Các sách báo, tạp chí đều bán rất nhanh, hầu như chưa đến nửa ngày, đã bị thu mua không còn một quyển.
Ở khắp nơi có thể nghe thấy tiếng nghị luận của mọi người.
Các bạn bình luận trên mạng đều đủ loại, có tiếng mắng chửi vô cùng căm phẫn còn kịch liệt hơn so với tiếng cãi nhau bằng miệng.
Dư Tư Nhạc ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, trước mặt đặt một cái laptop. Trên trang web, đúng là hình ảnh thiệp mời đêm hôm qua.
Rất nhiều lời bình luận đều mắng Khưu Mẫn, nói cô ta không biết kiềm chế hành vi, thân là người của công chúng nhưng cuộc sống riêng tư không chịu được như thế. Tất nhiên cũng có rất nhiều người chế nhạo Khưu Mẫn, hâm mộ người đàn ông có diễm phúc chụp ảnh như vậy, thế nhưng lại còn nằm trên người Khưu Mẫn. Có một số người nói, nhìn dáng người Khưu Mẫn thì tức giận, không chụp hình AV thật tiếc.
“Anh hai, có phải chúng ta đã làm quá mức rồi không?” Danh dự, đối với một người rất quan trọng. Rất nhiều người không chịu nổi áp lực của dư luận, có suy nghĩ dịch dung thoát khỏi tình cảnh hiện tại.
Đêm hôm qua Dư Tư Nhạc còn không nghĩ nhiều như vậy, hôm nay toàn bộ báo chí đều đăng tin này, mới bắt đầu cảm thấy vừa nghĩ lại mà sợ.
Cô rất muốn trả thù Khưu Mẫn, nhưng vẫn không nghĩ tới quậy đến chết người. Nói đến cùng, Khưu Mẫn là một diễn viên nổi tiếng, mới có thể chọn con đường “bán thịt” cầu vinh này.
Du Lăng Thần đóng laptop lại: “Đừng nghĩ nhiều.”
Tất cả đều do Khưu Mẫn chuốc lấy phiền phức. không trách người khác được.
“Nhưng mà anh hai…………” Dư Tư Nhạc còn muốn nói cái gì.
Du Lăng Thần đánh gãy lời nói của cô: “cho dù hôm nay chúng ta không đem tin này đăng ra ngoài, Khưu Mẫn tiếp tục phát triển nữa, sớm hay muộn cũng sẽ gây ra loại chuyện này.”
Cô có năng lực làm việc, trèo lên giường Du Lăng Thần, giống như treo lên giường của những ông chủ lớn khác. Giấy không thể gói được lửa, đây là quy tắc ngầm thông thường trong làng giải trí. Chẳng qua là trước khi Khưu Mẫn vùng lên, đem tương lai về sau của người này chặt đứt.
Hai tuần lễ sau, ngày ngày trôi qua rất bình thản, không có sóng ta gió lớn gì xảy ra.
Sau khi trải qua chuyện kia, Dư Tư Nhạc tìm kiếm trên mạng xem cuộc sống của Khưu Mẫn như thế nào. Trong đó có một trả lời, Khưu Mẫn đã quyết định “xuống biển” với công ty đã ký kết.
Hai
chữ "xuống biển", thay cho con đường diễn viên AV này.
Dư Tư Nhạc nghĩ thế nào cũng không nghĩ Khưu Mẫn làm sao có thể đắm mình trong trụy lạc? Có lẽ cô ta nên rời khỏi làng giải trí, kết thúc cuộc đời sự nghiệp diễn viên của mình, cũng tốt hơn là để người khác chế giễu.
....................................
Gần đến cuối học kỳ, qua ba tuần nữa, là đến kỳ thi cuối học kỳ.
Thời gian này Dư Tư Nhạc càng ngày càng bận rộn, lúc trong trường, giáo viên phát bài kiểm tra trên lớp, tiến hành trắc nghiệm một vòng. Sau khi sửa bài kiểm tra, lần lượt giảng giải ý nghĩa từng quá trình.
Có sự giúp đỡ của anh hai khi học thêm, Dư Tư Nhạc có tiến bộ rất rõ ràng.
Trước kia, khi giải một đề toán, cô cần ít nhất nửa giờ. Mà hiện tại, dường như đụng đến đề tài này, trong đầu đã có suy nghĩ giải quyết vấn đề rõ ràng, tốc độ làm bài chính xác không ngừng tăng lên.
A Bưu gắt gao theo sau Dư Tư Nhạc, ba vệ sĩ khác từ đầu đến cuối đều bảo vệ an toàn cho Dư Tư Nhạc rất chu toàn. Học sinh khác thấy bốn vệ sĩ hung thần sát khí kia, tất cả đều sợ tới mức đi đường vòng.
Thái độ của nhóm bảo vệ ngày càng nghiêm túc hơn.
Dư Tư Nhạc đoán nguyên nhân trong đó, nhất định là do anh hai căn dặn.
