Dùng bữa sáng xong, Lạc Huyền Ca vừa dọn dẹp vừa nói: "Hôm nay là buổi cuối cùng ở chung với em bé, đến tối tổ tiết mục sẽ có hoạt động, hơn nữa quy tắc loại bỏ của vòng này cũng đã thông báo rồi. Một trăm người đứng đầu bảng xếp hạng tiền vàng được đi tiếp, còn lại đều sẽ bị hệ thống loại bỏ."
"Nếu như là so tiền vàng, chúng ta hẳn không cần lo lắng. Những ngày qua, em vẫn đứng hạng nhất như cũ." An Nhược Thủy sợ mình nhớ lầm, còn mở máy tính bảng ra xem. Phát hiện Lạc Huyền Ca vẫn giữ hạng nhất, nàng liền yên tâm hơn nhiều.
Mà thành viên liên minh các nàng cũng đều ở top 100, bất quá Hứa Như cùng Bạch Liễu ở khoảng trên dưới 90, cho nên An Nhược Thủy vẫn là vì các nàng lau mồ hôi một cái.
Bất quá thú vị chính là, nàng phát hiện Hàn Dục ở ngoài 200, chẳng lẽ Hàn Dục sẽ bị loại bỏ ở vòng thứ hai?
Theo lý thuyết hẳn là không, dù gì Hàn Dục cùng Từ Hạo đối đãi Nam Nam ngoan ngoãn phục tùng, người nhà Nam Nam nhất định sẽ bỏ số phiếu rất cao. Hơn nữa khán giả kênh livestream nhìn hai người này bị Nam Nam hành hạ, phiếu đồng tình cũng sẽ không thấp.
Lại xem Từ Hạo, phát hiện hắn loanh quanh top 20, nghi hoặc trong lòng An Nhược Thủy lại càng đậm.
Tuy Hàn Dục cùng Từ Hạo tạm thời bị hệ thống cưỡng chế thành lập cộng sự, nhưng trước mắt cũng chỉ mới trôi qua có một buổi tối, tại sao xếp hạng tiền vàng lại chênh lệch lớn như vậy đây?
Không đợi An Nhược Thủy nghĩ kỹ, máy truyền tin liền hiển thị Giang Ý Hàm gọi đến, nàng nhấn nút liền nghe Giang Ý Hàm kêu: "An tỷ, cô mau tới đây một chuyến, Tiểu Hi giống như phát sốt."
"Phát sốt? Trước đưa đến bệnh viện a, tôi lập tức qua đó." An Nhược Thủy vừa nghe Tiểu Hi sinh bệnh lập tức hoảng sợ, bất quá vẫn may, nàng còn nhớ trên thế giới này có chỗ gọi là bệnh viện.
Giang Ý Hàm ngẩn người: "Phải, đúng vậy. Bệnh viện!"
Tiết mục làm nàng ngăn cách với cuộc sống ngoài kia, thiếu chút nữa quên mất không phải mình thật sự bị nhốt ở tiểu khu này, Giang Ý Hàm dùng vòng tay liên lạc với hệ thống, hệ thống liền sắp xếp xe cộ đưa Tiểu Hi đi bệnh viện gần nhất.
Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy hốt hoảng, trấn an nói: "Tiểu Hi ngày hôm qua còn khỏe, khả năng chỉ là buổi tối cảm lạnh phong hàn, chị đừng gấp."
Dù sao nơi này không có chứng bệnh hay ôn dịch gì trị không được, lần đó bắt mạch cho Tiểu Hi, ngoại trừ thiếu dinh dưỡng thì không có bất cứ bệnh tật nào khác, đột nhiên sinh bệnh chỉ có thể là tối qua cảm lạnh.
An Nhược Thủy lại không thể bình tĩnh, cầm túi lên nói: "Chúng ta đi bệnh viện trước."
"Được, chờ em một chút." Lạc Huyền Ca vào phòng đổi một bộ thường phục, bước ra: "Đi thôi."
......
Thời điểm cả hai tới bệnh viện liền thấy Giang Ý Hàm cùng Từ Gia, An Nhược Thủy vội vàng hỏi: "Tiểu Hi sao rồi?"
"Bác sĩ nói là cảm lạnh, nửa đêm còn uống quá nhiều nước lạnh, hiện giờ đang ở bên trong truyền nước." Giang Ý Hàm hết sức vô lực mở miệng, đêm qua Tiểu Hi nói khát, nàng liền đem chén nước tới, kết quả thời điểm đưa qua đứa bé đã ngủ, không ngờ nửa đêm Tiểu Hi tỉnh dậy, uống vào ly nước lạnh kia.
"Đứa nhỏ không sao là được. Các cô cũng đừng lo lắng, tôi trước đi quầy trái cây." Lạc Huyền Ca xem giờ trên vòng tay: "Ba giờ chiều nay, cha mẹ Tiểu Hi đến đón cô bé trở về, cũng là thời gian cuối cùng chúng ta so đấu tiền vàng. Tôi sợ giai đoạn cuối sẽ có fan hâm mộ bỏ phiếu lớn cho thần tượng bọn họ, cho nên chúng ta không thể không đề phòng một chút."
Bởi vì hiện tại kênh trực tiếp vẫn đang mở, cho nên Lạc Huyền Ca nói mấy câu này cũng dấy lên tranh luận.
Heo nái hàng xóm không mập bằng tôi: Đứa bé sốt cao, cô ta còn có thể nhớ rõ trò chơi tiết mục? Ha hả, loại nghệ sĩ này cũng thật đủ.
Ấm áp: Đứa trẻ là cảm mạo phát sốt, Lạc nhà tôi lưu lại, nó có thể khỏe sao?!
Mộ Hi: Có lẽ bé gái thực sự bị Lạc của tôi dọa sợ 2333 cảm thấy Lạc thật là vạn năng, không chỉ văn võ song toàn còn có thể trị bệnh cứu người!
Thuốc viên: Giang Ý Hàm sẽ ở lại bồi Tiểu Hi, Từ Gia về nhà chăm sóc một em bé khác, mà vừa rồi An Nhược Thủy cũng nói, nàng sẽ lưu lại. Mấy kẻ soi mói như lầu một, xem trực tiếp có thể mang chút đầu óc hay không?
Một trận pháo nổ, thanh âm mắng chửi Lạc Huyền Ca trên mạng ít đi rất nhiều, An Nhược Thủy trong lúc lơ đãng liếc đến bình luận kênh livestream, lập tức không có tâm trạng nhìn nữa, ngồi cạnh Giang Ý Hàm lẳng lặng trông Tiểu Hi.
An Nhược Thủy hỏi Giang Ý Hàm: "Buổi chiều cha mẹ Tiểu Hi sẽ tới, cô nghĩ kỹ nên nói thế nào chưa?"
"An tỷ, hôm qua tôi suy nghĩ cả đêm rồi. Tôi cảm thấy có lẽ mình không thích hợp lắm. Tôi......" Giang Ý Hàm ngày hôm qua đáp ứng không phải nhất thời xúc động, nhưng cũng không trải qua suy nghĩ cặn kẽ.
Tuy rằng nàng có tiền, có cũng đủ tiền nuôi bé gái kia, bất quá lại chỉ có một mình nàng một nhà. Chỗ cha mẹ nuôi, nàng sẽ không trở về nữa, từ sau khi biểu lộ tính hướng, bọn họ trực tiếp xếp gọn đồ đạc của nàng ném ra cửa, cũng may ngày đó nàng tan học không ở lại trường, nếu không đồ vật hẳn đều đã bị người nhặt rác ven đường lấy đi.
Cũng là khi ấy, gặp được Lý Điềm, bất quá Lý Điềm có lẽ cũng không còn nhớ nàng là ai.
Lý Điềm ngày đó tan học, thấy nàng đang dọn hành lý, không nói hai lời vọt tới giúp đỡ.
Bất quá nàng dẫn Lý Điềm qua mấy con phố, cuối cùng cũng không biết nên đi đâu, là Lý Điềm bỏ tiền để cho nàng tới nhà trọ nhỏ gần đó ngây người hai ngày, nếu không nàng thật có thể phải màn trời chiếu đất.
Về sau nàng có đi tìm Lý Điềm nhưng trường học nói Lý Điềm đã chuyển đi, rõ ràng hỏi thăm được học tỷ là học âm nhạc, mà bảy năm trước ở trên TV lại thấy giới thiệu là người đại diện kim bài trong showbiz, Giang Ý Hàm thiếu chút nữa đi sửa lại chuyên ngành.
