Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Chương 213: Nguyên chủ gây ra chuyện, cô đến dọn dẹp hậu quả (1)



Thẩm Nghiên nhìn dáng vẻ của cô ấy, không khỏi bật cười, "Tôi biết rồi, cảm ơn cô đã nói cho tôi biết."

Bạch Tương đã chạy được một đoạn, khóe miệng mím chặt khẽ nhếch lên, như vậy có phải chứng minh rằng, Thẩm Nghiên vẫn tin tưởng mình.

Như vậy là tốt rồi.

Nhưng sau khi nói lời cảm ơn, nụ cười trên môi Thẩm Nghiên đã tắt ngấm.

Thẩm Hoa Hoa này, nếu thật sự cấu kết với người ngoài gây phiền phức cho mình, vậy thì cô ta c.h.ế.t chắc.

Hai nhà nhất định sẽ trở mặt.

Dù sao thì những chuyện nhỏ nhặt giữa các cô gái trẻ cũng không sao, nhưng một khi liên quan đến vấn đề nguyên tắc thì không được.

Cô có thể ghen tị, giở chút thủ đoạn, những chuyện này không sao cả, nhưng nếu dám đem sự trong trắng của con gái ra làm trò đùa, vậy thì Thẩm Hoa Hoa thật sự vô phương cứu chữa.

Người thân như vậy, Thẩm Nghiên cảm thấy không cần cũng được.

Nhưng bây giờ đã biết rồi, cứ xem Thẩm Hoa Hoa sẽ ra tay lúc nào.

Thẩm Nghiên thản nhiên về nhà, lúc ăn cơm, cô thấy Thẩm Hoa Hoa đến nhà.

Thẩm Nghiên còn tưởng rằng cô ta sẽ thực hiện kế hoạch của họ nhanh như vậy.



Nào ngờ, Thẩm Hoa Hoa chỉ đơn thuần là đến nhà chơi, không hề có ý định làm gì Thẩm Nghiên.

Ngược lại, cô ta còn nói bóng gió về tình hình nhà cậu của mình.

Nào là nhà cậu có tiền, làm công nhân ở trên trấn,... trong lời nói đều tràn ngập sự khoe khoang.

Từ khi biết Thẩm Hoa Hoa định cấu kết với Trần Dũng hãm hại mình, ấn tượng của Thẩm Nghiên về cô ta đã không còn tốt nữa.

Càng không muốn nghe cô ta lải nhải.

Nhà ngoại của mẹ Thẩm cách đây mấy chục dặm, đại đội bên đó cũng khá nghèo, theo trí nhớ của Thẩm Nghiên, mẹ cô và nhà cậu quan hệ khá tốt, hơn nữa có chuyện gì, nhà cậu cũng luôn giúp đỡ.

So với nhà bác Cả Thẩm lạnh lùng, nhà cậu có vẻ tình cảm hơn nhiều.

Nhưng vì hai nhà đều nghèo, cộng thêm khoảng cách hơi xa, nên bình thường có thể không qua lại thì sẽ không qua lại.

Hai cậu cũng đã có gia đình, mợ đương nhiên là không muốn cậu giúp đỡ em gái quá nhiều.

Để không gây thêm phiền phức cho các anh trai, nên mẹ Thẩm quanh năm suốt tháng, cũng chỉ về nhà ngoại một chuyến vào dịp Tết.

Sau khi tiễn Thẩm Hoa Hoa đi, Thẩm Nghiên liền nói với mẹ Thẩm về nhà cậu.

"Mẹ, khi nào chúng ta đến thăm cậu mợ ạ?"



Thẩm Nghiên mỉm cười nói.

Nói đến chuyện này, Thẩm Nghiên lục lại trí nhớ, lúc trước sau khi cô béo lên, tính tình thất thường, lúc đó vừa hay con của cậu cả bị bệnh, đến đây vay ít tiền, nguyên chủ đã chỉ vào mũi cậu cả mắng chửi, nói nhà họ là họ hàng nghèo đến ăn chực nằm chờ,...

Mẹ Thẩm nghe thấy câu này, cũng kinh ngạc.

Chắc bà cũng không ngờ, con gái mình lại mắng cả cậu, trước đây quan hệ giữa hai nhà họ đã cơm không lành canh không ngọt.

Cộng thêm việc Thẩm Nghiên tiêu tiền phung phí, trong khoảng thời gian đó cũng tiêu khá nhiều tiền, còn có tiền vay của nhà cậu.

Thẩm Nghiên nghĩ đến những chuyện nguyên chủ đã làm, cảm thấy vô cùng xấu hổ.

"Khụ khụ! Là thế này mẹ, anh Ba bây giờ cũng đã có công việc ở trên trấn, trước đây cậu cũng rất quan tâm đến nhà chúng ta, số tiền này dù sao cũng phải trả cho người ta trước, rồi mua thêm ít quà cho mấy đứa nhỏ nhà cậu."

Nguyên chủ gây ra chuyện, cô đến dọn dẹp hậu quả.

Dù ở thời đại nào, có một số duyên phận cũng không thể cắt đứt, con người sống trên đời này, chính là dựa vào người thân giúp đỡ lẫn nhau.

Đặc biệt là trong thời đại này, nhà có chút gì, đều phải chia cho người thân mỗi người một ít.

Đồ không cần quý giá, chủ yếu là tấm lòng.

Trước đây, mẹ Thẩm không phải là không nghĩ đến chuyện về nhà anh trai, nhưng vì chuyện của Thẩm Nghiên, nên bà vẫn luôn không dám nhắc đến.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv