Mà những người phát hiện đã xảy ra chuyện thì đều hít ngược một hơi.
Hàn Phong bị Trần Hạo túm cổ nhấc lên: "Tôi thật sự biết chữa bệnh đấy, cậu cười cái gì?"
"A... Anh buông ra..."
Hàn Phong đạp hai chân trên không trung nhưng lại không chỗ mượn lực, cứ như một con gà chết vậy.
Vèo! Trần Hạo tiện tay hất lên, Hàn Phong bay vụt vào trong phòng khách cứ như mũi tên, sau đó đập ầm ầm vào trên bàn phòng khách, làm mặt bàn vỡ tan, máu tươi phun ra như suối.
Hàn Phong bị nện thành thịt nhão!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, yên lặng giống như có thể nghe được cả tiếng kim rơi, những người vừa rồi không phát hiện ra biến hóa, sau khi nghe được tiếng vang mới chuyển ánh mắt sang, đều khiếp sợ không thể tin nổi mà há to miệng.
Lúc này Cao Uy cách Trần Hạo gần nhất, hoảng sợ nói: "Thế mà anh... lại dám giết người, muốn chết sao? Có biết đây là chỗ nào không? Có biết anh đã bị bao vây rồi không..."
Ầm! Cao Uy còn chưa dứt lời, Trần Hạo đã xoay người đá ngang một cái, Cao Uy liền bay vụt ra ngoài như bị xe container đụng phải, va lên trên tường máu bắn tung toé.
Cho đến lúc này, Diêm Chí Hằng mới phản ứng được, hét lên: "Mẹ nó mấy người đều ngây ra đấy làm gì? Giết chết tên này cho tôi!"
Trong nháy mắt, đám đàn em của Diêm Chí Hằng đều móc súng ra.
Đoàng! Không biết là ai bắn một phát súng, lúc những người còn lại đang hoảng hốt chuẩn bị nổ súng theo, người giữa sân đã biến mất!
Khí đám người còn đang nhìn xung quanh tìm kiếm mục tiêu, Trần Hạo đã xuất hiện ở bên cạnh tên côn đồ vừa nổ súng, mà súng của tên đó lại ở trên tay Trần Hạo một cách khó hiểu!
Nhìn thấy màn này, đám côn đồ xung quanh đều dựng đứng lông tơ, nghĩ rằng tiếp theo Trần Hạo sẽ nổ súng, bắt đầu bắn nhau!
Chẳng ai ngờ rằng, Trần Hạo không hề nổ súng, mà lại nhét súng vào trong miệng tên côn đồ kia, đá một cú vào giữa miệng tên đó, khẩu súng bị cắm nổ tung gáy tên côn đồ, máu tươi phun ra ào ạt!
Nhìn thấy màn này, những người còn lại đều điên rồi, chẳng ai ngờ rằng Trần Hạo nhìn như vô hại, thế mà lại ra tay đáng sợ như vậy! Đúng là ma quỷ!
Mọi người mới nhớ tới việc bóp cò súng tự cứu, cả người Trần Hạo đã biến mất lần nữa.
Ầm! Lúc đám người đang sợ bóng sợ gió, nhốn nháo tìm kiếm bóng người Trần Hạo, một tên đàn em đã bị Trần Hạo đánh nổ đầu, khuôn mặt bị phá huỷ hoàn toàn, cả mặt bị lõm vào nửa xích!
Tên côn đồ ngã ngửa mặt lên trời, đồng bọn cách đó không xa giật cả mình, vội vàng muốn đưa tay nổ súng, Trần Hạo đã đá ra một cú, khiến cánh tay của hắn ta gập thành hình chữ Z, xương trắng hếu bị gãy đâm xuyên ra khỏi da thịt, máu tươi không ngừng phun ra!
Sau khi Trần Hạo liên tục giết chết mấy người, cuối cùng đã có người không chịu nổi nữa, hai chân run rẩy muốn chạy trốn, kết quả Trần Hạo lại hất chân lên, một viên đá bay ra ngoài như sao chổi, xuyên thủng qua gáy của người kia!
Ầm! Một thứ đỏ trắng phọt mạnh ra, đồng thời tên côn đồ bị trúng chiêu cũng ngã xuống.