Tin tức Lạc Huyền Ca xuất viện rất nhanh đã truyền ra ngoài, Lý Điềm tuy là trợ lý của An Nhược Thủy, nhưng vì Lạc Huyền Ca, nàng còn bận rộn hơn cả Hứa Tụ.
Ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, Lạc Huyền Ca liền chạy tới đoàn phim.
Kế hoạch vốn dự định là để diễn viên khác quay trước một tháng, một tháng sau nếu Lạc Huyền Ca còn chưa tỉnh lại, sẽ thay đổi nữ chính.
Thật đáng mừng, Lạc Huyền Ca chỉ hôn mê mười ngày, tĩnh dưỡng thêm ba ngày, đã có thể trở lại đoàn phim.
Sau khi Lạc Huyền Ca tiếp tục công việc, An Nhược Thủy cũng không trì hoãn nữa. Đoạn thời gian Lạc Huyền Ca nằm viện, nàng vẫn luôn ở cạnh chăm sóc, hiện giờ Tiểu Lạc đã khỏe, nàng cũng muốn lập tức vùi đầu vào công việc.
Ở đoàn phim, Hà Nhàn Dịch lẳng lặng chống cằm, ngồi trước máy tính mà tâm trạng vô cùng u ám.
Vốn đã cùng đạo diễn thương định xong, chỉ cần Lạc Huyền Ca trong vòng một tháng không thể tiếp tục quay chụp, sẽ thay đổi nữ chính. Vì vậy nàng vẫn luôn cầu mong Lạc Huyền ngàn vạn lần đừng tỉnh lại, đáng tiếc ông trời không thể nghe thấy lời cầu xin của nàng.
Hàn Dục đang hóa trang, giờ phút này tâm tình vô cùng phức tạp, mỗi ngày hắn đều thắp hương bái Phật cầu trời phù hộ, để nha đầu Lạc Huyền Ca kia chết sớm một chút, vì cái gì đột nhiên khỏe mạnh đây?
Mỗi khi nhớ tới Lạc Huyền Ca, lồng ngực hắn bỗng phát đau. Kể từ khi treo dây thép bị rơi xuống, ngực thường xuyên phát đau một cách khó hiểu, tới bệnh viện kiểm tra rất nhiều lần, không lần nào tra được rõ nguyên nhân.
Vì thế tính tình Hàn Dục ngày càng khó chịu, tính cách cũng trở nên không dễ lường trước.
Đạo diễn nhìn thấy Lạc Huyền Ca đã trở lại, đánh giá cô một lượt, phát hiện tinh thần Lạc Huyền Ca không tồi, nhìn không ra dáng vẻ bệnh nặng mới khỏi dù chỉ một chút, lúc này liền nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng là vẫn muốn hỏi: “Cảm thấy khỏe không? Hôm nay quay chụp hẳn sẽ không vấn đề gì chứ.”
“Yên tâm, tôi rất khỏe.” Lạc Huyền Ca hiểu rõ lo lắng của đạo diễn, bất kỳ ai thấy có người không rõ nguyên nhân mà lại té xỉu nằm viện, một lần vào chính là mười ngày, đều sẽ bị dọa sợ.
Huống chi tiến độ của đoàn phim đã bị chậm rất nhiều, tuy không thiếu kinh phí nhưng lại không có nhiều thời gian.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Đạo diễn nghe được hứa hẹn, mỉm cười: “Cô đi hoá trang đi, thời gian hơi gấp, phải nhanh chóng quay chụp.”
Lạc Huyền Ca gật đầu rời khỏi.
Mấy ngày gần đây, Lạc Huyền Ca sinh hoạt rất đơn giản, nằm viện xuất viện, giúp An Nhược Thủy phân tích tính cách Tuyên Dương. Lại không biết trên mạng bởi vì mình, đã loạn đến mức khí thế ngút trời.
Buổi sáng, đoàn phim đang quay thì bên ngoài có một vài cô gái trẻ, tay cầm quà theo nhân viên đoàn phim tiến vào.
Phó đạo nhìn thấy liền tới hỏi một câu, biết được là người hâm mộ đến gặp, hắn xem đồng hồ, cũng đã đến bữa trưa rồi, vì thế liền để mấy cô gái kia chờ bên cạnh.
Trong đó có một vị tiểu fan tiến đến bên người phó đạo: “Xin hỏi, chúng tôi có thể chụp ảnh không?”
“Có thể, nhưng phải ký cam kết giữ bí mật. Trước khi bộ phim này công chiếu, các cô không thể đăng những hình ảnh kia lên Internet. “Phó đạo vừa nói vừa đem giấy ra.
Mấy tiểu fans kia hiểu rõ, gật gật đầu, gần đây công tác quản lý ngày càng nghiêm ngặt, bất quá cũng giúp cho thần tượng giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Tới giữa trưa, sau khi kết thúc cảnh diễn cuối cùng, phó đạo liền tới thông báo cho Lạc Huyền Ca.
“Có vài người hâm mộ đến tìm cô, đang ở bên kia chờ đợi. Hai tiếng nghỉ giữa trưa này, cô tới gặp các nàng một chút.” Phó đạo cười ha ha nói.
Trước kia, giờ nghỉ trưa ít hơn nhiều, hôm nay chẳng qua là ngày đầu tiên Lạc Huyền Ca trở lại công việc sau bệnh nặng mới khỏi, đạo diễn không dám ép buộc quá mức. Còn một nguyên nhân nữa, buổi chiều có một cảnh đánh võ, biên kịch lại cảm thấy không hợp lý cho nên đột nhiên muốn sửa lại.
Lạc Huyền Ca từ trong trí nhớ của nguyên thân, tìm thấy phần ký ức liên quan đến fan hâm mộ. Sau khi biết rõ liền tạm biệt phó đạo, vội vàng tẩy trang, thay quần áo đến gặp tiểu fans nhà mình.
……
Tiểu fans 1: Lạc phúc hắc đang tới rồi! Wow wow, tôi hồi hộp quá!
Tiểu fans 2: Tôi biết cô hồi hộp, có thể đừng nhéo tôi hay không, đau~
Tiểu fans 3: Xem kìa, thoạt nhìn thật sự cao lãnh a! Có dữ lắm không nhỉ?
Tiểu fans 4: Lạc của tôi nhan giá trị nghịch thiên. Chỉ là hơi lạnh lùng một chút, ư ư ư~
Tiểu fans 5: Tới rồi tới rồi, wow~ Mẹ ơi, chính là chị phúc hắc đó, con phải gả cho chị ấy!
Lạc Huyền Ca đứng trước mặt năm người kia, không chút biểu tình. Thời điểm đối diện nhau, cô đột nhiên lên tiếng: “Xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi.”
‘Wow, mẹ ơi…… Thanh âm này dễ chịu đến mức bảo bảo nhà người ta tức khắc cong thành nhang muỗi’
“Không có không có! Chúng tôi cũng vừa đến, a…… Sức khỏe cô sao rồi?” Mấy người kia khẩn trương tới mức nói thôi cũng khó khăn.
Lạc Huyền Ca cảm giác được chân thành thiện ý của mấy người lạ này, hơi giương lên khóe môi, cười cười: “Cảm ơn, thân thể tôi đã hoàn toàn bình phục. Khoảng thời gian qua đã để các bạn lo lắng. Thật sự vô cùng xin lỗi.”
‘Xong rồi, mạch máu bị rút cạn rồi! Lạc của tôi, xin đừng nói kiểu như vậy nữa, trái tim nhỏ chịu không nổi!’
‘Cười…… Cười cười cười? Mẹ ơi, con nhìn thấy Lạc phúc hắc cười hay sao? Trời ạ, đã có thể đi mua xổ số!’
‘Đây là thần tượng của tôi? Chẳng phải vị thần tiên tỷ tỷ trong mộng của tôi sao? Trời ạ, cong luôn!’
Tiểu fans vội nói: “Không đâu. Cô không gặp vấn đề gì thì thật tốt quá. Thực sự không cần nói xin lỗi chúng tôi đâu.”
“Ừm, cảm ơn.” Lạc Huyền Ca dựa vào trí nhớ của nguyên thân liền biết, fan hâm mộ là một đoàn thể rất ấm áp. Ở thời điểm khó khăn nhất, bọn họ sẽ cho cô sự động viên lớn nhất, ở thời điểm thống khổ nhất, sẽ cho cô quan tâm tri kỷ nhất. Tuy rằng nguyên thân không có đến một fan hâm mộ nhưng vẫn rất khát vọng, một ngày nào đó có thể có được fan club lớn mạnh lâu dài.
Lạc Giáo Chủ cảm thấy, loại đoàn thể này giống như giáo đồ trong Ma Giáo kiếp trước, cùng nhau vào sinh ra tử, cứu nguy cứu quốc, cùng nhau uống rượu ăn thịt đánh đàn xướng khúc, cùng nhau trường kiếm tiêu dao giang hồ du sơn ngoạn thủy?
Cho nên, đối xử với mấy tiểu fans kia tựa như đối đãi giáo đồ kiếp trước là được.
Ở kiếp trước, Lạc Giáo Chủ không có bằng hữu không có người nhà không có ái nhân, chỉ có một đám đệ tử Ma Giáo cùng nhau khóc cười náo loạn, giống như Tả - Hữu Hộ Pháp, cũng vừa là thầy vừa là bạn.
“Hiện tại đang là giờ nghỉ trưa, tôi nên dùng bữa trưa.” Lạc Huyền Ca lên tiếng, mấy người kia cũng nghĩ không thể tiếp tục quấy rầy idol, đang chuẩn bị tặng quà chào tạm biệt, Lạc Huyền Ca lại đột nhiên bổ sung: “Phó đạo nói có thể nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ, tôi sẽ đưa các bạn ra ngoài ăn.”
“Oh?” Tiểu fans có chút hoài nghi lỗ tai của mình, nếu ngày thường ra ngoài ăn cơm vừa lúc gặp được thần tượng, thần tượng trả tiền giúp thì không hiếm thấy, nhưng hiện tại ở phim trường nói muốn mời đi ăn, cảm giác lại không giống nhau.
Lạc Huyền Ca không nghĩ nhiều như thế, dù gì chiều nay sẽ quay thế nào, biên kịch còn chưa thông báo, cô cũng không cần vừa ngồi ăn cơm vừa ở đoàn phim học tập.
Lạc Huyền Ca dẫn đầu rời đi, mấy người kia theo sau, đột nhiên Lạc Huyền Ca quay đầu lại nhìn chằm chằm một người trong đó, suy nghĩ hồi lâu mới mở miệng: “Cô là……”
“Cô nhớ tôi sao?” Tiểu fans vô cùng kích động, lần trước nàng và bạn thân vô tình gặp được Lạc Huyền Ca trên phố, còn giúp Lạc Huyền Ca nghĩ xem nên tặng bằng hữu quà sinh nhật gì.
Lạc Huyền Ca gật đầu nói: “Nhớ rõ a, cô là người giúp tôi nghĩ chuyện tặng quà. Còn có một vị nữ sinh nữa, không cùng nhau tới sao?”
“A? Bạn tôi tạm thời có việc nên không thể đến, nhưng nàng đã nhờ tôi nói giúp, nàng muốn xin chữ kí của cô.” Nữ sinh vô cùng hưng phấn, thật không ngờ mới gặp qua một lần mà Lạc Huyền Ca đã nhớ kỹ.
Lạc Giáo Chủ rất muốn hỏi một câu, chẳng phải lần trước đã ký tên rồi sao? Vì cái gì lần này còn muốn?
Nhưng lý trí nói cho cô, không thể hỏi như vậy, đành nhẫn nhịn sự tò mò kia: “Được, đợi lát nữa ăn uống xong, tôi sẽ ký.”
Địa điểm ăn cơm dĩ nhiên là nhà hàng nhỏ mà lần trước Lạc Huyền Ca giới thiệu trên Weibo.
Hiện giờ đã không phải tiệm nhỏ như tên gọi nữa, dù sao trải qua một hồi ầm ĩ như vậy, nơi này không muốn nổi tiếng cũng khó.
Vào nhà hàng, Lạc Huyền Ca lại dùng ký ức nguyên thân, vô cùng thuần thục chào hỏi bà chủ, sau đó gọi lên mấy món ăn yêu thích nhất.
Trong 5 tiểu fans, chỉ có hai người tràn ngập vui mừng chờ đồ ăn, ba vị còn lại, khóc không ra nước mắt.
Các nàng đều không ăn được cay, đâu thể so với hai em gái không cay không vui kia chứ, nhưng thần tượng gọi cơm cho mình, khóc lóc cũng muốn ăn sạch a.
Lạc Huyền Ca cũng không lo mỗi bản thân, cầm thực đơn tới trước mặt 5 người bọn họ: “Các bạn muốn món gì?”
“Cô gọi là được, chúng tôi không kén ăn.”
Lạc Giáo Chủ nhíu nhíu mày, bất quá dựa theo thói quen ở kiếp trước, cô cũng không nghĩ nhiều nữa, đơn giản hỏi rõ: “Có thể ăn cay không?”
“Không thành vấn đề!” Hai muội tử thích ăn cay kia vui đến mức giống như trúng giải chục tỷ.
Lạc Huyền Ca chờ ba người khác phản ứng, lại thấy các nàng không nói chuyện, liền nghĩ bọn họ nhất trí với hai người còn lại.
Bữa cơm này, ba người ăn mà lệ chảy ròng ròng, Lạc Huyền Ca nhịn không được, thương tiếc đưa khăn giấy: “ Sao các cô không nói sớm chứ? Sớm biết các cô không ăn cay được, sẽ không gọi lên.”
“Không, a…… Khụ khụ khụ! Không có việc gì! Chúng tôi vẫn có thể nuốt trôi mà!” Đôi mắt của tiểu fans đỏ bừng vì cay, từng hàng lệ rơi xuống không dứt.
Lạc Huyền Ca thay đổi sắc mặt: “Không ăn nổi thì cũng không cần ăn đâu! Để tôi đi đổi một phần khác.”
Nói xong liền hơi tức giận rời khỏi, sao có thể chà đạp dạ dày như vậy đây? Chịu không nổi còn ăn, không biết người khó chịu chính là bản thân hay sao? Mấy tiểu nha đầu này thật không nghe lời.
Hành động của Lạc Huyền Ca khiến các nàng không khỏi cảm động, nhưng cũng cảm thấy thật xấu hổ, lần đầu tiên tiếp xúc với idol thân mật gần gũi, kết quả lại loạn đến như thế.
Bọn họ cũng không biết rằng, cảnh tượng các nàng ở đây đều bị người ẩn núp trong tối quay camera không sót chút nào.
Thời điểm Lạc Huyền Ca trở lại, bà chủ đi phía sau, vẻ mặt tràn đầy xin lỗi: “Thật xin lỗi, Huyền Ca vừa nói với tôi, tôi sẽ đổi món giúp các cô.”
Ba người kia đã lau khô nước mắt, nhìn nhau xấu hổ, bà chủ mỉm cười trêu ghẹo: “Các cô nha, cũng đừng tiết kiệm giúp Tiểu Lạc, nha đầu này ngày thường rất keo kiệt, có thể khiến cô ấy mời cơm, các cô còn lo giữ ví dùm hay sao!”
“Tôi đâu có keo kiệt.” Lạc Giáo Chủ bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ, người keo kiệt chính là nguyên thân, hơn nữa nguyên thân trước kia cũng không phải keo kiệt, mà là bởi thật sự không có tiền đi ăn uống vui đùa.
Bà chủ cười ha ha, thu lại mấy món cay kia đem xuống, Lạc Huyền Ca tùy ý ngồi ăn một chút, nhìn thời gian đã trôi qua hơn nửa giờ.
“Các cô ăn trước, tôi phải trở về đoàn phim.” Lạc Giáo Chủ nghĩ thầm, lúc này An Nhược Thủy cũng đang nghỉ ngơi, giữa trưa mình có 2 tiếng rảnh rỗi, sao có thể dùng toàn bộ để quan tâm người hâm mộ chứ?! Dĩ nhiên phải nhanh chóng đến gặp phu nhân, ở riêng với nàng một hồi.
Lạc Huyền Ca vừa đứng dậy, đột nhiên như là nhớ tới điều gì, lấy ra mấy tờ giấy có chữ ký đưa cho năm người kia: “Đây, đáp ứng cho các cô chữ ký. Tôi đi trước, các cô muốn ăn gì cứ tùy ý gọi, tôi đã nói với chị Lưu, ghi lại toàn bộ cho tôi, yên tâm thưởng thức.”
___________________________________
*Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Manh ngốc: Nghe nói có một vị tên là ‘Huyền Diệu’ đại nhân muốn gặp tôi, đáng tiếc là gần đây tôi không có suất diễn, chỉ có thể ở đây nói vài lời. Các nàng đều có CP, chỉ có tôi còn FA! ‘Huyền Diệu’, cô nuôi cún không, là loại bị hủy dung nhưng vẫn ngốc nghếch đáng yêu lắm, giống như tôi vậy, cô muốn nuôi một em hay không?