Trên đường đến phòng tập thể dục nơi Lâm Vũ Nặc đang học, Trần Hạo thấy được nhiều người với những dáng vẻ khác nhau qua lại giữa các khu vực, dù nam hay nữ, dù mặc đồ vest hay trang phục thể thao đều rất đắt giá, vừa nhìn đã biết là người thành đạt.
Sau khi đi qua các sân tập ngoài trời, Trần Hạo đến khu tổng hợp.
Bước vào trong, anh lại càng thán phục hơn. Câu lạc bộ này chỉ tính khu tổng hợp thôi là đã lớn gấp mấy lần so với những trung tâm thể dục thể thao phổ biến khác rồi.
Hai bên của khu tổng hợp là hai cánh cửa đang mở, lần lượt là phòng tập yoga, phòng tập gym, phòng tập aerobic và anaerobic và phòng tập thể dục, trung gian là khu phục vụ. Lúc này, phía trước khu phục vụ là cả một hàng dài không thấy cuối, không ít phụ nữ đã có chồng hay cô gái ăn mặc sang trọng đang trao đổi gì đó với nhân viên mặc đồng phục.
Trên tường của khu phục vụ treo một tấm áp phích khổng lồ in hình một người đàn ông đẹp trai lai láng, cơ bắp cuồn cuộn thể hiện cái đẹp của phái mạnh một cách hoàn hảo.
Nghe một lúc, Trần Hạo mới biết mấy chị em bạn dì đang xì xào này đến để đăng ký lớp giảm cân.
Người đàn ông trên áp phích tên là Vương Truyền Minh, là một huấn luyện viên thể thao có thể được xếp trong tốp mười huấn luyện viên thể thao toàn nước Hoa hiện nay, từng đoạt giải quán quân của cuộc thi thể hình thế giới, bây giờ đang là nhân vật có tiếng trong giới tập gym. Còn trẻ, nhiều tiền lại đẹp mã, số lượng phụ nữ theo đuổi anh ta không hề kém cạnh lượng người hâm mộ của các minh tinh trẻ trung.
Trần Hạo mỉm cười tiến về phía trước, vô tình nghe thấy tiếng thì thầm của hai người đàn ông đang đứng trước khu vực cho phép hút thuốc.
"Đám con gái này lại hứng lên rồi, làm như theo đuổi thần tượng ấy!"
"Còn ai ngoài tên Vương Truyền Minh đó gây ra nữa!"
"Có cần phải đến mức đó không? La lối như rên vậy!"
"Anh không biết chứ Vương Truyền Minh này không đơn giản đâu, anh không thấy bà Trương và thiên kim nhà họ Vương cũng ở trong đám người đó sao?"
"Hai người đó khôn khéo thông minh không ai sánh bằng, nhìn chẳng giống mấy người theo đuổi thần tượng chút nào! Lão già Trương Xuân Dương quá ngu ngốc, nếu không nhờ vợ thì ông ta đừng hòng chiếm vị trí đứng đầu doanh số bán thiết bị y tế ở Hải Dương, cô Vương được chỉ định là người nối nghiệp của nhà họ Vương lại càng khỏi cần bàn đến. Đúng là không thể ngờ được hai người này!"
"Xem ra anh chẳng biết gì về Vương Truyền Minh cả, hai năm qua người này phát triển rất tốt ở Đế Đô, dạy học thì lấy học phí cao ngất ngưỡng, còn sở hữu cổ phần không nhỏ ở câu lạc bộ này. Ngoài ra, anh ta còn quen biết rất nhiều con nhà giàu ở Đế Đô, hầu như các minh tinh có địa vị đều tham gia lớp của anh ta. Nghiêm khắc mà nói, tên này mượn việc dạy làm ván cầu để tiến vào giới thượng lưu, không mấy ai ở Hải Dương chúng ta thậm chí là tỉnh Sở dám chọc vào anh ta đâu! Còn bà Trương và cô Vương này cũng không phải đến để tập thể dục mà là để lập mối quan hệ!"
Người kia nghe vậy thì hít sâu một hơi.
Trần Hạo không để tâm đến những lời này, từ từ tiến về phía phòng tập thể dục.
Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là câu lạc bộ thể thao tư nhân này không những rộng lớn mà còn rất nghiêm chỉnh, có cả bảo vệ cường tráng.
Ngoài cửa phòng tập thể dục có một bảo vệ mặc vest đen thẳng thớm, đeo tai nghe có mic, Trần Hạo vừa nhìn đã biết trang phục và trang bị của người này hoàn toàn là đồ dùng lưu hành nhất và tân tiến nhất cho vệ sĩ hiện nay.
Một trung tâm thể dục thể thao tư nhân có quy mô lớn và chất lượng cao thế này, đến một người có kiến thức rộng như Trần Hạo cũng mới thấy lần đầu.
"Chào anh, xin hỏi anh có phải là hội viên không ạ?", thấy anh, bảo vệ phụ trách trông coi phòng tập thể dục cảnh giác hỏi.