“Được rồi, mau đến trường đi, hôm nay là ngày đầu tiên đến trường mà lại báo đến muộn cũng không được hay cho lắm.” Hạ Diệp Chi nói xong, lại giống như nghĩ đến chuyện gì đó dặn dò cậu ta: “Không nên gây chuyện.”
“Tôi gây chuyện lúc nào vậy?” Mạc Gia Thành vẻ mặt bất mãn.
Cậu ta gây chuyện còn chưa đủ?
Nhưng Hạ Diệp Chi cũng không nhiều lời với cậu ta, chỉ khuyên cậu ta mau đi.
Mạc Gia Thành nhét tiền vào trong túi của mình, sau đó nghiêm mặt, lại do dự mở miệng: “Tôi có câu này muốn nói với chị.”
“Nói cái gì?” Hạ Diệp Chi hiếm khi nhìn thấy Mạc Gia Thành lộ ra vẻ mặt nghiêm túc như thế, cũng có chút ngạc nhiên đứng lên.
“Nếu như có thể, chị vẫn nên cố gắng ly hôn với anh họ tôi, anh ta không phải là người tốt.” Mạc Gia Thành nói xong, lại bổ sung: “Tôi nói thật lòng đấy, không phải vì muốn chị làm bạn gái tôi mới nói như vậy đâu.”
Nếu như Mạc Gia Thành không nói câu tiếp theo, Hạ Diệp Chi suýt chút nữa đã tin rồi.
Cô trừng mắt liếc Mạc Gia Thành: “Trẻ con đừng nói linh tinh, nếu cậu không đi tôi sẽ gọi điện thoại cho anh họ cậu.”
“Được rồi, tôi đi trước.” Cậu ta đi được mấy bước lại nghiêm túc quay đầu về phía cô nói: “Tôi nói nghiêm túc đấy.”
Hạ Diệp Chi lấy điện thoại di động ra, cậu ta nhún vai, lập tức bỏ chạy không còn dấu vết.
Mạc Gia Thành tính vẫn trẻ con, rất nhiều chuyện cậu ta không hiểu, nhưng có một điểm cậu ta nói không sai, Mạc Đình Kiên quả thực không phải người tốt đẹp gì.
…
Lúc Hạ Diệp Chi trở về lại gặp Hạ Hương Thảo.
Hạ Hương Thảo thấy Hạ Diệp Chi sắc mặt liền không tốt.
Nhưng, lúc cô ta nhìn quần áo trên người Hạ Diệp Chi, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Khoảng thời gian gần đây, Hạ Diệp Chi làm ở Hạ Thị, chỉ ăn mặc rất giản dị lại Hạ mạc, không giống phu nhân một gia đình giàu có chút nào.
Hôm nay cô ta còn mặc bộ quần áo này, mặc dù thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, nhưng là thương hiệu sản xuất lớn, vải cắt và may đều là loại tốt nhất.
Ai mua quần áo cho cô ta? Mạc Gia Thành?
Hạ Hương Thảo khoanh tay, hất cằm mắt liếc nhìn cô: “Nghe bố tôi nói, cô không thể khuyên giải lay động được Mạc Đình Kiên giúp Hạ Thị?”
“Đúng vậy, anh ấy đâu phải loại người tôi có thể khuyên giải lay động được như vậy, hay là cô đi thử xem?” Hạ Diệp Chi cuối tuần này bởi vì chuyện Mạc Đình Kiên, tâm trạng vẫn không tốt lắm, không có sức diễn kịch với Hạ Hương Thảo.
“Tôi đi thì tôi sẽ đi, cô nghĩ tôi không dám đi sao?” Hạ Hương Thảo hừ lạnh một tiếng, đắc chí rời đi.
Hạ Diệp Chi cảm thấy Thẩm Lệ nói một chút cũng không sai, Hạ Hương Thảo đúng là giai đoạn cuối của bệnh công chúa rồi, hết cách xoay chuyển.
Đầu tiên Hạ Hương Thảo muốn đi quyến – rũ “Mạc Gia Thành”, sau đó thất bại, bây giờ lại muốn đi quyến – rũ “Mạc Đình Kiên”, mặc dù Hạ Diệp Chi biết hai người này là cùng một người, nhưng đối với Hạ Hương Thảo mà nói lại là hai người.
Cô ta thật sự cho rằng đàn ông trên thế giới này đều phải vây quanh cô ta?
Tự tin có thể làm khiến cho tất cả đàn ông đều bị sức hấp dẫn của cô ta thu phục?
Hết cách rồi.
Hạ Diệp Chi cười nhạo một tiếng, muốn quyến -rũ “Mạc Đình Kiên”? E rằng Hạ Hương Thảo muốn gặp mặt anh ta cũng không được.
…
Truyền thông Thịnh Hải
Mạc Đình Kiên đến công ty, vừa mới bước vào phòng làm việc của mình, Cố Tri Dân phía sau liền theo vào.
“Nghe nói tối thứ bảy, cậu dặn ban đêm đưa cho cậu quần áo đi Kim Hải?” Cố Tri Dân cười gian xảo, một bộ dạng nhưnhìn thấu tất cả.
Anh ta không nhắc tới chuyện tối hôm thứ bảy còn đỡ, vừa nhắc tới, vẻ mặt Mạc Đình Kiên cũng theo đó mà trầm xuống.
“Nhàn rỗi quá?” Mạc Đình Kiên từ giữa một đống tài liệu ngẩng đầu lên.
