Biệt thự Song Thiên, tại phòng nghỉ của ông Thiên,,, đang có một sự tranh chấp nhẹ,,, thời gian gần đây,,, bà Thiên cứ bị chồng mình càu nhàu việc của Tâm Tâm và con dâu,,, bà cũng chỉ cuối đầu hối lỗi,,,
-Thiên Anh nó lại uống say nữa đấy à? [ông Thiên nghiêm mặt hỏi]
-Vâng,,, một tuần nay nó đều như vậy,,, tan làm đúng giờ và đi đến khuya thì trợ lý lại đưa vào tận nhà,,
-Chuyện tốt em gây ra đó,,, giờ con dâu thì bệnh nặng nhưng nhất quyết không về nhà,,,,, con trai thì suốt ngày rượu với bia,,,,
-Em biết lỗi rồi mà,,,, thời gian này em cũng lo cho Tiểu Tinh vậy,,, bao nhiêu lần đến tìm con bé nhưng nó có chịu mở miệng nói câu nào đâu,,,,
-Đâu phải chỉ mình em,,,, Huỳnh Nga có báo là dù có kể chuyện phím cho Tinh Tinh nghe nó cũng chả có phản ứng gì,,, chỉ ngồi yên nghe và đôi lần viết ra giấy vài câu ngắn,,,, À,,,, còn cô thư ký của em thế nào? Nó có phản ứng gì vì chuyện mình gây ra?
-Tâm Tâm nó xin chuyển qua chi nhánh bên Nhật làm luôn rồi,,,,
-Thái độ của Thiên Anh với cô gái đó thế nào?
-Nó chẳng nhìn lấy mặt và hủy hết tất cả các hợp đồng mà Tâm phụ trách,,,, bất kỳ nhỏ hay lớn và cho dù đó có là công ty của mẹ nó,,,, hixxxx đợt này công ty em như bị khủng bố vậy,,,,, trên dưới mười cái chứ chả ít,,,, trong đó có tới hai cái hợp đồng mang tính quốc tế,,,,,,,, giải quyết chúng em cũng muốn điên luôn này,,,,
Bà Thiên nghĩ bụng sẽ được chồng thông cảm và an ủi,,, bà cố nhõng nhẻo tỏ ra vô cùng đáng thương,,,,,
-Đáng đời em,,,, cho chừa,,,,,,
Khác hẳn với sự hy vọng của bà,,, ông Thiên nói một câu hờ hững rồi bỏ đi sang phòng Thiên Anh,,,,, bỏ mặt người vợ đang tức tối dậm mạnh chân lên sàn nhà,,,,
Sang phòng ông thấy Thiên Anh đang vùi mình trong chăn,,,, đến gần con hơn,,, ông khẽ kéo tấm chăn đang trùm kín mặt Anh,,, Anh đang khóc,,,, khóc ngay khi đang chìm trong cơn say ngủ,,,, ông Thiên lau đi những giọt nước mắt làm ướt nhòe mặt Thiên Anh,,,, ông thấy xót thương vô cùng,,, nhưng biết làm sao? Thiên Anh tuy không phải kẻ phản bội,,, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô tội trong chuyện này,,,, ông cũng đã thử nhiều cách để giúp Anh thuyết phục Tinh,,,, nhưng vẫn vô ích,,,, giờ ông chỉ có thể giúp cậu lau nước mắt,,,
-Tiểu Tinh,,,, anh,,, xin lỗi,,,, xin,,,,,,,,,,,, lỗi em,,,,,,,,,,,,,,,,,
Thiên Anh khó khăn nói trong khi mắt vẫn nhắm ghìm,,,, bia rượu giờ đã vô tác dụng với cậu,,, nó không làm Anh được ngủ say,,, sự ân hận,,, đau khổ đã vô hiệu hóa chất men của rượu,,,, tim vẫn đau,,,, đầu óc luôn hiện lên hình ảnh Tinh đứng lặng trong sự đớn đau đến tột cùng,,,, chính Anh cũng không tha thứ cho mình,,,,,,
Đã một tháng trôi qua,,, tình trạng của Tiểu Tinh không hề có tiến triển,,,, nhưng cô đã chịu bước ra khỏi nhà,,, đi mua vài đồ dùng cần thiết và bánh ngọt,,,,
Đang trên đường đi,,, Tinh gặp NaMi,,,, {cô bạn gái của Hoàng Phong} đang bị chặn lại bởi hai tên con trai,,, nhìn tướng tá bụi đời và rất hách dịch,,,, NaMi đang rất sợ hãi,,, mắt cô bé đã đỏ lên vì hoảng,,,,,
-“Pụp” Ái,,,,,,,,,,, mẹ kiếp,,,,,
Một tên ôm lấy đầu và hét lên,,,, và một dòng máu tươi tươm ra, ngày càng nhiều,,,,, Tinh đã ném một cục đá to bằng bàn tay vào đầu tên đó,,, hắn choáng váng ngã xuống,,,, tên kia lại đỡ lấy thằng bạn,,, nhìn về phía Tinh với đôi mắt giận dữ,,,,
-Mày là đứa nào mà láo vậy?
-,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,, [Tinh yên lặng]
-Chị Tinh Tinh,,,,,,
NaMi chạy đến đứng phía sau Tinh vì vẫn còn sợ,,,, thấy tên kia đầu cứ tươm tươm máu cô càng sợ hãi,,,, Tinh cầm lấy bàn tay đang xiết lấy vai mình trấn an,,,, nhìn về tên đó,,,,, hắn đã rời chỗ thằng bạn mà tiến đến,,,,, Tinh cẩn thận lùi từng bước một,,,, “chát” tên đó giáng cho Tinh một bạt tay thật mạnh,,,, làm Tinh ngã chúi xuống mặt đường,,,, NaMi khóc nất lên,,,, định đỡ Tinh dậy nhưng bị tên đó giật mạnh ra khỏi đó,,, hắn nắm thóp áo Tinh kéo cô đứng dậy,,,, NaMi với đấy một cái chai sành gần đó và tiến đến đập “Bốp” vào đầu tên biến thái hung bạo kia,,,, hắn nhăn nhó buông Tinh ra,,,, NaMi chạy đến đỡ Tinh bỏ chạy,,,,
Hai tên đó đâu dễ dàng tha cho hai người,,,, đang cố chạy Tinh Tinh nhận thấy phía trước là chi nhánh công ty Thiên Anh nên kéo NaMi vào đó,,,,
-Chủ tịch phu nhân,,,,, [các tiếp tân cuối đầu chào Tinh,,,]
Thiên Anh trùng hợp đang thị sát tại đây,,, đang định bước vào thang máy,,, nghe thấy vậy vội chạy ra ngay,,,,, Tiểu Tinh sắc mặt xanh xao,,,, mồ hôi rơi lã chã,, mắt cô mờ dần,,, thấy được Anh đang chạy đến,,, Tinh muốn quay đầu bỏ đi nhưng chân cô đã không còn sức,,, và Tinh ngất lịm đi trong vòng tay kịp thời của Thiên Anh,,,,
-Chuẩn bị xe ngay,,,,,,,,,,,,
Anh hét lớn và bế lấy vợ chạy ra hướng cửa,,, xe đã đổ ngay cửa chính công ty,,,, xe chạy như bay đến bệnh viện vì lời thúc giục của Thiên Anh,,,, cậu không thể nào bình tĩnh khi Tiểu Tinh như thế này,,,, lo lắng, xót thương, đau đớn,,,, là những gì Thiên Anh cảm nhận được lúc này,,,, khi Tinh đang nằm yên trong vòng tay cậu với gương mặt tái nhợt,,,,