Hôm nay tâm tình Quý Diễn khá tốt. Bên trường đua tổ chức giải thi cũng không tệ, lại còn gặp được tay đua cậu ngưỡng mộ bấy lâu nay, chuyện hợp tác với đối tác cũng khá thuận lợi.
Việc duy nhất có thể nói là xảy ra chuyện lớn chính là Hứa An Gia come out với gia đình, náo loạn ầm ĩ bị đuổi ra khỏi nhà, cả ngày cũng không lên công ty.
Xuất phát từ sự đồng cảm, Quý Diễn giải quyết công việc xong liền hỏi thăm tình hình của Hứa An Gia. Mẹ hắn là người Anh, tư tưởng rất phóng khoáng nên cũng không ngăn cản gì hắn, vấn đề toàn bộ nằm ở ba của Hứa An Gia.
Hắn nói: “Ba tao đúng là một ông già, quan phủ đốt nhà thì được, dân đen đốt đèn thì không cho, nói với tao cái gì mà truyền thống… đàn ông truyền thống Trung Quốc mà đi lấy vợ nước ngoài hả?”
“Bây giờ mày ở đâu?” Quý Diễn hỏi.
“Ở Thương Giang Khẩu trên đường Hoa Độ câu cá, để tâm tình bình tĩnh lại.”
Đến khoảng xế chiều, Quý Diễn đi tìm cái người mới bị đuổi ra khỏi nhà– Hứa An Gia.
Hứa An Gia xếp mấy cái ghế nhỏ, ngồi bên bờ sông, nhìn chằm chằm cái phao nổi lềnh bềnh trên mặt nước, ra vẻ coi thường sống chết.
Xung quanh là một đám người, bọn Chúc Duy Quân cũng ở đó, tay cầm cần câu cá, nhìn có vẻ rất náo nhiệt, không thấy có một chút không khí thê thảm nào xung quanh đây.
Vốn dĩ Quý Diễn còn định an ủi Hứa An Gia, thấy vậy cũng yên tâm, đi đến bên cạnh hắn, tay gác lên vai trêu chọc: “Zô, trông ra dáng nam thần câu cá ghê ta.”
Hứa An Gia cười một tiếng, khịa qua khịa lại với Quý Diễn vài câu.
Nói tới lúc come out, Quý Diễn nói: “Ba mày cũng phong kiến quá, nếu là ba tao, kể cả không ủng hộ thì cũng sẽ không phản đối, ba tao lúc trước còn bảo tao không được kỳ thị LGBT.”
Nói Hứa An Gia không ngưỡng mộ là giả, liền hỏi: “Vậy mày định khi nào nói với nhà mày?”
Quý Diễn chưa bao giờ nghĩ về chuyện này, dù sao hiện tại cũng có bà nội cậu đang ở nhà, sống chết cũng không thể để lộ điều gì.
Hai tên gay, nói tới nới lui cũng chỉ nhiêu đó, nói về comeout một lúc, lại nói tới lúc đó Quý Diễn hùng hồn tuyên bố, Hứa An Gia chỉ lên mặt sông, nhại theo lời cậu nói lúc đó: “Tao– Quý Diễn bơi 10 vòng trên sông dù có mệt chết, ngạt chết dưới sông, thì tuyệt đối cũng không phải là gay.”
“Làm lại đi.” Hứa An Gia nói.
Chuyện của Quý Diễn và Giang Tri Tụng mọi người ai cũng biết, lần trước Quý Diễn vì một vài chuyện trên giường mà lên quán bar uống say, Giang Tri Tụng đến đón cậu, Quý Diễn rượu trắng rượu đỏ gì trộn hết vào uống, thật sự là rất say, ngay trước mặt mọi người, ôm lấy Giang Tri Tụng nói một vài điều trẻ em không nên nghe.
Sau khi tỉnh rượu, biết thì cũng biết rồi, Quý Diễn cũng không trốn tránh, thừa nhận cậu và Giang Tri Tụng đang yêu nhau.
Lúc này Quý Diễn liếc mắt nhìn mặt sông cuồn cuộn sóng, nói: “Cái gì mà gay với không gay chứ, pháp luật có quy định trai thẳng không thể yêu gay sao?”
“Thôi đi, bọn tao ai cũng biết mày không lên được.” một tên đầu đinh vừa câu được một con cá bỏ vào xô hùa theo.
Chúc Duy Quân vừa phụt cười ra tiếng khiến cho mọi người ồ lên cười theo náo nhiệt.
Có người nói: “Chuyện của Angelina kể cũng khá thú vị ha.”
Lại có người nói: “Được rồi, chừa cho Quý Diễn của chúng ta tí mặt mũi đi, chơi gay làm sao có thể không lên được?”
…
Quý Diễn biết bản thân không chịu nổi bị khích tướng, nhưng cũng không nghĩ là sức chịu đựng lại tệ như thế này, đợi cậu nhận ra thì người đã ngồi trong phòng Vip sang trọng, trước mặt là một dàn trai “tiểu thịt tươi” mặt mày búng ra sữa.
Quý Diễn leo lên lưng cọp khó bước xuống, trong lòng có chút lo sợ, cậu dựa vào lưng ghế nệm mềm mại, lấy điện thoại ra xem, giờ này chắc Giang Tri Tụng đang trên đường đi đón cậu ăn cơm.
Quý Diễn đứng lên, nói với đám bạn chó ngồi kế bên: “Tao đi ra ngoài đi vệ sinh.”
Một thanh niên cao gầy cười trêu ghẹo: “Đừng có đi rồi không quay lại nha.”
Quý Diễn cau mày, lắc đầu nói: “Tiểu thịt tươi không phải gu của tao, mày nói chị Âu chọn người giống Giang Tri Tụng qua đây đi, chút nữa tao quay về muốn nhìn thấy khuôn mặt Giang Tri Tụng ở đây, ô kê?”
Vừa ra khỏi phòng, để đảm bảo an toàn Quý Diễn gọi một cuộc điện thoại cho Giang Tri Tụng, hỏi anh đang ở đâu.
Giang Tri Tụng nghe giọng có vẻ tâm tình rất tốt, vừa cười nói: “A Diễn, anh vẫn còn đang ở công ty, tối nay không thể đi ăn với em, chút nữa anh còn phải họp, đối tác phía Châu Âu điều người sang rồi.”
“Vậy à.” Quý Diễn thở dài nhẹ nhõm, vậy không cần phải bịa lí do nữa liền nói: “Vậy anh làm việc đi, tối em về nhà ăn cơm.”
Gọi điện thoại xong liền quay trở về phòng, tên đầu đinh kia nói trong tay chị Âu không có ai đạt được tiêu chuẩn như Giang Tri Tụng, nhưng có mấy người mẫu nam cũng được hỏi Quý Diễn có lấy không.
Quý Diễn thầm nghĩ, Giang Tri Tụng là đẹp trai độc nhất vô nhị trong thiên hạ, ai có thể giống được chứ, bản thân nói vậy là muốn chị Âu thấy khó mà lui, người mẫu nam gì chứ, thân hình có đẹp được như Giang Tri Tụng không?
Một đám người lộn xộn không ra gì mà dám so sánh với Giang Tri Tụng.
Nghĩ thì là nghĩ như vậy, nhưng nhìn mấy chục đôi mắt nhìn về phía mình, Quý Diễn khó xử gật gật đầu.
Hứa An Gia lắc ly whisky trong tay, khuỷu tay đụng Quý Diễn hỏi: “Mày định làm thật?”
Cậu dám làm thật sao? Giang Tri Tụng chắc chắn sẽ lột da cậu.
Quý Diễn bây giờ rất sợ Giang Tri Tụng, có thể là tật xấu của tất cả nam nhân, có được rồi thì không biết quý trọng. Lúc trước cái gì anh cũng nhường cậu chiều cậu, bây giờ thì sao, hoàn toàn không, lúc nào cũng tìm lý do xử lý cậu.
Xử lý một lúc xử lý lên tới giường, Quý Diễn cảm thấy bản thân giống như đang lăn lộn chốn giang hồ, sức khỏe càng ngày càng đi xuống.
Người mẫu nam đến rất nhanh, cũng đứng thành hàng trong phòng Vip, trong phòng ánh đèn không quá sáng, như được phủ thêm một lớp filter, nhóm người mẫu chân dài kia càng nhìn càng vừa mắt.
Quý Diễn chậm rì rì uống xong một ly rượu, cọ tới cọ lui đứng dậy, trong lòng bắt đầu bình luận, vừa bình luận vừa lắc đầu, người này xấu quá, người này lùn hơn Giang Tri Tụng, người này giọng nói khó nghe quá…
Quý Diễn đi đến người cuối cùng gần sát ngoài cửa, í, người này cũng có mấy phần khí chất giống Giang Tri Tụng, Quý Diễn nhìn kỹ hơn… con mẹ nó không phải là Giang Tri Tụng đây sao.
Lúc này Quý Diễn mới cảm nhận được không khí nặng nề trong phòng, tất cả mọi người đều im lặng, ai uống rượu thì không uống nữa, đang chơi xúc xắc cũng dừng lại, toàn bộ đều mở to mắt xem kịch.
Giang Tri Tụng dựa vào cửa nhìn cậu, vừa cười vừa dịu dàng nói: “A Diễn, chọn xong chưa, em chọn được ai rồi?”
Quý Diễn: Ai! Là con mẹ nó ai tiết lộ hành tung của tao?
Năm phút sau, Quý Diễn đã ngồi trên chiếc Maybach của Giang Tri Tụng, anh giúp cậu thắt dây an toàn, lại giúp cậu chỉnh trang lại áo, còn nói là áo bị nhăn, chờ chút phải nữa phải xử lý, sau đó đưa cậu về hướng biệt thự Hải Vân Thiên.
Quý Diễn nắm chặt dây an toàn, không ngừng trộm nhìn Giang Tri Tụng, anh còn cười với cậu.
Chuông cảnh báo trong lòng Quý Diễn kêu vang: Tiêu rồi, tiêu rồi.
Xe vừa dừng trong gara, Quý Diễn tháo dây an toàn định bỏ chạy bị Giang Tri Tụng chặn ôm ngang người, mang lên lầu ném xuống giường.
….
[Đoạn này chính là phần văn án, mời mọi người đọc lại văn án.]
Quý Diễn không bao giờ nghĩ rằng bản thân có thể khóc ở tình huống này, cậu cho là nam nhân đại trượng phu cứng rắn không thể làm nũng, càng không thể xin tha thứ, đến cuối cùng không mệt biến thành đại trượng phu mềm nhũn.
Chính là lúc bọn họ đang phong ba bão táp, Quý Túc Phong từ ngoài vội vã đi về nhà.
Thẩm Ninh Ngọc dựa lưng lên gối, bên cạnh có dĩa dưa hấu được cắt sẵn và một ít nho, vừa xem phim truyền hình vừa ăn. Quý Túc Phong mang về cho bà một phần bánh trứng, bỏ bánh ra khỏi hộp đưa đến trước mặt bà, liếc mắt nhìn tivi.
Ánh nắng chiều phủ kín nửa màn hình tivi, có hai thiếu niên đứng chênh vênh ở trên núi hôn nhau, Quý Túc Phong mặt mày khó hiểu hỏi: “Sao tự dưng bà xem cái phim gì mà kì cục vậy?”
Thẩm Ninh Ngọc nói: “Thấy trên mạng có người nói hay lắm, em rảnh rỗi không có gì làm nên xem, làm cái gì mà phản ứng dữ vậy?”
“Thằng nhóc Hứa An Gia kia bởi vì come out mà náo loạn cả ngày nay, Hứa Hằng Tấn tức đến mức đuổi nó ra khỏi nhà.” Quý Túc Phong nói: “Tự dưng thấy phim này khiến anh có chút thấy tức cảnh sinh tình.”
Thẩm Ninh Ngọc lấy điều khiển tivi, chỉnh âm thanh nhỏ lại: “Tiểu Hứa come out thì liên quan gì tới anh?”
“Lúc nó nói comeout, còn nói bản thân có bạn trai rồi, nhưng không nói là ai, mấy người ở ngoài biết chuyện đều đoán người bạn trai đó là Quý Diễn nhà chúng ta.” Quý Túc Phong không vui: “Chưa nói đến chuyện Quý Diễn không thích đồng tính, con người nó như thế nào người làm ba như anh đây cũng không phải là không biết gì.”
Thẩm Ninh Ngọc nói: “Em nghĩ là nó không còn kì thị đồng tính đâu, nếu nó còn kì thị thì đã không có suốt ngày đi chơi với Hứa An Gia, lần trước nó đem về con chim anh vũ là của Hứa An Gia tặng đó, còn là một đôi với con của Hứa An Gia nuôi nữa.”
“Là một đôi?” Quý Túc Phong nhăn mày: “Đợi nó về anh phải hỏi lại, anh nghĩ chuyện này không thể đâu?”
Thẩm Ninh Ngọc nhìn bộ dáng ông như là khổ sở vì thâm thù đại hận liền nói: “Lúc trước không phải anh nói nó đừng kì thị đồng tính sao? Không giả vờ rộng lượng nữa à?”
“Vấn đề không phải rộng lượng hay không rộng lượng, không kì thị đồng tính với việc là đồng tính là hai việc hoàn toàn khác nhau, ai lại hy vọng con nhà mình là đồng tính chứ.” Quý Túc Phong nói.
“Nói chung Quý Diễn là không thể, ai cũng bảo ba tuổi như thế nào lớn lên như vậy, nó lúc ba tuổi, đến những người thân quen là nam cũng không thể hôn nó, vừa hôn là nó tức giận, như vậy sao có thể với Hứa An Gia là một đôi được?”
Thẩm Ninh Ngọc suy tư vài giây, phản bác nói: “Nó không cho mấy người hôn, nhưng nó thích hôn người khác.”
“Nó làm gì thích hôn… ai…?” Quý Túc Phong nói được một nửa mới nhớ ra: “À, em định nói là Tri Tụng hả?”
Lúc nhỏ Quý Diễn đúng là rất thích hôn Giang Tri Tụng, Quý Túc Phong nói: “Bây giờ không phải đang nói về tiểu Hứa sao, sao lại nói qua Tri Tụng rồi.”
“Hai đứa nó như anh em ruột…” Quý Túc Phong thấy Thẩm Ninh Ngọc vừa nghe ông nói nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm lên màn hình tivi, theo tầm mắt của bà nhìn quá lúc này đang đến đoạn cuối phim, chiếu một vài cảnh đặc sắc. Quý Túc Phong xem một lúc nói: “Bà, chuyển phim khác xem đi, tình tiết này giống phiên bản đồng tính của nhóc nhà mình với Giang Tri Tụng quá, giống quá tôi có chút không chịu nổi.”
Ánh mắt Thẩm Ninh Ngọc rất bình tĩnh: “Xem có một bộ phim thôi mà, có cái gì mà làm như thật vậy.”
Quý Túc Phong vốn định chờ Quý Diễn về nhà hỏi về chuyện Hứa An Gia, chờ từ chiều đến mười một giờ đêm cũng không thấy cậu về, nên gọi điện thoại cho cậu.
Một lúc sau cậu mới nghe máy, giọng nói buồn bã còn hơi khàn: “Ba, có chuyện gì ạ?”
