Hạ Diệp Chi nghe Mạc Gia Thành nói xong, không dám tin giật giật môi, lại không mở miệng nói chuyện.
Giữa Mạc Đình Kiên và Mạc Gia Thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mà Mạc Gia Thành nhắc tới ba năm trước, Mạc Đình Kiên ‘giống như kẻ ngốc’ bị người đùa bỡn, điều này chứng minh, ba năm trước Mạc Đình Kiên và Mạc Gia Thành cũng có liên hệ.
Nếu không, Mạc Gia Thành sẽ không biết rõ tình hình của Mạc Đình Kiên như vậy.
Nhưng mà, cách nói của Mạc Gia Thành lại là chỗ Hạ Diệp Chi nghi hoặc.
Mạc Gia Thành gần như được Mạc Đình Kiên nuôi lớn, Mạc Đình Kiên thâm trầm nội liễm, nhưng Mạc Gia Thành cũng là đứa nhỏ hiểu chuyện.
Nhưng mà vừa rồi, Mạc Gia Thành lại nói ác liệt như vậy.
Mạc Đình Kiên từ từ sửa sang quần áo của mình, anh giống như không nghe thấy lời nói vừa rồi của Mạc Gia Thành, vẻ mặt bình tĩnh đến không chịu một tia ảnh hưởng, nhàn nhạt nói: “Tự cậu đi, hay là tôi sai người khiêng cậu đi.”
Nếu là những người khác, lúc này chỉ sợ Mạc Đình Kiên thêm một chữ cũng không muốn nói. Có thể thấy được, Mạc Gia Thành đối với anh mà nói vẫn là không giống nhau.
Hạ Diệp Chi nhẹ nhàng đẩy Mạc Gia Thành một chút.
Tuy rằng Mạc Gia Thành không tình nguyện, nhưng vẫn vào thang máy.
Mạc Đình Kiên nhìn cô một cái, cũng đi theo vào thang máy.
Hạ Diệp Chi nhìn theo hai người rời đi, lúc này mới trở lại phòng.
Sau khi trở về, Hạ Diệp Chi ở trên mạng tìm kiếm một vài nhà trẻ tương đối tốt ở Hà Dương, cuối cùng sàng lọc ra hơn mười nhà trẻ, dự định ngày mai đến trường học nhìn xem.
…
Hôm sau.
Hạ Diệp Chi không yên tâm Mạc Gia Thành, liền định đi thăm Mạc Hạ, thuận tiện xem Mạc Gia Thành thế nào.
Cô ăn cơm sáng xong, liền lái xe đến biệt thự của Mạc Đình Kiên.
Xe của Hạ Diệp Chi vừa mới dừng lại ở cửa, xe của Mạc Đình Kiên cũng từ bên trong lái ra tới.
Hôm nay là Thời Dũng lái xe tới đón Mạc Đình Kiên, anh ta thấy Hạ Diệp Chi đến, liền thả chậm tốc độ xe, từ kính chiếu hậu nhìn về phía Mạc Đình Kiên, nói: “Là cô Hạ.”
Mạc Đình Kiên chỉ hướng ra ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua, sau đó hơi nheo mắt nghỉ ngơi, lạnh nhạt nói ba chữ: “Đến công ty.”
Thời Dũng hơi hơi gật đầu, không nói gì thêm, trực tiếp lái xe lướt qua bên cạnh Hạ Diệp Chi, đến công ty.
Chờ đến lúc xe Mạc Đình Kiên đã đi xa, Hạ Diệp Chi mới từ trong xe bước xuống đi vào trong.
Nếu không phải cần thiết, hiện tại cô không muốn thấy Mạc Đình Kiên.
Chuyện ngày hôm qua, khiến Hạ Diệp Chi có chút ghê tởm.
Mạc Đình Kiên vì muốn làm tô miên vui, lại lừa gạt đùa bỡn cô, chuyện không có khí độ như vậy, Mạc Đình Kiên trước kia làm không được, anh không nhàm chán như vậy.
Hạ Diệp Chi khoá xe, liền đi vào cửa lớn biệt thự.
Hôm nay gió có chút lớn, tuy rằng vừa hết năm, nhưng thời tiết vẫn có chút giá lạnh.
Hạ Diệp Chi kéo cổ áo của mình, cô tiến vào đại sảnh, phát hiện bên trong ngoại trừ hai người giúp việc, cũng không thấy bóng dáng Mạc Gia Thành và Mạc Hạ.
Có người giúp việc đi tới, hơi cúi đầu gọi một tiếng: “…Cô Hạ.”
“Bọn họ đâu?” Tuy rằng Hạ Diệp Chi không nói rõ là ai, nhưng người giúp việc hiểu được ý tứ của cô, ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên lầu: “Ở trong phòng của cô chủ nhỏ.”
Hạ Diệp Chi ‘ừ’ một tiếng, liền lên lầu đến phòng của Mạc Hạ.
Cô gõ cửa hai cái, còn chưa lên tiếng, đã nghe thấy bên trong vang lên giọng nói tức giận của Mạc Hạ: “Vào đi.”
Hạ Diệp Chi đẩy cửa đi vào, liền thấy hai người Mạc Hạ và Mạc Gia Thành nằm bò vây quanh một bể cá nhỏ, bên trong thả một con rùa đen.
Mạc Hạ ba tuổi rưỡi, tuy rằng vóc dáng không tính là nhỏ so với bạn cùng lứa tuổi, nhưng so sánh với Mạc Gia Thành, liền có vẻ nhỏ hơn.
Mạc Gia Thành quay đầu trước tiên, cậu ta vừa nhìn thấy Hạ Diệp Chi, trên mặt vui vẻ: “Chị Diệp Chi!”