"Là sợ hãi Khưu Mẫn trả thù sao?" Dư Tư Nhạc lưng đeo túi xách, đi về phía cổng trường.
Rau cải trong nhà lại hết sạch, nên đi siêu thị thôi.
"Tiểu thư, trong khoảng thời gian này nên cẩn thận một chút là tốt hơn."
Khưu Mẫn là loại con gái gì, vừa nhìn là biết không dễ bị bắt nạt.
Nghe nói ông chủ công ty AV của cô ta có dính đến chuyện xấu không dám cho ai biết. Sợ Khưu Mẫn dựa vào ông chủ kia, định tìm cơ hội trả thù bọn họ.
"Tôi biết, tôi sẽ cố gắng không đến chỗ có nhiều người."
Phàm là chỗ có nhiều người ồn ào, sẽ có chuyện không thể khống chế được.
Dư Tư Nhạc nghĩ cũng không muốn làm khó A Bưu.
Cô vào siêu thị mua rất nhiều đồ dùng hằng ngày, còn có mua rau dưa và các loại thịt. Bởi vì có ba vệ sĩ bảo vệ, bọn họ đi đến bãi đỗ xe, định lái xe về biệt thự.
Có chuyện xảy ra, thì phát sinh ở đây.
Theo sau chiếc BMW màu đỏ, bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông với ánh mắt tàn nhẫn, trong tay ông ta cầm theo một thùng nước nhỏ. Ông ta đi đến, nước trong thùng lắc lư. Ông ta không muốn lấy cứng chọi đá với nhóm người vệ sĩ, mà là ném thùng nước ề phía Dư Tư Nhạc.
A Bưu nhìn thấy người này có điểm không thích hợp, vội vàng động thân chắn trước người Dư Tư Nhạc.
A Bưu thân thủ phản ứng rất nhanh, hầu như cùng một thời gian, thân thể theo bản năng kéo Dư Tư Nhạc tránh về phía người bên cạnh. Một chất lỏng trong suốt bắn trên mặt đất, âm thanh vang lên, bên trong bãi đậu xe rất vang dội.
"Là a xít sun phu rit." Tay áo A Bưu bị thủng vài lỗ lớn, cánh tay hơi đỏ một chút.
Chất lỏng trên mặt đất từ từ chảy ra, âm thanh sôi sục vang lên truyền vào tai người khác. Ba người vệ sĩ ném túi to đi siêu thị trong tay xuống, nhanh chóng đuổi theo người đàn ông tạt a xít sun-phu-rít.
Chỉ tiếc người đàn ông này rất gian xảo, sau khi ông ta hắt a xít sun-phu-rít xong, lập tức bỏ chạy, cuối cùng vệ sĩ cũng không đuổi kịp.
"Đưa A Bưu đi bệnh viện." Gương mặt Dư Tư Nhạc bình tĩnh, đám người này thật quá kiêu ngạo rồi.
"tiểu thư, mặc kệ tôi, tự tôi đi bệnh viện là được rồi." A Bưu lấy đại cục làm trọng "Ba người các cậu tiếp tục bảo vệ tiểu thư, một tấc cũng không rời."
Cánh tay phải nhanh chóng đến bệnh viện xử lý, A Bưu nói vài câu đơn giản với đồng nghiệp, rồi tự mình đến chỗ bãi đậu xe.
Ngửa đầu nhìn mấy góc nhà bãi đậu xe, Dư Tư Nhạc nhìn thấy co camera giám sát, rồi nói với một vệ sĩ: "A Vỹ, anh giúp tôi gọi điện thoại báo nguy, A Phẩm, anh liên lạc với nhân viên siêu thị, gọi bọn họ dẫn theo lực lượng điều tra đến đây."
Chỉ cần có hình ảnh chụp diện mạo người đàn ông này, ông ta tuyệt đối chạy không thoát.
Vệ sĩ nghe sự phân phó của Dư Tư Nhạc liền nhanh chóng làm việc.
Rất nhanh, cảnh sát đã đến hiện trường, Dư Tư Nhạc thong dong bình tĩnh lấy lời khai.
Sau khi Du Lăng Thần nghe vệ sĩ báo lại chuyện này, gọi thư ký Tôn hủy bỏ cuộc họp hôm nay, lập tức lái xe đến.
Lúc này Dư Tư Nhạc và tất cả cảnh sát đều đứng trong phòng theo dõi.
Lực lượng điều tra đã đến, chính là đang tiến hành chiếu đoạn video theo dõi lại. Sự thật giống như lời Dư Tư Nhạc miêu tả, cô và vệ sĩ đang chuẩn bị lái xe đi, bỗng nhiên có một người chạy đến, tiến hành công kích với bọn họ.
Người đó mặc áo T-shirt màu đen, đầu đội mũ lưỡi trai. Trang điểm rất chuyên nghiệp, mũ vừa đúng có thể ngăn cản tầm mắt theo dõi, đầu của ông ta luôn cúi thấp, căn bản không nhìn rõ diện mạo của ông ta.