Đến lúc đó, cho dù Bạch Phi Nhi có hối hận cũng không kịp!
Lại không nghĩ rằng, không đợi Bạch Phi Nhi ngăn cản, Trần Hạo đã mỉm cười nói luôn: "Mọi người, vừa rồi tôi nghe ý của các ông là muốn làm mất hết chút mặt mũi cuối cùng của Bạch thị, thật sao?", Trần Hạo hỏi.
Hồng Quang Kiện cười nhạo: "Cậu cảm thấy thế nào? Để chủng tôi lấy vàng ròng bạc
trắng trong túi mình ủng hộ Bạch thị? Cậu cảm thấy có khả năng sao? Đầu óc chúng tôi có vấn đề hả?”
Hai người còn lại đều không ngừng cười ha ha, hiển nhiên đều có thái độ giống Hồng Quang Kiện.
Trần Hạo gật đầu: "Rất tốt!
Vậy tôi lại hói, có phái trên phương diện làm ăn, ai nhiều tiền người đó làm chủ đúng không?"
"Ha ha ha! Cậu đang nói nhảm à? Sớm nghe nói người ở rế Bạch thị có vấn đề về đầu óc, xem ra là thật!", Hướng Lượng
cười ha ha, trên mặt đầy vẻ khinh thường.
Trần Hạo tán thành gật đầu: "Cảm ơn ba ông chú, hôm nay tôi đã học được một chân lý về thương trường từ ba người rồi! Nếu ba người đều nghĩ như vậy, vậy chúng tôi cũng không khách khí nữa!"
Ba người cười vang, nhìn Trần Hạo giống như nhìn thằng ngốc, đều cảm thấy chắc là tên này điên rồi, nghĩ gì thế? Không khách khí với bọn họ sao? Ngu ngốc!
Trần Hạo cũng không nói nhảm nữa, anh mỉm cười đút tay vào túi lục lọi.
Ba người bọn họ đều thay đối sắc mặt ngay tại chỗ, nghĩ rằng Trần Hạo muốn ra tay, trước khi đến bọn họ đã nghe Lưu Gia Ấn cảnh cáo rằng tên ở rể này thật sự có tài, là một người táo bạo, thích dùng vũ lực đế giải quyết vấn đề.
"Cậu muốn làm cái gì?", Nghê Quyền khẩn trương nói.
Hơn nữa, vào lúc này, nếu người Bạch thị ra tay thật mới là đầu óc có vấn đề, chẳng lẽ bọn họ không sợ ngày mai tất cả các nhà cung cấp hàng đều đến đòi tiền sao?
Nghĩ rõ những điều này, sự hống hách lại trở về trên mặt ba người lần nữa, hoàn toàn không coi Trần Hạo ra gì.
Trần Hạo cười tủm tỉm nói: "Gọi điện thoại nhờ bạn bè giúp đỡ, mấy ông không ngại chứ!"
Hồng Quang Kiện cười lạnh: "Gọi điện thoại tìm người giúp đỡ? Chỉ bằng cậu? Dưới tình hình này, cho dù là ông cụ Bạch đứng ra cũng chưa chắc có thể kiếm được tiền, một tên ở rể như cậu thì có thể làm cái gì? Chẳng lẽ lại là đoi đô cưới cua cậu lấy tiền ư?"