Tiêu Văn cùng những người khác cũng quên luôn sự tồn tại của nhân vật “XN”, trong tiềm thức cho rằng truyền thông Thịnh Hải chỉ có một ông chủ, đó chính là… Cố Tri Dân.
Nhưng vừa rồi, Cố Tri Dân nói trong điện thoại “Ông chủ Thịnh Hải”, còn nói cái gì mà “Tuyên bố xin lỗi”. Nghe có vẻ như “XN” này lại nhúng tay vào việc trong công ty lần nữa.
Chờ đã, tuyên bố xin lỗi?
Chẳng lẽ là bởi vì chuyện phát sinh gần đây, cho nên “XN” để cho Cố Tri Dân viết tuyên bố xin lỗi Thẩm Lệ?
Tại sao có thể như vậy!
Chỉ là nghĩ đến khả năng này, Tiêu Văn tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Loading...
“Cô ra đây làm gì?”
Nghe thấy giọng Cố Tri Dân, Tiêu Văn thu suy nghĩ vừa rồi lại, không biết Cố Tri Dân đã phát hiện ra cô từ lúc nào, lúc này anh đã cúp điện thoại, đang đứng cạnh cửa nhìn cô.
Tiêu Văn vốn là đi theo sau lưng Cố Tri Dân nghe lén, cho nên cũng chỉ mở cửa hé một chút, bây giờ bị Cố Tri Dân phát hiện, cũng đành phải mở cửa ra.
Cuộc điện thoại của Cô Tri Dân đã bị Tiêu Văn nghe thấy rõ mồn một, cô biết Cố Tri Dân lúc này đang bực bội, mềm giọng, nói: “Chỉ là em lo anh…”
“Đi vào đi.” Nhìn ra Cố Tri Dân vẫn chưa hết tức giận, chỉ là không trút giận lên Tiêu Văn.
Tiêu Văn cúi đầu đi vào trong, bên môi ở ra một nụ cười.
Người cô ta coi trọng đúng là không tầm thường, dù tức giận cũng sẽ không trút giận lên cô ta.
Về tới trong phòng bệnh, Cố Tri Dân hỏi cô: “Chuyện tôi vừa nói, cô cũng nghe thấy?”
“Em vừa mới ra ngoài thôi, còn chưa nghe thấy anh nói gì thì đã bị phát hiện rồi.” Tiêu Văn cố ý nói dối, chính là muốn dò xét xem Cố Tri Dân có thể nói thật với mình không.
Môi Cô Tri Dân nhếch lên một đường cong nhỏ, không nhìn cẩn thận thì sẽ không thấy được.
Không đề cập đến việc anh ta nhận cuộc điện thoại vốn là để cho Tiêu Văn nghe, thủ đoạn nông cạn tầm thường của Tiêu Văn anh ta vừa nhìn là thấy rõ.
Còn định thăm dò anh?
Cố Tri Dân thở dài, mặt không vui, nói: “Cô đã nghe nói đến ‘XN’ chưa? Trước đây chuyện hủy hợp đồng của Trần Tuấn Tú với Thịnh Hải rất nổi, khi đó là ‘XN’ đứng ra giải quyết chuyện này.”
Tiêu Văn giả vờ suy nghĩ phút chốc, nói: “Có nghe nói qua, khi đó trên mạng còn truyền tai nhau rất nhiều thứ thần kỳ, nói anh ta là người sáng lập Thịnh Hải, là ông chủ phía sau màn, thân phận cái gì đó…”
“Anh ta là một chủ đầu tư, từ trước đến nay mặc kệ chuyện ở Thịnh Hải, chuyện lần này ồn ào hơi lớn. Tối hôm qua anh ta gọi cho tôi, để tôi viết một thông báo xin lỗi gửi cho Thẩm Lệ.”
Cố Tri Dân nói xong, khịt mũi tỏ vẻ khinh thường. Quả nhiên là giống như cô ta nghĩ!
Tiêu Văn còn tức giận hơn Cố Tri Dân: “Chuyện này cũng không phải lỗi của anh, dựa vào đâu mà bắt anh xin lỗi? Anh ta làm sao thế? Có nói đạo lý hay không vậy. Anh là ông chủ của Thịnh Hải, vậy mà lại để anh viết thông báo xin lỗi Thẩm Lệ, cô ta xứng sao? Truyền ra ngoài thì mặt mũi anh sau này để đâu!”
Giám đốc truyền thông Thịnh Hải viết bài xin lỗi, đúng là một sự xấu hổ!
Thẩm Lệ dựa vào cái gì chứ!
Tiêu Văn hao hết tâm cơ, chính là muốn diệt chết Thẩm Lệ, khiến Thẩm Lệ không thể lăn lộn trong giới giải trí nữa.
Nhưng Thẩm Lệ chỉ bị cư dân mạng mắng một hai ngày mà thôi, không chỉ xoay chuyển đạp mình xuống, bây giờ Cố Tri Dân còn tự thân viết tuyên bố xin lỗi cho cô ta, khiến cho cô ta nở mày nở mặt!
Khẩu khí này, Tiêu Văn dù thế nào cũng không nuốt trôi!
Cố Tri Dân vỗ vai cô: “Đừng tức giận, không tốt cho con.