Anh Chồng Khờ

Chương 163: Đánh tới cửa



Sao Bạch Phi Nhi không biết Trần Hạo đang giả bộ được chứ!

Trần Hạo cười ha ha đứng dậy: “Thật là thơm! Vợ à, em đẹp như vậy, anh nghĩ

ngoài chuyện tổ tiên nhà họ Trần chúng ta hiển linh ra, sợ rằng còn được thần xinh

đẹp và thần tình yêu phù hộ đấy!

“Cái gì mà thần xinh đẹp với thần tình yêu chứ?” Bạch Phi Nhi liếc mắt xem

thường.

Trần Hạo nói: “Em nghĩ xem! Em đẹp như vậy, là kiệt tác của trời cao, sao có thể

trơ mắt nhìn em héo úa được. Còn về thần tình yêu, đương nhiên là tình yêu của

anh dành cho em cảm động trời đất rồi! Số anh vô cùng may mắn!”

“Anh… Im miệng!”, Bạch Phi Nhi phiền muộn nói. Xem ra thật sự là số đó nên tránh được một kiếp! Bạch Phi Nhi thầm nghĩ trong

đầu.

Trần Hạo cười híp mắt, vội vàng đổi chủ đề: “Vợ à, anh thấy em bị dọa sợ rồi! Em

nghỉ ngơi trước đi

“Không ngủ được!”, sau khi thoát hiểm, Bạch Phi Nhi nhớ lại rất nhiều thứ hỗn

loạn, nghĩ tới mà sợ, làm gì còn buồn ngủ nữa chứ?

Trần Hạo nhìn Bạch Phi Nhi đang miên man suy nghĩ, nói: “Vợ à, để anh xoa bóp

cho em, ôm em ngủ một giấc đến sáng, hoàn hảo!”

Bạch Phi Nhi lại liếc mắt xem thường Trần Hạo: “Lại là gia truyền của người nhà

họ Trần các anh?”

“Ha ha! Không hổ là vợ anh, xem ra từ đầu em đã hiểu anh rồi!”

“…”

Bạch Phi Nhi cạn lời.

Anh Chồng Khờ - Trần Hạo

Tinh Quân

Mặc kệ Bạch Phi Nhi phản đối, Trần Hạo vẫn xoa bóp cho cô.

Mới bắt đầu, Bạch Phi Nhi còn hơi mâu thuẫn!

Nhưng rất nhanh, cô đã đắm chìm trong cảm giác thoải mái, thảnh thơi đó. Tay

nghề đẩm bóp của Trần Hạo rất tốt, còn tốt hơn tay nghề của những nhân viên mát

– xa trong mấy câu lạc bộ cao cấp nhiều! “Ừm…”

Không tự chủ được, Bạch Phi Nhi thoải mái rên một tiếng như mèo kêu.

Phát hiện mình vừa làm việc xấu hổ, Bạch Phi Nhi nhẹ nhàng cắn môi, cố gắng

kiềm chế bản thân!

Nhưng cảm giác thoải mái này lại như nước triều dâng, từng đợt từng đợt tấn công tới!

“A..” Bạch Phi Nhi nằm chặt drap giường, nhưng vẫn không nhịn được mà phát ra tiếng.

Lần này, tay Trần Hạo cũng run lên!

Trong đầu anh nghĩ, núi băng này rên lên… Thật… Gian ác!

Bạch Phi Nhi lập tức cảm nhận được trạng thái của Trần Hạo, hung hăng trừng mắt

nhìn anh!

Trần Hạo không để ý cười, lần nữa tập trung tinh thần. Rất nhanh, tay anh tỏa ra

sức nóng, thông qua xoa bóp lan khắp toàn thân Bạch Phi Nhi.

Sau đó, mệt mỏi như thuỷ triều đánh lên người Bạch Phi Nhi.

Rất nhanh, cô đã ngủ say!

Trần Hạo cũng dừng tay!

Sau khi Bạch Phi Nhi ngủ, Trần Hạo cười tài, trong mắt lóe lên tia sáng: “Tần Bảo!

Hừ!”

Lúc Trần Hạo đang nghĩ làm sao để Tân Bảo sống không bằng chết, bỗng nhiên

điện thoại của anh reo lên, Hạ Vân Đình gọi tới.

Trần Hạo cười, mắt máy rồi hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Hai Hạ đáng chết, để Trần đại sư hoảng sợ rồi!”, trong điện thoại, giọng Hạ Vân

Đình vô cùng sợ hãi.

“Ông biết rồi hả?”, Trần Hạo cười nghiền ngẫm.

“Bây giờ Hai Hạ đang dẫn người bao vây biệt thự của Tân Bảo! Một con ruồi cũng

không bay ra được! Chỉ chờ Trần đại sư ra lệnh!”, Hạ Vân Đình nói.

Trần Hạo cười nhạt: “Ông cũng nhanh tay nhanh chân lắm!”

“Xin lỗi Trần đại sư, để Trần đại sư gặp nguy hiểm là sơ sót của Hai Hạ. Hai Hạ thề

với trời, sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa. Hai Hạ là chó giữ của của

Trần đại sư, nhất định giúp Trần đại sư canh kĩ cửa.”

“Ha ha…”, Trần Hạo cười nhạt.

Đầu bên kia, Hạ Vân Đình càng sợ hơn: “Xin Trần đại sư tha lỗi cho sơ sót của Hai

Hạ. Lúc trước tôi nghe nói Tần Bảo muốn gây chuyện, nhưng tôi lại nghĩ Trần đại

sư mạnh như vậy, mà Tân Báo chỉ là một con kiến nhỏ, không dám trêu chọc Trần

đại sư. Lại không ngờ… Hắn ta thật sự nhằm vào Trần đại sư. Hai Hạ tội đáng muốn chết!

