Tại công ty Khổng thị, trên bàn làm việc Khổng Bạch cầm que thử thai trên tay. Khi nãy ở bệnh viện cô đã nhắn tin nhờ trợ lí mua que thử thai còn yêu cầu cô ấy giữ bí mật giúp mình.
Sau một hồi lâu cô cũng đứng dậy vào nhà vệ sinh để thử, nắm chặt que thử thai đã hiện hai vạch đỏ chót trên tay. Tâm trạng của cô lúc này rất phức tạp, cả cô và Lưu Nhiên vẫn còn đang rất trẻ bây giờ có con có phải là sớm quá không? Hơn nữa sự nghiệp của Lưu Nhiên đang phát triển bây giờ vừa chăm sóc vừa chăm con e là anh sẽ không đủ thời gian. Cô lấy điện thoại gọi cho ai đó
- Alo bác gái dạo này vẫn khoẻ chứ ạ?
- Tiểu Bạch là con sao? Dạo này ta vẫn khoẻ mọi người cũng rất ổn. Con và A Nhiên khi nào mới về thăm chúng ta đây?
- Bác gái đợi khi nào anh Nhiên có kì nghỉ tụi con nhất định sẽ về
- Được con nhớ đó, được rồi ta có việc bận đang dở tay ta cúp máy nhé. - bà Lưu nhẹ nhàng
- Vâng.
Cô cúp máy rồi lại ngồi xuống ghế sofa trong lòng vẫn có chút rối bời liền gọi cho Lưu Nhiên
- Bà xã, gọi anh có chuyện gì vậy?
- Anh đang làm việc sao?
- Ừm chuẩn bị đi kiểm tra cho một bệnh nhân vừa mới phẫu thuật là một đứa bé mới 8 tuổi.
- Vậy sao? Anh quan tâm đứa bé đó nhiều một chút
- Đương nhiên, cậu bé đó rất dễ thương.
- Lưu Nhiên, em cũng muốn có một cậu bé đánh yêu như vậy
- Từ từ chúng ta sẽ có em đừng vội vả lại chúng ta còn chuẩn bị cho rất nhiều thứ đợi ổn định một chút nữa được không?
Nghe anh nói đến đây nước mắt cô đã lưng chừng rơi xuống gò má.
- Chúng ta có gì chưa ổn định chứ?
- Tiểu Bạch chúng ta chưa làm đám cưới cũng chưa đến cục dân chính đăng kí kết hôn, sự nghiệp của anh vẫn chưa thật sự ổn định.
- Vậy ngày mai anh cùng em đến cục dân chính đăng kí kết hôn có được không?
- Ngày mai anh có ca trực và một cuộc phẫu thuật rất quan trọng.
- LƯU NHIÊN - cô hét to tên anh khiến anh giật mình - rốt cuộc anh đây có muốn lấy em không? Anh có thật sự muốn kết hôn với em không?
- T…Tiểu Bạch em nói cái gì vậy? Anh đương nhiên muốn chúng ta sớm làm đám cưới
- Ha, miệng anh nói muốn chúng ta sớm làm đám cưới nhưng năm lần bảy lượt từ chối đi đăng kí kết hôn với em lí do của anh đều là sự nghiệp chưa ổn định, nếu vậy anh cứ lo cho sự nghiệp của mình đi đừng để ý tới em nữa. - cô cúp máy ném điện thoại xuống sàn nhà, ném tất cả mọi thứ trên bàn xuống dưới đất thư kí nghe tiếng động lớn trong phòng làm việc của cô liền chạy vào xem thử.
- Giám đốc cô không sao chứ?
- T…tôi không sao - nhìn Tiểu Bạch rồi lại nhìn que thử thai hai vạch đỏ chót bị cô ném xuống sàn cô thư kí cũng phần nào đoán ra được chuyện gì
- Giám đốc, cô đừng kích động chúng ta cùng đến bệnh viện kiểm tra một chuyến xem tình hình như thế nào đã có được không?
- Anh ấy vốn dĩ không mong muốn đứa bé này tôi hà tất phải giữ lại - nước mắt cô chảy dài xuống hai bên gò má
- Giám đốc cô đừng suy nghĩ bậy bạ tôi tin bác sĩ Lưu không phải hạng người không chịu trách nhiệm. Bây giờ tôi cùng cô đến bệnh viện kiểm tra sau đó chúng ta tính tiếp.
Thư kí Trươnng đã ở bên cạnh Tiểu Bạch từ khi cô mới bắt đầu nhậm chức giám đốc của Khổng gia, cô luôn coi Tiểu Bạch như là em gái của mình thật sự rất yêu thương Tiểu Bạch
- Chị Trương cám ơn chị - cô ngồi trên xe mắt hướng ra cửa sổ mà nói
- Được rồi đừng khách sao chúng ta đi khám trước, bác tài cho xe chạy đi.
Vì không muốn tránh Lưu Nhiên khi sự tình còn chưa rõ ràng thư kí Trương đã đưa cô đến một bệnh viện khác để kiểm tra, bác sĩ khoa sản ở bệnh viện này là bạn thân của thư kí Trương.
- Vào trong đi, tôi ở đây đợi cô đừng lo lắng
- Ừm - Tiểu Bạch gật đầu bước vào bên trong phòng kiểm tra
Sau nửa tiếng Tiểu Bạch bước ra với kết quả trên tay, thấy cô không nói gì thư kí Trương cũng ngầm xác định kết quả trên que thử thai hoàn toàn chính xác.