Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Chương 341: Tại sao Thẩm Nghiên lại tốt số như vậy? (2)



"Lời đề nghị gì cơ?" Thẩm Hoa Hoa nhất thời không phản ứng kịp.

Sau đó nghe thấy Trần Dũng nói: "Chính là, chính là chuyện hẹn em họ cô ra ngoài đó, cô suy nghĩ thế nào rồi?"

Thẩm Hoa Hoa lúc này mới hiểu ra, lập tức trợn mắt.

"Anh đang nằm mơ à? Trần Dũng, tôi tuy không ưa Thẩm Nghiên, nhưng anh là cái thá gì chứ? Cũng xứng để tôi giúp anh à?" Trong mắt Thẩm Hoa Hoa, chắc đầu óc tên này có vấn đề rồi.

Dù sao Thẩm Nghiên cũng là em họ cô ta, là người một nhà, tuy không ưa nhau nhưng người một nhà đánh nhau cũng chẳng sao, nhưng chuyện này mà bị bại lộ ra ngoài thì cả nhà họ đều mất mặt.

Hơn nữa, thực ra Thẩm Hoa Hoa cũng nghĩ, đợi sau này Thẩm Nghiên đi theo quân đội rồi, đến lúc đó đến quân đội tìm một sĩ quan giống như Lục Tuân cho mình cũng không tồi.

Vì vậy, lúc này cô ta sẽ không nghe lời người ngoài như Trần Dũng.

Thậm chí khi nhìn đối phương, cô ta còn tỏ vẻ ghét bỏ.

"Tôi cảnh cáo anh nhé, nếu anh dám làm gì em họ tôi, em rể tôi là sĩ quan đấy, ông nội nhà người ta là tư lệnh ở tận thủ đô, nếu anh muốn c.h.ế.t thì cứ việc làm." Dọa nạt xong, Thẩm Hoa Hoa xoay người bỏ đi.

Gió nhẹ thổi bay tóc mai trên trán cô ta, để lộ vết sẹo trên trán, nhưng cô ta không hề sợ hãi, gọn gàng vén tóc ra sau tai rồi hùng hổ đi về nhà.

Chỉ còn Trần Dũng đứng chôn chân tại chỗ.

Hắn ta không sao hiểu nổi, rõ ràng trước đây hai chị em này ghét nhau như vậy, tại sao Thẩm Hoa Hoa lại không chịu ra tay đối phó với chị họ mình?



Nhưng mà Thẩm Hoa Hoa không được thì hắn ta đành phải tìm người khác vậy.

Mà người này không ai khác chính là Lý Tiêu Tiêu vẫn đang ở nhà họ Thẩm.

Thẩm Trường An cũng đã về, trên đường đi Thẩm Trường Thanh đã kể hết mọi chuyện cho Thẩm Trường An nghe.

Bản thân Thẩm Trường An rất khó hiểu, dù sao dạo này anh chỉ về nhà có một lần, căn bản không hề nói chuyện với Lý Tiêu Tiêu, sao ả ta có thể đổ vạ cho anh được chứ.

Ban đầu anh cũng rất tức giận, nhưng sau khi biết Thẩm Nghiên đã về, Thẩm Trường An liền nuốt cơn giận xuống.

Trước mắt cứ giải quyết chuyện này đã!

Thế là hai anh em cùng nhau về nhà.

Không lâu sau khi Thẩm Nghiên về đến nhà, Thẩm Trường Thanh cũng dẫn người về.

Mọi người vừa nhìn thấy hai anh em, lại một đám ùa đến.

Lưu Trường Căn ở phía sau hô hào thế nào cũng không ngăn được đám người này.

"Đến rồi, giờ anh Ba tôi cũng đã về rồi, cô nói xem, cô và anh Ba tôi đã làm gì trong rừng?"

Mọi người nhìn nhau, cứ cảm thấy hình như có gì đó sai sai?



"Tôi, anh ta đã làm chuyện... đồi bại với tôi."

"Ồ, vậy cô nói xem, cụ thể là chuyện đồi bại gì?"

Thẩm Nghiên vẫn chậm rãi hỏi, nhưng ánh mắt của mọi người xung quanh đã có chút kỳ lạ.

Thẩm Trường An định nói gì đó nhưng bị Thẩm Nghiên lắc đầu ngăn lại.

Bây giờ anh không thích hợp lên tiếng, cứ nghe xem Lý Tiêu Tiêu này còn trò gì đã.

Lý Tiêu Tiêu xấu hổ đến mức chỉ muốn chui xuống đất.

"Chính là chuyện nam nữ, còn có thể là chuyện gì nữa?"

"Ồ, vậy là cô tự nguyện hay bị ép buộc?"

"Tôi bị ép buộc."

Lý Tiêu Tiêu vừa dứt lời, Thẩm Nghiên hiểu rõ gật đầu: "Vậy anh Ba tôi đã cưỡng bức cô như thế nào?"

"Tôi, tôi không nhớ rõ lắm!"

"Hừ, cô thật sự không nhớ rõ hay là căn bản không có chuyện này? Anh Ba tôi đã cưỡng bức cô ở đâu, ít nhất cô cũng phải biết chứ? Nếu đã là cưỡng bức, vậy tại sao lúc đi ra cô không báo công an? Lúc đó có nhân chứng nào không? Có thể chứng minh cô bị cưỡng bức không?"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv