Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Chương 207: Đọc nhiều sách và nói ít hơn (1)



Cũng phải nói là, thể chất của con heo này rất tốt.

Ít ra không phải loại yếu ớt, động tí là bệnh, nếu vậy thì Thẩm Nghiên mới đau đầu.

"Vậy thì tốt, chúng ta đi ghi chép tình hình bên chuồng heo cái đi!"

Nói xong, hai người cầm sổ ghi chép tình hình của heo cái, lúc này heo cái cũng không có tinh thần, vẫn cho uống nước muối, sau đó đo nhiệt độ, xác định không có gì đáng ngại, cũng yên tâm hơn một chút.

Hai con heo cái hôm qua chắc cũng mệt lắm rồi.

Tình trạng của mấy con heo đều tốt, Thẩm Nghiên ghi chép đơn giản, xác định không có vấn đề gì, cô định ra ngoài.

Giữa mùa hè, lúc này mà còn ở trong chuồng heo, tuy rằng bên trong có chút mát mẻ, cũng đã dọn dẹp rồi, nhưng vẫn có mùi, ở lâu cũng không chịu được.

Nhưng may là, ở đây để thông gió, trước sau đều có cửa sổ, đến mùa đông thì đóng hết cửa sổ lại, cũng có thể đảm bảo nhiệt độ trong chuồng heo duy trì ở mức tương đối thích hợp.

Thẩm Nghiên ngồi dưới gốc cây lớn ngoài chuồng heo trò chuyện với mấy bà cô, rồi nói đến chuyện phiếm của đại đội bên cạnh.

Nói tới nói lui, lại nói đến chuyện thanh niên tri thức.

Rồi nói tới nói lui, lại nói đến Lý Tiêu Tiêu.



Bà cụ Tiền nhìn mọi người với vẻ mặt thần bí, rồi nhỏ giọng nói: "Tôi nói cho mọi người biết nhé, sáng nay tôi nhìn thấy con trai út của bí thư thôn đi tìm Lý tri thức, hai người còn ôm ôm ấp ấp, ôi chao, thật là..."

Vẻ mặt vừa khinh bỉ vừa hưng phấn của bà cụ Tiền khiến Thẩm Nghiên không khỏi giật khóe miệng, lúc này nhìn thấy Bạch Tương đang ngồi một bên, xem Ôn Thành Lan dạy mấy đứa nhỏ.

Thẩm Nghiên liền đứng dậy đi về phía cô ấy.

"Muốn đến trò chuyện với chúng tôi không? Nếu cậu rảnh rỗi, cũng có thể lấy sách ra xem, ở đây chúng tôi khá thoải mái, không có nhiều việc lắm."

Lúc này cũng chỉ có thêm hai chuồng heo cần dọn dẹp, thật ra khối lượng công việc không lớn lắm.

Bạch Tương nhìn Thẩm Nghiên, hơi không chắc chắn hỏi: "Thật sự có thể mang sách đến đây sao?"

"Đương nhiên rồi, gần đây tôi vẫn luôn bảo Ôn Thành Lan mang sách giáo khoa cấp ba đến, chúng tôi đều đang học, bây giờ tuy chưa khôi phục thi đại học, nhưng tôi cảm thấy, học nhiều vẫn luôn là đúng."

Nghe thấy lời Thẩm Nghiên, đôi mắt Bạch Tương rõ ràng sáng lên, nhưng giọng nói vẫn rất nhỏ.

"Vậy, vậy chiều nay tôi mang sách đến học cùng mọi người."

Thẩm Nghiên gật đầu.



"Được chứ, chúng ta đều là những đồng chí yêu thích học tập!" Cô mỉm cười nhìn Bạch Tương.

Không biết có phải vì lúc này trông cô mũm mĩm, tạo cảm giác thân thiện hay không, dù sao thì nụ cười của cô cũng khiến Bạch Tương giảm bớt áp lực.

Hơn nữa Thẩm Nghiên lại còn yêu thích học tập như vậy, trong mắt Bạch Tương, đây chính là đồng chí cùng chí hướng.

Những thanh niên tri thức khác ở điểm thanh niên tri thức, vì bây giờ không còn đại học nữa, nên mọi người cũng không để tâm đến chuyện này.

Sau khi xuống nông thôn càng không động đến sách vở.

Đối với mọi người, chưa biết khi nào mới khôi phục thi đại học, học xong có lợi ích gì.

Thà dành thời gian đó nghỉ ngơi còn hơn.

Dù sao thì mỗi ngày lao động cũng đã vất vả lắm rồi.

Còn Thẩm Nghiên, có lẽ chỉ đơn giản là muốn tìm việc gì đó cho cô gái ngốc nghếch này làm, dù sao thì dành thời gian yêu đương với nam thanh niên tri thức, chi bằng đọc sách nhiều hơn!

Cô kéo Bạch Tương tham gia vào trung tâm buôn chuyện của mấy bà cô, mọi người bàn tán về Lý Tiêu Tiêu.

Rồi không ngoài dự đoán, lại nói đến nhà bí thư thôn, nhà Vương Hữu Tài còn có họ hàng ở trên trấn, nghe nói cũng rất có quyền lực, nếu không thì sao có thể giúp Lý Tiêu Tiêu có được suất đi làm chứ?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv