Lạc Huyền Ca trong nháy mắt sửng sốt, tiếp đó chớp đôi mắt nhìn An Nhược Thủy: "Ừm."
Thập phần thành khẩn trả lời, lại làm An Nhược Thủy thầm cả kinh.
"Sao em làm được?" Lúc đó tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm các nàng, chính là ai cũng không phát hiện dù chỉ một chút.
Lạc Huyền Ca không biết nên giải thích thế nào, cũng không dám giải thích. Hiện tại bộ dáng An Nhược Thủy ép hỏi mình thật sự là quá dọa người, Lạc Huyền Ca cảm thấy nếu An Nhược Thủy biết mình tàn bạo, có lẽ sẽ trách cứ, thậm chí sẽ bởi vì sợ hãi mà rời xa.
An Nhược Thủy đợi một hồi, không chờ đối phương trả lời đã vươn tay nhéo tai Lạc Huyền Ca, nằm ở trên thân thể người kia nhẹ giọng hỏi: "Không muốn nói sao?"
"Không phải không muốn nói, là em sợ chị không tiếp thu nổi." Lạc Giáo Chủ trầm tư một hồi, cuối cùng quyết định thành thật trả lời: "Em chỉ dùng nội lực làm tay cổ tay nàng cảm thấy một trận đau đớn."
Nói xong, Lạc Huyền Ca liền ngậm miệng, còn loại chuyện di chứng sau này, hẳn là có thể giấu diếm.
Không ngờ An Nhược Thủy nghe vậy, hết sức thất vọng nói: "À, chỉ đau một hồi thôi sao, thật đúng là quá tiện nghi nữ nhân kia."
"......?" Lạc Giáo Chủ không thể tưởng tượng nhìn nàng, nhưng giờ phút này An Nhược Thủy lại nằm xuống chuẩn bị ngủ: "Được rồi, chị không sao, ngủ sớm một chút."
"Ừm." Lạc Giáo Chủ nghe giọng điệu An Nhược Thủy không đúng lắm, bỗng cảm thấy vừa rồi mình không nên giấu diếm mới phải.
"Kỳ thật......" Lạc Huyền Ca hơi hơi hé miệng nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, thủ pháp của mình quá tàn bạo, vẫn là đừng nên nói, chỉ sợ phu nhân học hư giống mình.
"Hả? Kỳ thật cái gì?" An Nhược Thủy mơ mơ màng màng nghe được Lạc Huyền Ca nói hai chữ, nội dung phía sau cũng không biết là nàng không nghe rõ, hay là Lạc Huyền Ca căn bản chưa nói.
Lạc Giáo Chủ hoảng loạn nói: "Không có gì, kỳ thật em muốn ôm chị ngủ."
Rất nhanh liền ôm mỹ nhân vào ngực, Lạc Giáo Chủ treo lên mỉm cười ngọt ngào, tiến vào trong mộng.
Ngày hôm sau Lạc Huyền Ca dậy sớm, phát hiện bảng xếp hạng trên vòng tay chỉ còn lại hơn tám mươi người.
Hơn nữa tiền vàng mỗi người đều bị khấu trừ một lượng lớn, Lạc Huyền Ca đang nghi hoặc, hệ thống đột nhiên phát tới tin tức.
Hệ thống: Tối hôm qua đột phát ngoài ý muốn, tất cả tuyển thủ bị khấu trừ từ năm chục ngàn tới một trăm ngàn dùng làm tiền mua mạng.
Lạc Huyền Ca cười cười, không nghĩ tới hệ thống này thật biết sinh sự, lại còn có tiền mua mạng.
Buổi sáng cùng đám người Bạch Liễu tập hợp xong, Giang Ý Hàm cũng rất nhanh về đội.
Mắt nàng nhìn hồng hồng, trạng thái tinh thần rất kém cỏi, bất quá ngại vì vẫn đang phát sóng trực tiếp, cho nên đám người An Nhược Thủy cũng không tiện hỏi nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Rất nhanh hệ thống phát thông báo mới, tất cả mọi người rời khỏi mộng cảnh, trở lại đảo nhỏ tiến hành thi đấu Minh Chủ Võ Lâm.
Ngay lúc mọi người trố mắt nhìn nhau, Lạc Huyền Ca dẫn đầu hỏi: "Lần này tới đó như thế nào? Vẫn là phải bịt mắt?"
Hệ thống: Bản đồ đã gửi, hy vọng các vị tuyển thủ dựa vào nỗ lực bản thân, nội trong hai ngày một đêm mau chóng chạy tới.
Mạnh Tiểu Manh nhìn nhắc nhở cụ thể trên vòng tay: "Vậy là muốn chúng ta tự mình đến đó, nói cách khác, phải tự sắp xếp phương tiện di chuyển?"
"Để tôi gọi điện cho quản gia một chút." Từ Gia vừa nói vừa đi tìm di động, lại nghĩ đến điện thoại cùng hành lý đều bị tổ tiết mục tịch thu rồi.
Khuôn mặt nàng tràn ngập xấu hổ, lên tiếng: "Chúng ta giống như còn không thể liên lạc cùng bên ngoài."
"Đã nói cần dựa vào nỗ lực của bản thân mình, cô gọi quản gia là muốn khoe giàu với chúng tôi sao?" Giang Ý Hàm hôm nay nói chuyện rất châm chọc, bất quá Từ Gia đã quen, nhìn Giang Ý Hàm trạng thái tinh thần cực kém, nàng ngoài ý muốn cũng không trả đũa.
Lại tiến lên một bước, ôm bả vai Giang Ý Hàm, cười rất sung sướng: "Chính là khoe giàu! Thế nào, tiểu mỹ nhân có hứng thú đi theo tôi không? Gả vào hào môn, từ đây vô ưu vô sầu."
"Ai ya, được. Đại gia, cầu bao dưỡng." Thật ra Giang Ý Hàm cũng ý thức được mình nói chuyện giọng điệu không đúng, cũng biết lời vừa rồi rất khó nghe, cho nên hiện giờ thuận theo sườn núi, cho mình và Từ Gia một cái bậc thang.
Từ Gia hết sức kinh ngạc nhìn về phía Giang Ý Hàm, tiếp đó khẽ cười ôm chặt nàng, xem ra đã khôi phục tốt.
Khán giả kênh trực tiếp cũng vì loại 'tình tỷ muội ' này mà cảm động, không ít người liên tục bình luận 'ở bên nhau'.
"Được rồi, lần đầu tiên chúng ta tới đảo nhỏ, có xe có thuyền có máy bay. Chúng ta phải mau chuẩn bị. Ít nhất bây giờ, tiền vàng trên người chúng ta không có tác dụng."
Câu này của Lạc Huyền Ca liền nhắc nhở mọi người, đều ở trong tiết mục đã lâu, thiếu chút nữa quên mất tiền vàng cũng không phải tiền tệ chân chính, sau một hồi đỡ trán che mặt, tất cả mọi người về nhà thu dọn hành lý.
Lần nữa tập hợp đã là hơn mười một giờ trưa, Lạc Huyền Ca nhìn thời gian rồi hỏi: "Dùng bữa trước hay là đi kiếm tiền?"
"Ăn cơm trước đi. Tôi đói bụng." Mạnh Tiểu Manh yếu ớt giơ tay.
Cố Tầm Tuyết lập tức gật đầu đồng ý: "Ăn cơm trước, vừa vặn bàn kỹ một chút nội dung kế hoạch."
"Đồng tình." An Nhược Thủy phụ họa, Lạc Giáo Chủ lập tức đáp ứng: "Được, chúng ta tổ đội 2-2 tới nhà ăn gần đây dùng bữa."
Xung quanh vẫn là địa bàn tổ tiết mục, vì vậy nơi này sử dụng tiền là tiền vàng trong trò chơi, các nàng cũng định ăn no trước mới rời đi, tránh cho phải vừa kiếm lộ phí đồng thời còn phải đi kiếm bữa trưa.
Chờ tám người đều ăn no, kế hoạch cụ thể chi tiết cũng được hoàn thành.
Vẫn là giống như lúc trước, tiến hành chia tổ 2-2, như vậy sẽ không đến mức vì thiếu lộ phí mà thành viên bị loại, mỗi người đều bảo đảm tốt cho bản thân cùng cộng sự, rồi lại trong khả năng cho phép đi trợ giúp những người khác.
"Vậy làm sao bây giờ? Trời nóng như vậy, kiếm tiền thế nào đây?" Sau khi An Nhược Thủy tham gia tiết mục này, đột nhiên phát hiện ngoại trừ đóng phim ra, nàng hình như cái gì cũng không biết.
Mà khán giả kênh trực tiếp cũng phát hiện, idol Lạc Huyền Ca của bọn họ, trừ bỏ không biết mỉm cười thì cái gì cũng biết.
Mà đối phó nữ nhân đanh đá đều chuẩn không cần chỉnh.
Tới buổi chiều, toàn liên minh bỗng phát hiện bản thân không có vốn, cũng không có tay nghề đặc thù, ở trong thành phố này không có biện pháp kiếm được lộ phí.
Bất quá cũng may, Cố Tầm Tuyết tới lôi đài gần đây đánh một trận, thắng mấy ngàn tiền thưởng.
"Hiện tại làm sao bây giờ? Một mình Cố tiểu thư kiếm được tiền, căn bản không đủ trả tiền xe cho toàn liên minh chúng ta." Giang Ý Hàm cực kỳ bất đắc dĩ nói: "Nếu cho tôi một cái điện thoại di động thì tốt rồi. Ít nhất có thể mở livestream, đánh thưởng lấy được tiền cũng có thể trả tiền xe."
"Chúng ta không mua nổi vé xe, bất quá mua một cái di động hẳn là có thể chứ." Mạnh Tiểu Manh ngẩng đầu nhìn Cố Tầm Tuyết, Cố Tầm Tuyết lại ngẩn người, lúc trước nàng chính là lập nghiệp từ livestream, đương nhiên biết dân mạng đánh thưởng lúc truyền trực tiếp có bao nhiêu điên cuồng, huống chi hiện tại ở đây đều là minh tinh nghệ sĩ, fan hâm mộ các nhà đập ra cái sân bay cũng không thành vấn đề.
"Được, chúng ta đi mua di động." Cố Tầm Tuyết xem như đồng ý.
Kênh trực tiếp lần thứ hai nổ tung ——
Mạch: Vãi vãi, tiền của tôi rốt cuộc cũng có thể tiêu xài rồi! Xem tiết mục của An Thị đúng là ủy khuất, không thể làm toàn thế giới đều biết tôi là đại gia.
Phong Hướng Vãn: Kho bạc kho bạc, mẹ ơi~ mau đem kho bạc nhỏ của con tới. Hôm nay cuối cùng đã có thể tiêu xài a ha ha
Chờ Cố Tầm Tuyết mua điện thoại di động về, Giang Ý Hàm lập tức download phần mềm phát trực tiếp của An Thị, thuận tiện quảng cáo nó trước máy quay.
"Chào mọi người, chờ một chút chờ một chút... Tôi còn chưa kịp nói lời mở đầu. Hiện tại các bạn xoát lễ vật quá sớm." Giang Ý Hàm nhìn số đánh thưởng tăng vọt, bất đắc dĩ mỉm cười: "Đây là fan thổ hào nhà ai vậy? Vừa lên đã dùng lễ vật dán đầy mặt tôi a."
Những người khác còn chưa mở miệng, kênh livestream lập tức lại xoát tên Lạc Huyền Ca.
Giang Ý Hàm dùng một tay ôm ấp trái tim nhỏ: "A...... Hóa ra không phải tôi, vậy các bạn trò chuyện với Giáo Chủ, bổn cô nương có tiểu tính tình, không có ôm ấp hôn hít nâng lên cao tuyệt đối không dỗ được."
Tiếp đó mỉm cười đưa điện thoại cho Lạc Huyền Ca, Lạc Huyền Ca đầy mặt lạnh nhạt nhận lấy, nhìn màn hình di động loạn thành một mảnh, cũng không thể thấy dáng vẻ bản thân trong đó, khẽ nhíu mày: "Mọi người đừng xoát quá nhanh, tôi đều thấy không rõ mặt mình."
[Kênh livestream]
Mộ Hi: Dừng lại dừng lại! Tất cả mau dừng lại, chúng ta đang ngăn cản Giáo Chủ thưởng thức thịnh thế mỹ nhan của mình 2333
Thuốc viên: Ai u, ngài về nhà nhìn gương xem đi. Hôm nay ai cũng ngăn không được tiểu tiên nữ tôi xài tiền.
Một câu này của Lạc Huyền Ca không chỉ không làm kênh livestream ít đi lễ vật, ngược lại hại cô ngay cả màn hình di động đều nhìn không rõ.
"Truyền trực tiếp cần biểu diễn tài nghệ không?"
Dù sao cũng không thấy rõ màn hình di động, cũng không thấy rõ những dân mạng kia phát cái gì, nhưng bởi không muốn phụ tâm ý bọn họ xoát lễ vật, Lạc Giáo Chủ vẫn là quay đầu hỏi Giang Ý Hàm.
Giang Ý Hàm nói: "Cô có thể thử một chút, biểu diễn vài tài nghệ tất cả mọi người đều chưa từng thấy qua, tranh thủ bắt lấy giải thưởng nhân khí* cao nhất mạng xã hội năm nay."
*Có lượng fan hâm mộ lớn nhất
"Ồ, vậy để tôi ngẫm lại." Lạc Giáo Chủ bắt đầu trầm tư suy nghĩ, cô không rõ ràng lắm có thể biểu diễn cái gì. Dù sao thân phận mình vẫn là Cổ Võ đại đệ tử, nếu có quá nhiều thứ hiếm lạ cổ quái, khó tránh khỏi làm càng nhiều người hoài nghi thắc mắc.
"Dùng ngực làm vỡ tảng đá lớn, muốn xem không?"
Lạc Giáo Chủ vừa dứt lời, không chỉ có kênh trực tiếp toàn thân ngây ngẩn, Mạnh Tiểu Manh cũng ngây ngẩn cả người: "Huyền Ca, cô có chấp niệm với dùng ngực làm vỡ đá lớn?"
Toàn bộ kênh livestream đều kêu gào không được, An Nhược Thủy cũng lắc đầu: "Quá nguy hiểm, không khuyến khích."
Lạc Giáo Chủ đành lưu luyến buông tài nghệ dùng ngực phá đá lớn đã thương nhớ nửa năm, kỳ thực mình thật sự có thể biểu diễn, bất quá...... liếc nhìn tầm mắt An Nhược Thủy, Lạc Giáo Chủ sợ tới mức rụt rụt cổ: "Tôi từng xem TV, học được ảo thuật, biểu diễn cho các bạn một chút."
Ảo thuật? An Nhược Thủy thật đúng là không biết Tiểu Lạc học qua môn này.
Nàng nhớ rõ Lạc Giáo Chủ ở nhà đều xem hoạt hình, có lúc nào xem ảo thuật chứ?