Mạc Hạ nghe thấy giọng nói của Mạc Gia Thành, cũng quay đầu lại nhìn về phía Hạ Diệp Chi, ánh mắt sáng lên: “Mẹ.”
Hạ Diệp Chi mỉm cười, sau khi cô đến gần, Mạc Gia Thành và Mạc Hạ đều cực kỳ chủ động nhường chỗ cho Hạ Diệp Chi.
“Mẹ, xem rùa đen.” Ngón tay béo nhỏ của Mạc Hạ chỉ con rùa đen bên trong bể cá nhỏ, sau đó ánh mắt gắt gao khoá trên người con rùa đen: “Con đang đợi rùa đen nhúc nhích.”
Loading...
Hạ Diệp Chi nghe xong, nghiêm túc hỏi: “Cho nên hai người liền nằm sấp canh giữ ở nơi này?”
Cô có thể hiểu được Mạc Hạ tràn đầy lòng hiếu kỳ, còn Mạc Gia Thành đây là…tính trẻ con chưa tiêu tan?
Mạc Gia Thành tựa như cũng có chút ngượng ngùng, cậu ta gãi gãi đầu: “Em đây không phải chơi cùng Hạ Hạ sao.”
Cậu ta nói xong, tiến đến bên tai Hạ Diệp Chi, nhỏ giọng nói với Hạ Diệp Chi: “Hôm qua tới dỗ dành đã lâu cũng không chơi cùng em, hôm nay em tìm rùa đen con bé mới chịu theo em chơi.”
Mạc Hạ luôn có chút sợ người lạ, nhưng ở trong mắt Hạ Diệp Chi, một buổi tối, Mạc Gia Thành có thể cùng Mạc Hạ ở chung thành như vậy, đã rất không tồi.
Mạc Hạ nhìn rùa đen nhìn đến vô cùng nghiêm túc, Hạ Diệp Chi nhìn Mạc Gia Thành ra hiệu, ý bảo cậu ta đến một bên có chuyện muốn nói với cậu ta.
Mạc Gia Thành hiểu ý Hạ Diệp Chi, đứng dậy đi tới một bên.
Hạ Diệp Chi liếc mắt nhìn Mạc Hạ một cái, Mạc Hạ nhìn chằm chằm rùa đen cũng không chú ý tới Mạc Gia Thành đi rồi, cứ yên tâm đứng dậy đến một bên nói chuyện với Mạc Gia Thành.
“Mạc Đình Kiên không làm gì cậu chứ?” Hạ Diệp Chi đánh giá Mạc Gia Thành một lúc, cũng không nhì ra trên người cậu ta có điểm nào khác thường.
Mạc Gia Thành nhún nhún vai: “Anh ta đưa em về tới, sau đó dẫn em đi gặp Mạc Hạ, liền không để ý tới em.”
“Chỉ như vậy?” Hạ Diệp Chi không quá tin tưởng.
Mạc Gia Thành sờ sờ cái mũi, sau đó ngồi xuống ghế nhỏ bên cạnh: “Ai, thật ra sau khi em nhìn thấy Mạc Hạ, liền muốn chơi cùng nó, không muốn để ý đến Mạc Đình Kiên.”
“……”Lý do này, miễn cưỡng cũng có thể thông suốt.
Hạ Diệp Chi cũng ngồi xuống, giọng điệu nghiêm túc hỏi cậu ta: “Giữa cậu và Mạc Đình Kiên, rốt cuộc có chuyện gì?”
Vốn dĩ sắc mặt Mạc Gia Thành còn nhẹ nhàng lập tức trở nên ngưng trọng, cậu ta trầm mặc một lúc, mới ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Diệp Chi: “Chị Diệp Chi, chuyện giữa em và Mạc Đình Kiên không liên quan tới chị, em không muốn chị tham dự vào. Chị và anh ta tách ra, có lẽ cũng là một chuyện tốt.”
Giọng điệu cậu ta thâm trầm mà nghiêm túc, làm Hạ Diệp Chi trong lúc nhất thời có chút không thích ứng.
“Sao cậu lại nói như vậy?” Hạ Diệp Chi càng thêm khẳng định giữa Mạc Gia Thành và Mạc Đình Kiên có mâu thuẫn, hơn nữa là mâu thuẫn rất lớn.
Hạ Diệp Chi nhìn chằm chằm Mạc Gia Thành, nghĩ tới mẹ Mạc Gia Thành mẫu thân, Mạc Liên.
Có phải Mạc Gia Thành đã biết chuyện của Mạc Liên?
Nếu Mạc Gia Thành thật sự đã biết chuyện của Mạc Liên, đương nhiên sẽ có chút hiểu lầm Mạc Đình Kiên.
Có một số việc, thật sự rất khó nói đến thấu đáo.
Nhưng việc này cũng chỉ là suy đoán của Hạ Diệp Chi mà thôi, cô không xác định có phải Mạc Gia Thành thật sự đã biết chuyện này hay không, đương nhiên cũng không thể chủ động mở miệng nhắc tới.
Mạc Gia Thành lại chuyển đề tài, cười hì hì hỏi Hạ Diệp Chi: “Chị Diệp Chi, hiện tại chị có bạn trai chưa?”
Hạ Diệp Chi sửng sốt một chút, nhịn không được trừng mắt liếc cậu ta một cái: ‘Cậu quản tôi có bạn trai hay không! Trẻ con!”
“Em thành niên rồi được không, bằng không chị suy xét em một chút!” Trên mặt Mạc Gia Thành còn mang theo tươi cười, biểu hiện không đứng đắn.