Về sau nữa lại thấy scandal của Lý Điềm, nàng nghĩ có thể học tỷ cũng là cong, nếu có thể đến gần, khả năng còn có cơ hội.
Năm năm trước kỳ thực gặp được học tỷ một lần, đối phương không nhận ra nàng, Giang Ý Hàm cũng liền buông tâm. Năm năm sau học tỷ lại lần nữa tái nhậm chức, nàng cũng lấy dũng khí muốn đến gần người ta, tham dự tiết mục tuyển chọn của An Thị, kết quả phát hiện đã không còn thích như thế nữa, nàng thích chính là nữ hài nhiệt tình trên đường lớn, vừa tùy tiện lại dị thường kia.
"Sao vậy?" An Nhược Thủy thấy Giang Ý Hàm nói một nửa đột nhiên dừng lại, nàng không khỏi tò mò nghi vấn.
"An tỷ, tôi sống một mình, nếu tôi thật sự mang Tiểu Hi về, ai sẽ chăm sóc cô bé? Không phải tôi không muốn mời người giúp việc nhưng không có thân nhân quen thuộc ở bên người, loại cô độc cùng tịch mịch đó không phải bảo mẫu có thể cho được. Tôi sợ Tiểu Hi ở lại, sẽ không vui." Giang Ý Hàm cũng không để ý đang truyền trực tiếp, nói lên vấn đề trong lòng luôn trăn trở.
Mà An Nhược Thủy còn chưa kịp hồi đáp, trên mạng cũng đã bàn tán xôn xao, không ít người tuyên bố có thể miễn phí vào nhà của Giang Ý Hàm, giúp nàng chăm 'con gái', một số người bày tỏ bọn họ tự trả tiền cũng có thể.
Ngay lúc Giang Ý Hàm vạn phần buồn rầu, An Nhược Thủy đã âm thầm liên lạc cho anh trai mình, muốn An đại ca hỗ trợ điều tra tình huống sinh hoạt chân thực của nhà cha mẹ nuôi.
Thuận tiện nhờ đại ca tra rõ cha mẹ ruột Tiểu Hi rốt cuộc là ai. Tuy không nghe Giang Ý Hàm nhắc qua thân thế của mình, nhưng Lý Điềm có nói đứa bé kia chưa hết cao trung đã bị người trong nhà đuổi ra ngoài, có thể gia đình nàng cũng rất phức tạp.
Tóm lại hiện giờ bày ở trước mặt chính là một cuộn chỉ rối, nàng cần chậm rãi xử lý rõ ràng những việc này.
Tới buổi chiều, Lạc Huyền Ca dọn quầy trước, thuận tiện làm chút đồ ăn đem tới bệnh viện. Sau đó bồi An Nhược Thủy cùng Giang Ý Hàm chăm sóc Tiểu Hi, lúc này hài tử đã hạ sốt. Bất quá sốt cao vừa lui nhưng đứa nhỏ ngày thường đã yếu ớt, An Nhược Thủy vẫn là đề nghị ở bệnh viện, chờ cha mẹ cô bé tới đón, chạy tới chạy lui sợ thân thể đứa nhỏ không chịu nổi.
Đợi gần một giờ, cha mẹ nuôi của Tiểu Hi rốt cuộc chậm rãi đi đến.
Nhìn một nam một nữ dẫn theo một tiểu tử mập mạp, Lạc Huyền Ca đột nhiên cười ra tiếng, tiểu tử kia là ba bữa ăn phân bón sao? Làm sao có thể mập đến có chút phản nhân loại như vậy?
An Nhược Thủy nhìn bé trai kia cũng hơi ngẩn người, trong trí nhớ của nàng đã có một Nam Nam rất mập, không nghĩ tới hai Nam Nam cũng kém hơn tiểu tử kia.
"Tiểu Hi, mau mặc quần áo, chúng ta về nhà."
Nữ nhân tiến vào trong, thấy Tiểu Hi ngủ trên giường liền bắt đầu thúc giục.
Lạc Huyền Ca phát hiện, thời điểm Tiểu Hi nghe nữ nhân nói rõ ràng run rẩy một chút, có thể thấy được trong tiềm thức mang theo sợ hãi.
"Nha đầu chết tiệt kia, còn giả vờ ngủ với ta à. Mau dậy." Nữ nhân đi tới mép giường, muốn duỗi tay vén chăn lên, đột nhiên bị Lạc Huyền Ca giữ lại.
Lạc Giáo Chủ lạnh lùng nói: "Đứa bé vừa ngủ, đừng quấy rầy nó."
"Hừ, không đứng lên làm sao về nhà? Chẳng lẽ tôi bế nó về sao." Nữ nhân muốn tránh tay Lạc Huyền Ca, kết quả phát hiện sức lực đối phương quá lớn, vung tay vẫn không thoát ra nổi.
Nam nhân bên cạnh ngoại hình tương đối gầy, thoạt nhìn rất khôn khéo, hắn thấy vợ mình sắp cùng Lạc Huyền Ca tranh cãi, lập tức tiến lên đỡ vợ, thuận tiện dùng khuỷu tay chạm nữ nhân kia một cái.
Nữ nhân lập tức một trận kêu rên, khóc lóc nói: "Ai u. Minh tinh đánh người a, minh tinh đánh người. Mau tới đây, minh tinh đánh người."
"......"
An Nhược Thủy nhìn một màn này mà trợn tròn mắt, hiện tại đều lưu hành chiêu này sao?! Chiều qua nàng cũng chính là bởi một chiêu này bị người ăn vạ, thật may có phát sóng trực tiếp làm chứng. Bất quá hiện giờ Lạc Huyền Ca quả thật đang nắm cổ tay nữ nhân kia, tuy rằng trên đó không có bất cứ dấu vết nào nhưng bà ta vẫn luôn kêu đau, chuyện này đối với Lạc Huyền Ca ít nhiều sẽ có ảnh hưởng.
Ấm áp: 23333 Lạc nhà tôi đánh người, sao đối phương không tàn phế?!
Phong Hướng Vãn: Không chỉ không tàn phế còn có thể kêu thành tiếng nữa, Lạc nhà tôi có phải ra ngoài hết tiền vả mặt hay không?! Mẹ ơi~ lấy giúp kho bạc nhỏ của con đến, con phải nạp card giúp Lạc!
Thuốc viên: Quả thực vũ nhục Lạc nhà tôi, quá đáng! Đại đệ tử Cổ Võ đánh người lại dùng phương pháp véo thịt sao? Chậc chậc chậc!
Mạch: Aish, quá đáng a. Loại ăn vạ này làm nhục IQ của chúng ta quá, hay là bà này thiếu tiền mua IQ? Đây chẳng phải chiêu thức đứa bé chiều hôm qua từng sử dụng?
Khán giả kênh trực tiếp một trận xôn xao, An Nhược Thủy cũng chưa kịp nhìn, vội vàng tiến lên ngăn trước người Lạc Huyền Ca, nàng sợ Tiểu Lạc nhất thời giận dữ không khống chế nổi, thật sự ở đây làm máu huyết ba người kia nhuộm đỏ ba thước.
"Hai vị, chúng ta còn đang phát sóng trực tiếp, cho nên nhất cử nhất động đều có camera ghi lại. Còn có ngàn vạn dân mạng đang quan sát, hy vọng hai người nói chuyện có thể chú ý một chút đúng mực."
An Nhược Thủy nói làm nam nhân bình tĩnh lại, mà nữ nhân vẫn như cũ kêu rên, cuối cùng hắn tiến lên đá vào bắp chân vợ mình: "Đừng khóc nữa, bà da dày thịt béo, đau một hồi là đủ rồi."
Nữ nhân vẫn luôn gào khóc, nhìn cổ tay mình, lại nhìn nhìn chồng mình, nàng thật sự là bị đau a. Vừa rồi đích xác là giả nhưng sau một hồi, cổ tay bỗng đau đớn xuyên tim.
Mà cố tình lại nhìn không ra nước mắt, tâm tình nàng hiện giờ sợ là nói đều nói không rõ được.
Đám người An Nhược Thủy nhìn nữ nhân khóc thút thít, thầm nghĩ nếu có thêm chút nước mắt, diễn xuất của nữ nhân này coi như có thể nghiền áp sao nữ hạng ba trong giới.