Tính tình của Thẩm Lệ quả thật là có hơi kiêu ngạo, cũng xem thường việc dây dưa với người đàn ông của người khác, nhưng việc này chẳng hề mâu thuẫn với việc cô ghét bị người khác đe dọa.
Thẩm Lệ cũng không nhìn thẳng Quý Vãn Thư một cái: “Cô vẫn giống như trước kia nhỉ, không có tiến bộ gì cả”
Mặc dù giọng điệu thản nhiên, nhưng Quý Vãn Thư vẫn cảm nhận được sự xem thường.
“Cô…”
“Tôi buồn ngủ rồi, về nhà ngủ đây, ngủ ngon”
Thẩm Lệ đứng lên, trên mặt hiện lên nụ cười tươi, chẳng có chút vẻ chân thành nào cả.
Quý Vãn Thư có loại cảm giác bị vật gì đó lấp kín cổ họng, khó chịu tới nỗi nói không nên lời, nhưng lại khó có cách nào làm khó dễ Thẩm Lệ.
Thế là, cô ta chỉ có trơ mắt nhìn Thẩm Lệ rời đi.
Thẩm Lệ khó có được mà rất nhanh đã đi vào giấc ngủ
Loading...
Cũng không biết có phải là vì đã khiến cho Quý Vãn Thư không thoải mái nên mới dễ dàng đi vào giấc ngủ như vậy không, trước kia chính là như vậy, chỉ cần Quý Vãn Thư không thoải mái, cô liền vui vẻ thoải mái, làm cái gì cũng vui vẻ thuận lợi
Chỉ là, chuyện này làm cho cô ngủ rất nhanh, nhưng lại không làm cho cô ngủ một mạch đến khi trời sáng.
Cô bị tiếng chuông điện thoại gọi đến làm tỉnh giấc.
Điện thoại liên tục reo không ngừng.
Loại tình huống này, không phải là lần đầu Thẩm Lệ gặp phải, trong lòng đoán được, tám chín phần mười là đã xảy ra chuyện xấu.
Không chỉ là có nhiều cuộc gọi nhỡ, còn có rất nhiều tin nhắn, còn có mes chưa đọc.
Tin mà Cố Mãn Mãn gửi cho cô ở trên cùng.
“Chị Tiểu Lệ, điện thoại của ai cũng đừng nhận, bây giờ em liền qua tìm chị…”
Ánh mắt của Thẩm Lệ chuyển đến góc trên bên phải, thời gian lúc này là 5h sáng.
Phải là chuyện rất nghiêm trọng, Cố Mãn Mãn phải sớm như vậy đến tìm cô.
Thẩm Lệ mở Facebook lên.
Cô cẩn thận dùng nick phụ đăng nhập vào Facebook, vừa lên đã bị kinh ngạc vì thông báo đẩy về Thẩm Lệ.
Trên bảng hot search càng khỏi phải nói, nhiều chủ đề có liên quan với cô.
“Thẩm Lệ phá thai”
“Sinh hoạt cá nhân của Thẩm Lệ thời cấp 3…”
“Nhà ai sụp rồi kìa…”
Bấm vào mấy chủ đề này, toàn bộ đều là có liên quan với Thẩm Lệ
Thẩm Lệ tìm thấy Facebook làm nổ ra chủ đề này sớm nhất, bên trong đã đăng rất nhiều tấm ảnh, có đơn xét nghiệm và phiếu bệnh án về việc sanh non.
Cô phóng to ảnh xem xét từng tấm một cách cẩn thận, sắc mặt cũng theo đó mà đột nhiên thay đổi.
Bỗng nhiên, cô dường như nghe thấy âm thanh có người mở cửa.
“Chị Tiểu Lệ”
Ngoài cửa truyền đến âm thanh lo lắng của Cố Mãn Mãn, đồng thời vang lên tiếng đẩy cửa.
Ầm!
Cửa bị đẩy ra, Cố Mãn Mãn xuất hiện ở cửa.
“Chị Tiểu Lệ!” Cố Mãn Mãn nhìn thấy Thẩm Lệ, trên mặt hiện ra biểu tình thở phào nhẹ nhõm.
Cố Mãn Mãn nhìn thấy Thẩm Lệ đang cầm điện thoại, đoán là cô đã biết hết toàn bộ rồi: “Chuyện lần này xảy ra quá đột ngột, chúng em cần một chút thời gian xử lý, chị muốn đến nơi nào nghỉ ngơi, em đưa chị đi?”
Chuyện lần này, xảy ra quá đột ngột, đối phương ra tay quá mạnh mẽ, không chỉ cần xử lý, còn cần phải xử lý người tung tin đồn nhảm, cho nên cần chút thời gian, mà chuyện này nổ ra, bất luận có phải là thật hay không, mấy phóng viên đó đều sẽ rất phấn khích, sẽ bằng mọi cách mà tìm được Thẩm Lệ, trước lúc đó, bảo vệ Thẩm Lệ là chuyện quan trọng nhất.
Thẩm Lệ chậm rãi quay đầu lại nhìn Cố Mãn Mãn, lại nói chuyện hoàn toàn không liên quan “Tối hôm qua em không quay về ngủ?”
“Tham gia một bữa tiệc, thời gian lại tối, khoảng cách cũng hơi xa, liền không có về, nên thuê phòng ngủ.” Cố Mãn Mãn kiên nhẫn mà trả lời: “Mau đứng lên, em đưa chị đến sân bay”
Cố Mãn Mãn nói xong, lại xoay người đi thu xếp quần áo cho Thẩm Lệ, vừa thu dọn vừa nói: “Về chuyện trên mạng chị cứ yên tâm, em nhất định sẽ bắt được người bịa đặt”
“Không phải là bịa đặt”
“Chị cũng đừng…cái gì?” Cố Mãn Mãn nhất thời có chút không tin vào lỗ tai của mình.
Thẩm Lệ nhìn cô, nói một cách yếu ớt: “Đều là thật cả”