Đột nhiên, hắn có chút chần chừ ngoài ý muốn, lại giống như phát hiện ra được điều hay ho: “Khoan đã.”
Trợ lý Khúc khẩn trương ưỡn thẳng sống lưng.
Quách Thiên Thành đăm chiêu một lát, nở nụ cười nguy hiểm: “Không cần xóa toàn bộ bài viết, scandal một khi nổ ra sẽ không dễ mà chìm, chưa kể độ hot của Nhậm Tuân càng lúc càng lên cùng với show sinh tồn, tôi thẳng tay gỡ hàng loạt bài nhất định sẽ xuất hiện dị nghị.”
Không phải hắn không có khả năng kiểm soát chuyện này, với thế lực khổng lồ của Cảnh Khuyên, hắn hoàn toàn có thể dập tắt đợt sóng gió thay Nhậm Tuân chỉ bằng một cái búng tay. Tuy nhiên, hắn muốn Nhậm Tuân được công chúng biết đến bằng hình tượng kính nghiệp, đi lên nhờ thực lực chứ không phải để cậu chịu đồn đoán có kim chủ chống lưng đằng sau.
Vả lại, những tấm ảnh ‘mát mẻ’ cộng với cái danh chụp ảnh chui ngoài hợp đồng, không cần nghĩ, nó sẽ biến thành điểm yếu chí mạng trong sự nghiệp của cậu nếu xử lý truyền thông không tốt.
Đúng vậy, hắn quyết định nói chuyện bên ngoài cho Nhậm Tuân biết, để xem mức độ thích ứng của cậu với chuyện này ra sao. Nếu là cậu, cậu sẽ xử lý chuyện này thế nào. Từ đó mà phối hợp giúp cậu, chiếm chút tiện nghi.
Hắn thật sự mong đợi nhìn thấy cái móng vuốt giấu dưới lớp đệm thịt mềm mại kia của Nhậm Tuân. Để hắn biết, người mà hắn để mắt không phải là quả hồng mềm dễ bị bóp nát.
Trợ lý Khúc không uổng công được đào tạo bài bản, ý của Quách Thiên Thành tới đâu, anh ta liền hiểu thẳng tới đó: “Quách thiếu, tôi đã hiểu, bây giờ mà lập tức dìm scandal chẳng khác gì chứng minh Nhậm Tuân chột dạ. Chỉ cần cậu Nhậm không thừa nhận những tấm ảnh đó, dân cư mạng có chết cũng không thể ép cậu ấy được.”
Thay vì bị động cuốn theo cơn sóng, Quách Thiên Thành quyết định nắm thế chủ động, bẻ cong sự thật!
Quách Thiên Thành nhìn anh ta với ánh mắt tán thưởng, bổ sung: “Thay vì dìm nó xuống, chúng ta hoàn toàn có thể mượn cục diện này để ‘thuận nước đẩy thuyền’.”
Mà trợ lý Khúc đang sợ Quách Thiên Thành kích động làm liều cũng hiểu ra được, người thừa kế tương lai của Cảnh Khuyên không phải là một tên ‘hôn quân’ vô năng, chỉ vì tình nhân nhỏ bị ức hiếp mà thay người ta ra mặt. Hắn rất biết tiết chế, biết nhìn cục diện, biết đặt lợi ích lên đầu. Dẫu hắn rất xót người kia đến luống cuống nhưng vẫn giữ được cái đầu lạnh, thay người ta nhìn xa trông rộng.
Nhìn Quách Thiên Thành hành sự như tùy ý nhưng thực tế mọi bước đi đều được tính chuẩn, không để bị người ta nắm thóp, ảnh hưởng lợi ích lớn của tập đoàn, càng không để chính mình chịu thiệt. Trợ lý Khúc cảm thán, kính nể dành cho hắn ngày một tăng cao.
“Thuận nước đẩy thuyền thế nào ạ?”
Quách Thiên Thành ra hiệu, trợ lý cẩn thận ghé tai lại. Hai người bàn tính một hồi. Sau cùng, hắn nói: “Tôi muốn anh làm cho tôi một việc.”
Tin thì không thể dìm xuống, nhưng người tung tin đằng sau… dù lật tung ba thước đất vẫn phải tìm ra kẻ đó cho tôi!
