Bạch Phi Nhi không còn cách nào, chỉ có thể đi trước dẫn đường, từ tầng dưới chót đến khu làm việc của lãnh đạo ở tầng cao nhất, Tần Nam đã lôi ra vô số điểm xấu.
Đến khu làm việc của lãnh đạo, Bạch Phi Nhi vất vả dẫn Tần Nam tới trước phòng họp.
Ông ta dừng chân ở cửa để tổng kết lại.
"Chủ tịch Bạch, tôi nói ra những ý kiến kia là để tốt cho Bạch thị, sau này Bạch thị là bên hợp tác của Tần thị, công ty phải trang trí khí thế cao cấp hơn, văn phòng cũng không thể quá nhỏ, nếu không sau này bạn bè làm ăn của Tần thị nhìn thấy, còn tưởng rằng Tần thị nghèo túng!”
"Tần thị chúng tôi vẫn luôn đề cao phong cách, hy vọng chủ tịch Bạch cố gắng thay đổi vấn đề mà tôi nói, ngoài ra, sau này Bạch thị tuyển người, tốt nhất là cho khuôn mặt vào trong nội dung kiểm tra!”
"Vừa rồi tôi không thấy có mấy nhân viên nữ có khí chất, nhân viên nam càng là đồ bỏ đi, tốt nhất cũng thay đổi cả đồng phục bảo vệ, toàn ăn mặc cái gì không, nhìn qua cứ như người nhà quê vậy!”
Trong lòng cô phiền muộn không vui, đã đến giới hạn muốn bùng nổ. Bạch thị nên làm như thế nào, kinh doanh như thế nào, ở trong mắt Bạch Phi Nhi, người khác không có tư cách chỉ trỏ.
Ngay lúc những điều đó xuất hiện trong đầu cô, một bóng người đi ra khỏi phòng bộ phận sales.
Trần Hạo ung dung đi về phía nhà vệ sinh.
Nhìn thấy anh, Bạch Phi Nhi không nhịn được nhớ tới tối hôm qua Trần Hạo nói sửa chữa phương án là vô dụng, từ nãy đến giờ Tần Nam chỉ nói miệng chứ không đề cập tới hợp đồng, cô không có cách nào nói ra một đống suy nghĩ trong lòng được.
Bạch Phi Nhi nghĩ thầm, nếu sớm biết như thế, còn không bằng để mọi chuyện thuận theo tự nhiên.
Mà Giang Ngạo Tuyết đứng ở bên cạnh Tần Nam nhìn thấy Trần Hạo đi ra khỏi phòng bộ phận sales, thì lập tức chảy mồ hôi lạnh, liều mạng nháy mắt với anh, ý là bảo anh đi nhanh lên.
Nhưng ai cũng không ngờ rằng, Tần Nam trước đó còn cực kì kiêu ngạo, sau khi nhìn thấy Trần Hạo thì cứ như bị sét đánh, sắc mặt liên tục biến hóa, còn run lên theo bản năng.
Trong lòng ông ta đang nghĩ, chẳng lẽ mình đã hiểu sai? Tổ tông này có quan hệ gì với Bạch thị sao?
Tổ tông ở trong một công ty nhỏ như Bạch thị làm cái gì?
Trong đầu nhanh chóng hiện ra rất nhiều suy nghĩ, Tần Nam tạm thời vứt những nghi vấn này đi, sau khi kịp phản ứng, ông ta vội vã đổi thành vẻ mặt tươi cười, hấp tấp chạy về phía Trần Hạo.
"Anh… anh Trần, vinh hạnh quá, không ngờ lại gặp được anh, hôm qua sau khi gặp anh, tôi vẫn đang mong thượng đế phù hộ, để cho tôi gặp lại anh một lần nữa, xem ra ước mơ của tôi đã thành sự thật rồi!”
Nhìn thấy Tần Nam nịnh nọt trông mong đi về phía mình, Trần Hạo liền thấy rùng mình, cạn lời nói: “Ông muốn gặp tôi làm gì? Nhìn vẻ mặt cung kính của ông kìa, không phải ông là gay chứ! Đậu má, cách tôi xa một chút!”
Một đám lãnh đạo của Bạch thị nghe anh nói như thế thì đều ngây ra! Trợn mắt há hốc mồm.
Trời ạ? Trần Hạo muốn làm phản sao?
Giang Ngạo Tuyết thì chảy mồ hôi lạnh, dở khóc dở cười!