Động tác gắp thức ăn của Mạc Đình Kiên ngưng lại, sắc mặt của anh thay đổi.
Anh đặt đũa xuống định cầm điện thoại di động thì lại bị Hạ Diệp Chi ngăn lại trước một bước.
“Anh ăn xong đi đã, chuyện này Cố Tri Dân hẳn đã giải quyết rồi.” Thật ra Hạ Diệp Chi cũng không rõ là đã giải quyết chưa nữa.
Lúc trước cô cho rằng Mạc Đình Kiên đã căn dặn Cố Tri Dân làm, trong lòng dĩ nhiên là hết sức tin tưởng Mạc Đình Kiên nhất định sẽ xử lý xong chuyện này, sau khi về đến nhà thì không để ý đến nữa, chỉ chuyên tâm nấu bữa tối chờ Mạc Đình Kiên về.
Mạc Đình Kiên rốt cuộc vẫn kiên quyết cầm điện thoại lên gọi cho Cố Tri Dân.
Cố Tri Dân bận rộn cả ngày, mới vừa ngủ liền bị điện thoại đánh thức nên không xem thử là ai gọi đã trực tiếp nạt nộ: “Ai, khuya rồi còn gọi.”
“Tôi.” Mạc Đình Kiên chỉ nói một chữ đơn giản, Cố Tri Dân ở đầu dây bên kia liền lập tức tỉnh táo.
Cố Tri Dân trầm mặc lại, giọng điệu hòa hoãn hơn rất nhiều: “Cậu chủ, cậu cũng không xem thử bây giờ là mấy giờ rồi mà còn gọi điện thoại cho tôi, nếu cậu có thời gian thì điều tra chuyện ảnh đế Trần được lên hashtag đi, Diệp Chi cũng bị dính vào, mấy ngày nay bởi vì chuyện này mà tôi bận rộn đến mức không có thời gian về nhà ngủ một giấc cho ngon.”
Cố Tri Dân cùng Mạc Đình Kiên có giao tình sâu sắc nên dĩ nhiên là không vòng vo khi đề cập đến chuyện chính.
“Cũng không biết tên này rốt cuộc muốn làm cái gì sau lưng, nhưng anh ta nhất định biết được quan hệ giữa Diệp Chi và cậu, nếu không sẽ không giống như kẹo mạch nha cứ kéo theo Diệp Chi lên hashtag khiến chúng ta muốn xử lý nhưng sợ ném chuột vỡ đồ…”
Hạ Diệp Chi không biết Cố Tri Dân đã nói những gì, cô chỉ để ý thấy sắc mặt của Mạc Đình Kiên rất nặng nề.
Sau khi cúp điện thoại, cả hai đều im lặng ngồi đó, một lúc lâu vẫn không mở miệng nói chuyện.
“Hôm nay em đã gặp anh cả ở công ty.” Hạ Diệp Chi là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ im lặng.
Mạc Đình Kiên nghe vậy bất thình lình ngước lên nhìn cô, bất giác cau mày.
“Yên tâm, em không nói gì.” Hạ Diệp Chi cười như không cười nói: “Nhưng anh ta cũng không nói đến chuyện hashtag.”
Mạc Đình Kiên đứng dậy: “Anh no rồi.”
Hạ Diệp Chi cũng “soạt” một tiếng đứng lên theo, cao giọng: “Mạc Đình Kiên, anh đừng lừa mình dối người nữa, anh rõ ràng đã điều tra ra đại ca rồi nhưng vì anh không dám tin nên vẫn lừa gạt em nói rằng chưa tra được cái gì hết.”
Hạ Diệp Chi kiềm nén những lời này trong lòng đủ lâu rồi.
Bóng lưng của Mạc Đình Kiên ngừng một lát rồi quay đầu nhìn Hạ Diệp Chi.
Lần này anh không chối cũng không thừa nhận, mà chỉ lạnh lùng nói: “Tôi sẽ xử lý.”
Trong ánh mắt của anh không có một tia ấm áp, rất lạnh.
Hạ Diệp Chi run rẩy theo bản năng, há miệng nhưng không nói thành lời.
Ánh mắt của anh lạnh như vậy, lạnh đến mức khiến cho Hạ Diệp Chi cảm thấy lúc này Mạc Đình Kiên rất xa lạ, lãnh đạm lại còn hời hợt nữa.
Hạ Diệp Chi đứng chết trân tại chỗ.
Có lẽ, cho tới tận bây giờ cô vẫn chưa là gì trong lòng anh.
Anh có tâm sự cũng không muốn nói cho cô biết, cô không nhịn được nói ra miệng nhưng Mạc Đình Kiên lại ra vẻ lãnh đạm giống như đang trách cứ cô xen vào việc của người khác…
Cả đêm, hai người nằm chung một cái giường nhưng lại quay lưng lại với nhau, không ôm ấp cũng không nói chuyện.
Chuyện trong công ty vẫn bộn bề như cũ, Hạ Diệp Chi vẫn bận rộn như trước.
Tối hôm qua không cách nào ngủ được nên Hạ Diệp Chi nhân lúc nghỉ trưa liền đến phòng trà lấy cho mình một ly cà phê.
Mãi đến khi nước trong ly tràn ra ngoài Hạ Diệp Chi mới hoàn hồn lại.
Nhấp một hớp cà phê xong, cô liền lấy điện thoại di động ra chuẩn bị lên facebook xem thử.