Trong điện thoại, giọng Hạ Vân Đình cũng run rẩy.

“Chuyện này không trách ông! Nhưng ông canh kĩ Tần Bảo cho tôi! Chuồn mất tôi

hỏi tội ông!”, Trần Hạo lạnh nhạt nói xong, cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Trần Hạo ra ngoài tìm Lưu Khánh, bảo ông ấy cho người

bảo vệ Bạch Phi Nhi 24/24.

Nửa tiếng sau, Trần Hạo xuất hiện bên ngoài biệt thự Hải Dương Bắc Khu của Tần Báo.

Tiến vào phạm vi biệt thự, Trần Hạo gặp Hạ Vân Đình.

Lúc này, xung quanh biệt thự của Tần Bảo đã bị thanh trừ sạch sẽ, đâu đâu cũng có

bóng người, trên nóc nhà cũng có người cầm vũ khí, lấy biệt thự của Tần Bảo làm

trung tâm, vây quanh không để bất kì kẻ nào lọt ra! Thật sự là một con ruổi cũng bay không lọt

Thấy Trần Hạo, Hạ Vân Đinh tiến lên quỹ xuống đất.

“Trần đại sư tha tội!”

Mấy tuỳ tùng bên cạnh cũng sợ hãi, bọn họ chỉ biết hạ Vân Đình từng quỳ trước

mặt một đại sư, cho rằng Hạ Vân Đình muốn lợi dụng năng lượng của đại sư để dẹp

yên Hải Dương, thậm chí là tỉnh Sở nên mới nhẫn nhục

Nhưng nhìn tình hình trước mắt, căn bản không phải như vậy.

Hạ Vân Đình quỳ xuống trước mắt bọn họ, điều này chứng tỏ lão ta phục người đó thật sự l

“Còn ngơ ra đó làm gì? Không m quỳ Trần đại sư đi!”, Hạ Vân Đinh gào lên với

đảm thuộc hạ thân tín.

Cả đám vội vàng quỳ xuống!

Trần Hạo không để ý, khoát tay: “Đứng lên đi!”

Nghe vậy, Hạ Vân Đinh mới nơm nớp lo sợ đứng đây: “Cảm ơn Trần đại sư không

trách!”

“Tần Bảo có ở trong không?” Trần Hạo hỏi.

“Có ạ!”, Hạ Vân Đình cung kính nói.

“Đi thôi!”

Trần Hạo đơn giản phun ra hai chữ, dẫn đầu đi vào biệt thự của Tần Báo.

Mà lúc này, trong biệt thự của Tân Báo có vệ sĩ, thấy có người đánh tới, lập tức cả

đám xông lên trước.

“Các người là ai! Có biết nơi này là đâu..”

Người dẫn đầu đi lên là Trần Sấm, thuộc hạ thân cận của Tần Bảo, vẻ mặt hung ác,

xông lên muốn nói lý.

Ai ngờ, gã còn chưa nói hết đã bị Trần Hạo đánh.

Ngay sau đó, Trần Sầm trung chiều bay ra ngoài, đập mạnh và bậc thang trước biệt

thự, bậc thang lõm thành hố to, Trần Sấm cũng biển thành thịt vụn!

Đám đàn em xung quanh hoá đá tại chỗ, ánh mắt nhìn Trần Hạo đầy sợ hãi!

Người này quá kinh khủng! Đúng là ma quỷ!

Trần Hạo bình tĩnh chấp hai, đi về phía trước: “Không muốn chết thì cút!”

Đám đàn em run rẩy, rối rít nhường đường.

Hạ Vân Đình đi lên trước mở cửa, cung kính làm động tác mời với Trần Hạo, mời

Trần Hạo vào biệt thự!

Mà lúc này, trong biệt thự, Tần Bảo đang ngồi trước quầy bar, vẻ mặt lạnh lùng!

“Có chuyện gì vậy? Đi ra xem sao!”, Tần Bảo nghe bên ngoài có tiếng động, nên nói với thuộc hạ.

Thuộc hạ vội vàng quay người đi, kết quả mới đi được mấy bước, Trần Hạo đã dẫn

một đám người nhà họ Hạ tới.

“Trần Hạo, là mày sao? Lại dám đến địa bàn của tao! Mày muốn tìm chết à?”, nhìn

thấy Trần Hạo dẫn đầu đi tới, Tần Bảo sợ run!

“Giết tao? Tân Bảo, mày còn chưa đủ tư cách”, Trần Hạo hời hợt nói.

Mà tay sai bên cạnh Tần Bảo lúc này lại không biết Trần Hạo, cười nhạt tiến lên:

“Mày con mẹ nó là ai chứ! Lại dám nói như vậy với Tần gia?”

Trần Hạo nghiêng đầu, đánh một bạt tai.

Ngay lập tức, tên tay sai giống như đạn đại bác bần lên nóc nhà, cơ thể trực tiếp

khảm vào trần nhà, máu tươi phun khắp trần nhà, rồi tí tách nhỏ xuống! Bầu

không khí đầy mùi máu tanh khiến người ta rợn tóc gáy

Lần này, rốt cuộc đám đàn em của Hạ Vân Đình cũng hiểu rõ, tại sao đại ca nhà

mình lại cung kính với người này như vậy!

Không nghe lời thì phải chết

Thấy đàn em bị đánh chết, Tần Bảo điên cuồng hét lên: “Tên khốn này, mày tự tìm

chết… A…”

“Vậy thì tạo cho mày cơ hội, bảo hắn ta tới đây, tao muốn xem xem hôm nay ai cứu

được mày!”, Trần Hạo cười gian ác

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv