng ta thật trùng hợp tôi cũng dị ứng với cua - thật ra không phải Tôn Á Đồng dị ứng với cua mà là chị gái của bà, từ khi gặp An Lạc bà luôn có cảm giác rất quen thuộc vả lại nhìn cô bà luôn thấy được hình bóng của chị gái mình lúc còn trẻ. Cô cho bà cảm giác thân thuộc như người trong gia đình.
Đợi một chút đồ ăn mà anh dặn phục vụ chuẩn bị cho cô cũng được bưng lên.
- Được rồi, Tôn chủ tịch mời bà dùng bữa ăn xong chúng ta lại tiếp tục trò chuyện.
Suốt bữa ăn cả ba cùng nói chuyện khá vui vẻ bà Tôn đặc biệt quan tâm đến An Lạc, bà cũng biết về bệnh tình của cô thông qua thư kí cung cấp nhưng khi nhìn cô như vậy thật không ai đoán ra được cô đang mang bệnh trong người có thể thấy Dịch Thừa Dương chăm cô rất tốt.
Mặc kệ là đang ngồi trước Tôn Á Đồng chủ tịch SY, Dịch Thừa Dương anh vẫn lọt vỏ tôm cho vợ một cách tự nhiên nhân viên phục vụ có mặt ở đó ít nhiều cũng ghen tị với An Lạc vì có người chồng như anh.