Hôm nay là thứ sáu, blogger nói muốn công bố thân phận của Hạ Diệp Chi vẫn chưa có động tĩnh, đây chính là kết quả mà nhóm Cố Tri Dân đã xử lý hôm qua.
Cô kích vào biểu tượng facebook, facebook mới mở ra, cô còn chưa kịp xem thì có điện thoại gọi tới.
Là Cố Tri Dân gọi.
Tại sao Cố Tri Dân lại gọi điện thoại cho cô chứ?
Lại là bởi vì không tìm được Mạc Đình Kiên cho nên mới gọi điện thoại cho cô?
Hạ Diệp Chi nghe điện thoại, còn chưa kịp lên tiếng, liền nghe thấy giọng nói lo lắng của Cố Tri Dân truyền tới: “Diệp Chi, cô đang ở đâu?”
“Tôi đang ở phòng nghỉ, có chuyện gì không?” Hạ Diệp Chi nghe ra sự lo lắng trong giọng nói của anh ta nên cho rằng Thẩm Lệ xảy ra chuyện, trái tim lập tức giật thót.
Kết quả Cố Tri Dân lại nói: “Cô ở yên đó đừng đi đâu hết, tôi lập tức đến tìm cô, chớ cúp điện thoại.”
Tại sao nghe giọng của Cố Tri Dân, giống như là cô có chuyện vậy?
Hạ Diệp Chi hỏi dò: “Xảy ra chuyện gì sao?”
Cô cho là Cố Tri Dân gọi điện thoại cho cô nếu không phải vì không tìm được Mạc Đình Kiên thì cũng chính là chuyện có liên quan đến Thẩm Lệ nhưng kết quả lại là kêu cô ở yên đó, anh ta muốn đến tìm cô.
“Cô đừng hỏi nữa, tôi sắp tới rồi.” Loading...
Cố Tri Dân thở hổn hển, giống như là đang chạy.
Hạ Diệp Chi gần đây thường xuyên bị lên hashtag nên chết lặng.
Cô ý thức được nhất định là đã xảy ra chuyện lớn gì rồi nên Cố Tri Dân mới có hành động như vậy.
Cô không cúp điện thoại, mà thoát khỏi giao diện gọi điện thoải để mở facebook.
Khi cô nhìn thấy trên facebook tràn ngập hình ảnh của cô thì hai tai của cô bắt đầu lùng bùng, đứng sững sờ tại chỗ, trong đầu trống rỗng, mãi vẫn không có phản ứng gì.
Hình một mình cô.
Hình tư thế thân mật của cô và Mạc Đình Kiên.
Hình cô cùng Trần Tuấn Tú ăn cơm chung.
Hình cô ra vào tập đoàn truyền thông Thịnh Hải.
Còn có hình cô hóa trang thành xấu xí lúc trước.
Còn có… ảnh trong tờ giấy chứng nhận kết hôn.
Ảnh chụp tờ giấy kết hôn hết sức rõ nét, nhưng cô xem nhiều lần, mới chắc chắn hai cái tên bên trên là: Mạc Đình Kiên, Hạ Hương Thảo.
Bịch!
Điện thoại di động trong tay giống như lập tức trở nên nặng ngàn cân, đột nhiên tuột khỏi tay rơi xuống đất.
Đúng lúc này cửa phòng trà liền bị người ta đẩy ra.
Hạ Diệp Chi tựa như hoàn toàn không nghe thấy có người đẩy cửa đi vào, cứ ngơ ngác duy trì tư thế điện thoại di động trượt khỏi tay, không nhúc nhích.
Cố Tri Dân thấy bộ dạng của Hạ Diệp Chi, trong lòng âm thầm kêu hỏng bét.
Anh ba chân bốn cẳng đi tới thì thấy điện thoại di động nằm trên mặt đất.
Điện thoại di động bị rớt vẫn chưa hư, màn hình vẫn sáng, bên trên là hình của tờ giấy kết hôn.
Cố Tri Dân đau đầu nhặt điện thoại di động của cô lên rồi lập tức kéo tay Hạ Diệp Chi đi ra ngoài.
“Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói.”
Hạ Diệp Chi giống như một con búp bê vải không có ý thức bị Cố Tri Dân kéo ra ngoài.
Bảo vệ đã chờ sẵn ngoài cửa, bảo vệ hộ tống bọn họ đi ra ngoài, phía sau là nhân viên của tập đoàn truyền thông Thịnh Đỉnh đang chỉ chỉ chõ chõ Hạ Diệp Chi.
Mặc dù bọn họ không lớn tiếng mắng cô, cũng không ném trứng gà vào cô, nhưng lúc này Hạ Diệp Chi cảm thấy mình giống như bị lột sạch trước mặt mọi người vậy.
Tất cả những đề tài được lên hashtag trên Facebook đều liên quan đến cô.
Mà đề tài được tìm kiếm nhiều nhất là: #con giáp thứ mười ba vô sỉ nhất#.
Từ lúc mới bắt đầu cô bị buộc phải gả vào nhà họ Mạc cho tới hôm nay cô bị buộc trở thành “Con giáp thứ mười ba” trong miệng mọi người, cô không biết mình đã làm sai điều gì.
Chẳng qua là cô có một người mẹ không thương cô, chẳng qua là quyết định yêu người chồng danh chính ngôn thuận, tại sao lại trở thành như hiện tại chứ?