“Con đang ở công ty hay ở đâu, sao giờ còn chưa chịu về?”
“Giang… Giang Tri Tụng nói với mẹ rồi, tối này bọn con ngủ ngoài không về, mẹ không nói với ba sao?”
Quý Túc Phong nhìn Thẩm Ninh Ngọc vẫn đang ngồi xem phim trả lời: “Mẹ con đang bận, chắc quên rồi.”
Quý Diễn vội vàng ngắt điện thoại, Quý Túc Phong không nhịn được mà nghĩ, cậu và Giang Tri Tụng ngủ ngoài hình như càng lúc càng thường xuyên.
Trong lòng ông có tâm sự, ngày hôm sau trước lúc đi ngủ cố ý sang phòng Quý Diễn.
Cậu đang ở ban công cho chim anh vũ ăn, đứng trước mặt nó nghiến răng nghiến lợi chửi Giang Tri Tụng: “Giang Tri Tụng anh là đồ biến thái sao, trói người rồi thì thôi đi, lại còn mang cánh thiên thần ra làm cái trò…”
Nghe thấy tiếng đập cửa, Quý Diễn nhanh chóng im miệng.
Quý Túc Phong bước ra ban công liếc nhìn Tiểu Lục, nói: “Con chim này Hứa An Gia tặng con sao? Ba quên nói với con chuyện này, lúc con còn nhỏ ba có tìm thầy chấm tử vi cho con, thầy nói con không được gần động vật, nếu không sẽ rất xui xẻo, hay là con trả nó cho tiểu Hứa đi.”
“Ba, làm người cũng không nên mê tín quá.” Quý Diễn cũng không để bụng, trước giờ cậu với Coca chơi với nhau rất vui.
Quý Túc Phong dời mắt từ chim anh vũ lên người Quý Diễn, không muốn nói lòng vòng, trực tiếp hỏi: “Tiểu Hứa come out là sao, bạn trai nó là ai?”
“Là Thẩm Tiêu, là người năm ngoái mở khu bán chim cây cá cảnh ở phía Đông Thành.” Quý Diễn cảm thấy khó hiểu: “Sao tự dưng ba lại hỏi chuyện này?”
Quý Túc Phong nhẹ lòng, trên mặt mang theo ý cười nói: “Không có gì, chỉ là nghe nói chuyện này, có chút tò mò.”
Quý Diễn: “Hứa An Gia với Thẩm Tiêu yêu nhau cũng lâu rồi, tình cảm của hai người họ rất tốt, tính cách lại hợp, lần này Hứa An Gia không bàn bạc gì với Thẩm Tiêu tự động come out với gia đình, Thẩm Tiêu biết được đã đón cậu ấy về nhà. Con không hiểu, ba Hứa An Gia tại sao lại tức giận đến như vậy, đồng tính chỉ có là không thể đẻ con thôi, ngoài ra có gì khác đâu.”
“Cũng không thể nói vậy.” Xem xong những cảnh đặc sắc của bộ phim hôm qua, Quý Túc Phong rất dễ dàng đồng cảm với ba của Hứa An Gia, ông vỗ vai cậu, chia sẻ: “Ba có thể hiểu được, giống như bây giờ đột nhiên con nói con là đồng tính, chắc chắn ba cũng sẽ không thể tiếp nhận ngay được.”
“Dạ?” Quý Diễn ngơ ra.
Vẻ mặt Quý Diễn có gì đó không đúng, Quý Túc Phong chau mày tra hỏi: “Con với tiểu Hứa thật sự không có gì?”
Quý Diễn lập tức phản bác: “Con với nó thì có cái gì, nó không phải có bạn trai rồi sao, cho dù không có, con với nó cũng không thể có gì.”
Quý Túc Phong lại vỗ vỗ vai cậu, cảm thấy mãn nguyện nói: “Thôi được rồi ba biết rồi.”
Quý Túc Phong hỏi rõ ràng xong cũng về phòng mình. Trong phòng Thẩm Ninh Ngọc đang kể chuyện ru ngủ Quý Hủy, Quý Túc Phong kéo chăn dựa lên đầu giường, cùng với Thẩm Ninh Ngọc đóng vai nhân vật trong câu chuyện
Một lúc sau, Quý Hủy đã ngủ, Quý Túc Phong ôm con về phòng công chúa, vừa mở cửa phòng thì thấy có một bóng người trên hành lang rẽ vào phòng Quý Diễn.
Quý Túc Phong dừng lại một chút, cũng không trách ông nghĩ nhiều, thật sự là hình ảnh này giống y hệt cảnh hôm qua ông xem trên phim. Khiến cho một trai thẳng tuổi trung niên như ông bị đả kích, đêm khuya nam chính 1 lẻn vào phòng ngủ nam chính 0, bóng lưng mông lung ái muội y như vậy.
Quý Túc Phong ôm Quý Hủy đợi nửa ngày cũng không thấy Giang Tri Tụng ra khỏi phòng, ông liền ẵm Quý Hủy về phòng rồi sang phòng Quý Diễn.
Quý Túc Phong không gõ cửa, đứng trước phòng dựa sát tường nghe ngóng, cách âm quá tốt, không nghe được cái gì, ông do dự một lúc liền trực tiếp đẩy cửa bước vào, nhưng không mở được, cửa khóa trái rồi.
Trong nháy mắt trong đầu Quý Túc Phong lại hiện ra một cảnh phim, ga giường trắng toát, nam chính 1 với nam chính 0 đan tay vào nhau… mà hình như Quý Diễn cũng mới thay bộ ga giường toàn bộ là màu trắng ngỗng! Ông càng nghĩ càng hoảng loạn, đập cửa rầm rầm.
30 giây sau, Quý Diễn ra mở cửa, mắt mở không lên còn hơi đỏ, giống như đang ngủ bị gọi dậy, Quý Diễn hỏi: “Ba, sao muộn rồi ba còn chưa ngủ? Có chuyện gì ạ?”
Trong phòng vẫn còn bật đèn ngủ, từ ngoài nhìn vào không sót gì, Quý Túc Phong quét mắt một lượt mới hỏi: “Mẹ con mới nấu ít đồ ăn đêm, hỏi con với Tri Tụng có muốn ăn không?”
“Con sắp ngủ rồi, không ăn đâu” Quý Diễn nhìn ba mình, vẻ mặt rất tự nhiên: “Sao ba không hỏi sớm chút, lúc nãy Giang Tri Tụng qua phòng con còn nói đói, bây giờ chắc đi ngủ rồi.”
Quý Túc Phong gật gật đầu nói: “Vậy thôi, con ngủ sớm đi.”
Quý Diễn vừa đóng cửa, ông nghĩ thầm, chắc Giang Tri Tụng về phòng lúc ông đưa Quý Hủy về phòng.
Chỉ có khoảng một giây, Quý Túc Phong muốn đi xác nhận xem Giang Tri Tụng có đúng là đã về phòng chưa, rối rắm một lúc vẫn là về phòng của mình, ông vừa nằm lên giường liền hối hận, nhưng hiện tại đi xem cũng không ổn lắm, cứ như vậy mất ngủ cả một đêm.
Lúc không ngủ được cũng không có gì để nghĩ, Quý Túc Phong liền nghĩ về Quý Diễn và Giang Tri Tụng từ lúc hai bọn họ mới biết nhau, thực sự là rất thân thiết, nói là anh em ruột cũng không sai, nhưng nếu nói là tình nhân cũng thấy giống giống.
Vết xe đổ của Hứa An Gia còn đó, Quý Túc Phong lo lắng cho bọn họ sẽ vấp phải con đường cong này, quyết định phòng ngừa những gì chưa xảy ra.