Anh Là Biển, Em Là Trăng

Chương 107



Trong khi chuẩn bị đồ để nghỉ dưỡng ở biệt thự trên núi, Khôi không quên nhắc nhở Nguyệt:

Có chuyện gì chị phải báo liền đấy.Dạ vâng cậu chủ hãy cố gắng nghỉ dưỡng, mọi người chỉ hành động sau khi vợ chồng cậu chủ trở về thôi ạ.Dù bị thương Khôi vẫn ném chiếc gối vào người chị thích trêu ngươi của mình. Nguyệt mỉm cười không trách chỉ nói:

Em yên tâm, chị đầu còn như trước đầy, chị sẽ không tự ý làm gì đầu đừng lo. Hơn nữa còn anh Hải nữa mà. Em nghĩ anh ấy sẽ để chị làm gì một mình sao?Được rồi, tạm tin chị đấy.Ừm yên tâm nghỉ dưỡng đi.Đến lúc này Khôi mới tạm yên tâm đi nghỉ dưỡng. Sau khi mọi người đi thì hội Nguyệt cũng không nhàn rồi vừa phải hoạt động như bình thường ở những nơi có gắn máy nghe lén vừa phải khiến người nghe lén nghĩ rằng họ đang không làm gì chỉ tập trung dưỡng thương. Điều này trước mắt đề kéo dài thời gian cho đến khi hội Huy và

Khôi khoe lại và đề tìm ra ký ức bị mất của Hải.

Ở nhà Hải.

Anh đã để điện thoại gắn nghe lén ở nhà văn phòng chưa vậy?Em yên tâm đi Hùng đã kiểm tra người mọi người trước khi vào rồi mà.Được rồi.Giờ anh Phúc liệt kê xem ai là những người tiếp cận anh gần đây? Chúng ta cần lọc ra ai là người có thể đi cùngPhúc tới những địa điểm kể trên gắn máy nghe lén.

Đi cùng anh về nhà thì nhiều lắm, anh vẫn thường xuyên rủ bạn đến nhà mà. Còn nếu công ty em thì có vẻ ít hơn. Ngoài trợ lý của anh và Phong thì có cả bạn thân của anh từng đi cùng anh đến còn có cả một cô gái anh từng hẹn hò.Vậy là có bốn người.Thế ai là người từng được cẩm điện thoại của em?Thế thì chỉ có bạn thân em và cô gái em từng hẹn hò... À không trợ lý của em nữa chứ. Trợ lý và bạn thân thì thường xuyên luôn ấy chứ.Vậy là còn ba.Em nghĩ là còn hai thôi?

Tại sao?Cô gái anh từng hẹn họ tức là giờ anh không liên hệ với cô ấy nữa. Một người như thế không có nhiều tác dụng.Nếu là trợ lý hoặc bạn thân thì dễ dàng hơn nhiều.

- Không thể là bạn thân được. Dù sao anh và cậu ta cũng đã quen nhau từ đại học, cậu ta nhất định không phản bội anh.

Mọi người nhìn nhau, thực sự độ tin cậy từ lời nói của Phúc không làm hài lòng mọi người.

Cứ thử kiểm tra xem đã. Dù sao cũng không thể chắc chắn được.Đúng vậy. Hùng anh cứ thử theo dõi xem sao.Được thôi. Nhưng anh có điều muốn hỏi? Tại sao cậu nhóc này ở đây?Mọi người theo hướng Hùng chỉ nhìn về phía Dương đang ngồi một góc lắng nghe mọi chuyện. Nguyệt nghiêng đầu hói Dương:



Những chuyện này nguy hiểm lắm em không cần ở đây đâu.Khôi nói em phải canh chừng mọi người rồi báo lại với nó. Hơn nữa em nghĩ mọi người nên để em là người theo dõi. Dù sao nếu em theo dõi thì sẽ không bị nghi ngờ vì hẳn sẽ không biết em là ai.Nguyệt suy nghĩ một chút hình như đúng vậy nếu là người đã theo dõi cô và mọi người lâu nay thì chắc chắng đã biết rõ Hùng. Nếu vậy đề Hùng theo dõi cũng thực sự rất dễ rút dây động rừng. Lúc đó càng khiến mọi người gặp nguy hiểm hơn. Nhìn sang mọi người có vẻ ai cũng đang suy nghĩ điều tương tự.

Nhưng vẫn rất nguy hiểm. Chúng ta không biết kẻ địch là ai và hắn có thể làm gì nếu em bị phát hiện.Em chỉ theo dõi có làm gì đâu. Ưu điểm là hắn không biết em là ai, và em dù gì cũng đã tham gia bao nhiêu chuyện nguy hiểm. Chút việc này có là gì.Nếu em ấy đã cương quyết vậy thì cứ để em ấy giúp theo dõi. Hiện tại chúng đều tập trung vào chúng ta chỉ cần chúng ta không manh động thì không quá nguy hiểm.Sau khi được thuyết phục cuối cùng Nguyệt cũng đồng ý giao nhiệm vụ theo dõi lần này cho Dương.

Thôi được nếu em đã nói vậy. Nhưng em phải hứa sẽ cẩn thận không được khinh địch, luôn phải báo cáo hành động cho mọi người. Đặc biệt KHÔNG ĐƯỢC LÀM GÌ KHI CHƯA ĐƯỢC CHỊ CHO PHÉP NGHE RÕ CHƯA?Rõ thưa chỉ huy.Hải lái đưa xe đưa Nguyệt ra bãi biển vì anh biết hôm nay cô đang có khúc mắc trong lòng. Ngồi trên mỏm đá, đưa cô chai nước anh hỏi:

- Em định khó chịu đến bao giờ vậy? Dù sao cũng tham gia rồi. Hơn nữa Dương giỏi thế nào không phải em không biết, thằng bé đủ khả năng.

Em chỉ thấy mọi lúc mọi chuyện càng rối, càng thêm nhiều người em càng cảm thấy không yên tâm.Em chỉ muốn một mình chống chọi sao?Cô không nói chỉ nhún vai, anh ôm cô vào lòng:

- Vốn dĩ cuộc sống là một vòng tuần hoàn. Vì vậy có người thiệt vì em thì cũng có người khiến em phải chịu thiệt.

Hơn nữa, cuộc sống của mỗi người đều là lựa chọn. Bản thân họ lựa chọn chịu thiệt không phải em bắt nên đừng suy nghi nữa.

Em chỉ sợ rằng nếu tham gia sâu quá thì có khi đến cơ hội hối hận cũng không có.Vậy em cảm thấy bố em có hối hận không?Hả? Vì chuyện gì cơ?Về việc bảo vệ anh.Nguyệt nhìn anh một chút rồi lắc đầu, cô hiểu ý anh đang nói. Anh lại ôm cô vào lòng:

- Đúng vậy việc càng nguy hiểm thì suy nghĩ càng nhiều. Vì vậy em đừng nghĩ nữa, Dương kể từ khi bắt đầu tham gia với em và Khôi mấy năm trước đến giờ cũng hiểu không ít. Tự thằng bé có sự lựa chọn của riêng mình. Nếu thằng bé đã chọn em thì cái em nên nghĩ là làm thế nào để bảo vệ thằng bé tốt nhất chứ không phải buồn rầu khó chịu áy náy hay nghĩ tiêu cực.

Nguyệt hít một hơi thật dài cuộn tròn người vào lòng anh buông bỏ những suy nghĩ tiêu cực.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv