Yêu lẽ nào chính là khổ sở như vậy? Nó thật sự giống như là một trò đùa, và cậu chính là người bị đùa ác tới như vậy. Cậu yêu, nhưng người không yêu! Giữa mênh mông biển người, ta có thể gặp được nhau chính là duyên phận. Tạo hóa đã tạo ra ta, ông tơ bà nguyệt đã se duyên cho ta, nhưng giữ được nó hay không mới chính là vấn đề mấu chốt cần được nhắc đến.
Yêu và thương, cái ranh giới mông lung không chân thật. Nó có thể đưa một người bay đến thiên đàng, hoặc là sẽ hóa thành quỷ dữ nuôi nhốt linh hồn của con người. Khi yêu, hắn đã rất đau, rất đau. Cái tình cảm mà hắn cứ ngỡ cả đời này sẽ không bao giờ dập tắt, cuối cùng, nó lại vô tình tan vỡ tựa như hư vô. Thử hỏi như vậy làm sao có ai mà không đau lòng?
Chấm dứt một cuộc tình, đồng nghĩa với việc cả hai phải chia xa. Dù cho biết là đau đớn, nhưng số mệnh vốn đã an bài từ trước, muốn thay đổi có lẽ cũng không dễ dàng gì. Hoa rơi, nước chảy. Liệu rằng lần đau khổ này có cướp đi linh gồn của cô hay không? Chúng ta hãy cùng chờ xem câu chuyện này sẽ diễn ra như thế nào nhé.
Bình luận truyện