***
Tiểu Lê và Thâm Uyên thương lượng nhau không để Nhậm Tuân biết scandal bên ngoài, giấu như mèo giấu c*t, nhưng chặn cửa trước quên chặn cửa sau, hai người không ngờ có kẻ nhanh chân hơn đem chuyện đầu đuôi kể hết cho Nhậm Tuân.
Quách Thiên Thành còn trợ uy, đặc biệt cường điệu hậu quả mà cậu phải chịu nếu Cảnh Khuyên điều tra ra thực hư chuyện này.
Nhậm Tuân lúc nghe chuyện bị phanh phui, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Quách Thiên Thành nhìn biểu hiện này, chút hy vọng mong manh của hắn liền tan vỡ. Những tấm ảnh đó đúng là của cậu, cậu có chụp ảnh chui ngoài hợp đồng! Nhưng lý do là gì thì hắn không rõ, thậm chí còn khó hiểu, hắn âm thầm đẩy bao nhiêu dự án tốt vào tay cậu mà cậu còn chưa thấy đủ ư? Kể từ khi ký hợp đồng với Cảnh Khuyên, Nhậm Tuân chưa bao giờ thiếu show để chạy.
Vậy mà cậu túng thiếu đến mức liều mạng làm trái hợp đồng để đi chụp ảnh nội y?
Đây là cần tiền đến mức điên rồi? Quách Thiên Thành muốn hỏi cậu cho rõ ràng, nhưng hắn chợt nhớ ra, với tính cách của Nhậm Tuân có cạy miệng cậu cũng không chịu nói thật. Hắn sẽ tự dùng cách của mình để tìm ra lý do.
Trong lòng hắn lo muốn chết, nhưng giận thì vẫn giận, cười lạnh mỉa mai cậu: “Bị cả showbiz xa lánh thì thôi đi, giờ còn đi chụp ảnh nội y chui. Tôi thật sự muốn hỏi cậu, có phải cậu định đi lên bằng con đường hắc hồng hay không? Còn có tuyệt chiêu gì chưa tung ra nữa?”
Nhậm Tuân đang rối bời, thân mình còn lo chưa xong nên mặc kệ hắn móc mỉa, biểu hiện giống như đứa trẻ làm sai mà không biết sửa sao cho đúng đấm vào trong lòng Quách Thiên Thành. Hắn lập tức ngậm miệng, không nỡ trách móc cậu nữa.
“Quả nhiên…”
“Quả nhiên cái gì?” Quách Thiên Thành khó hiểu.
“Tôi có linh cảm bên công ty nội y kia quỵt tiền thù lao của tôi… Chỗ ảnh đó họ còn chưa trả xong tiền cho tôi đâu!”
Nhậm Tuân uất ức, bị khui thì cũng khui rồi, số tiền kia dù có thân bại danh liệt cậu cũng phải lấy cho bằng được!
Quách Thiên Thành co giật khóe môi… tới giờ này mà cậu chỉ nghĩ tới chuyện đó? Tổ tông! Mau cầu xin tôi giúp cậu, đây là lúc nào rồi, là bước ngoặc sự nghiệp đó, cậu mau đề xuất cách giải quyết đi chứ?
Nhìn cái tiền đồ này của cậu có phải là định đứng ra nhận tội, không cần thanh minh dù chỉ một câu hay không?
Bây giờ Quách Thiên Thành khai mở tầm nhìn, hoàn toàn hiểu vì sao cậu bị cả showbiz xa lánh rồi, người thẳng thắn như cậu không thể chịu được quy tắc ngầm, chính vì thế mà bị tách biệt với phần còn lại của cái giới này.
Suốt năm năm qua, tính cách của cậu dường như vẫn không hề thay đổi. Cứng đầu một cách cố chấp và ngây thơ như thế.
Nhưng đó lại là điều mà Quách Thiên Thành yêu nhất ở Nhậm Tuân.
“Cậu cảm thấy thế nào nếu tôi nói - tôi giúp được cậu?”
Nếu nói scandal bị khui làm tinh thần cậu hoảng loạn, vậy thì đề xuất này của Quách Thiên Thành lập tức khiến cậu đần độn tại chỗ!
“Tôi sẽ giúp cậu với một điều kiện! Cậu phải…”