Cố Tri Dân có dự cảm không lành: “Tàm tạm, tàm tạm…”
Gần đây lúc Mạc Đình Kiên bắt đầu đến công ty xử lý việc, anh ta là tổng giám đốc trên danh nghĩa cũng nhàn rỗi không ít.
Mạc Đình Kiên dự định không để ý đến anh ta nữa, anh mở máy tính ra, phía dưới hiện ra một cái tin.
Tiêu đề rất gây chú ý: [Người có ảnh hưởng lớn trong giới giải trí đêm hôm dắt hai cô gái vào câu lạc bộ cao cấp qua đêm…]
Mạc Đình Kiên di chuyển con chuột, nhấp vào tin này xem nội dung bên trong.
Anh đọc lướt qua mười dòng sau khi xem xong, nhếch môi nói: “Cậu nhanh quá cũng không tốt.”
“Cái gì vậy?” Cố Tri Dân vẻ mặt không hiểu tiến tới, liền thấy cái tiêu đề rất lớn, phía dưới còn chèn thêm ảnh, đúng là anh có dẫn theo hai cô gái ở Kim Hải trong ảnh.
Rõ ràng là buổi tối, nhưng tay săn ảnh chụp lén cũng khiến bức ảnh trở nên vô cùng rõ nét, hai cô gái kia mới mỗi người một bên đứng bên cạnh anh, theo góc chụp trong tấm ảnh, tư thế kia có thể nói là vô cùng thân mật. Loading...
“Mấy bài viết vớ vẩn, đây là sau hôm tối thứ bảy, tôi dẫn theo hai nhân viên Kim Hải ra ngoài giúp tôi cầm giúp một ít đồ, lúc đó một người trong đó cầm đồ không vững, tôi giúp cô ấy một chút!”
Cố Tri Dân tức giận đến mức muốn bùng nổ.
“À.” Mạc Đình Kiên cũng không nhắc nhở anh ta cái tin tức này có thể bị Thẩm Lệ nhìn thấy.
Lúc Cố Tri Dân chửi xong, đột nhiên nhớ tới việc này, chửi thể mấy câu, liền lấy điện thoại di dộng ra gọi cho Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ đầu dây bên kia nhận điện thoại rất nhanh, trong lòng Cố Tri Dân vẫn có chút phấn khởi, Thẩm Lệ từ trước đến nay vẫn nhận điện thoại của anh ta nhanh như vậy.
Nhưng, vừa nghe điện thoại, Thẩm Lệ liền trực tiếp mắng một trận: “Đồ rác rưởi không biết xấu hổ, còn gọi cho tôi làm gì? Muốn khoe khoang người anh khỏe có thể chơi đùa với hai người sao? Chúc anh sớm ngày sức tàn mà chết! Cút xa một chút! Đừng… gọi cho tôi nữa, đồ ghê tởm!”
Nói xong, cô liền “rầm” một tiếng cúp điện thoại.
“ThẩmTiểu Lệ, em tiếp tục mắng à? Em cúp điện thoại anh xem là có bản lĩnh gì?” Cố Tri Dân có chút nóng nảy, Thẩm Lệ giống như không nghe điện thoại anh ta, nghe điện thoại cũng không có thái độ tốt, lần này nghe hình như là giận không ít.
Chỉ là, anh ta lại tiếp tục gọi, Thẩm Lệ cũng không nghe.
“Xin lỗi, thuê báo quý khách đang gọi hiện đang bận.”
“Xin lỗi, thuê báo quý khách đang gọi hiện đã tắt máy.”
“Xin lỗi, thuê báo quý khách đang gọi hiện không có tín hiệu.”
Cố Tri Dân: “…”
Lại chặn anh rồi?
Anh mất bao nhiêu sức lực, mới khiến cho Thẩm Lệ bỏ chặn anh, bây giờ vì một tin kia mà phá hỏng, anh lại bị cho vào danh sách đen rồi?
“A!”
Cố Tri Dân cũng không cười nhạo Mạc Đình Kiên nữa, đi ra ngoài dặn dò thư ký: “Bảo phòng PR tổ chức cuộc họp.”
Nếu như để cho anh biết ai làm ra tin tức này, anh sẽ giết người đó.
…
Hạ Diệp Chi đột nhiên nhận được điện thoại của Thẩm Lệ.
Gần đây Thẩm Lệ ở bên ngoài làm tuyên truyền cho bộ phim mới, mỗi ngày đều rất mệt, hai người cũng không hay liên lạc lắm.
Thẩm Lệ đột nhiên liên lạc với cô, cô còn tưởng Thẩm Lệ đã về rồi.
Kết quả, cô vừa nghe điện thoại, liền nghe thấy giọng như phát điên của Thẩm Lệ: “Cố Tri Dân là một tên rác rưởi, đồ xấu xa, cầm – thú, lăng nhăng!”
Hạ Diệp Chi sờ sờ cái lỗ tai vừa bị chấn động đến tê dại của mình, vẻ mặt mịt mù: “Cố Tri Dân đã làm gì?”
“Cậu không thấy tin tức sao? Anh ta dẫn theo hai cô gái đi vào câu lạc bộ, cả một đêm không ra, tính tình anh ta như vậy, dẫn theo hai cô gái có thể làm gì chứ?”
Hạ Diệp Chi vừa nghe, vừa di chuyển con chuột mở mạng ra xem tin tức đứng đầu giới giải trí, quả nhiên thấy tấm ảnh Cố Tri Dân dẫn theo hai cô gái vào câu lạc bộ biển hiệu còn treo bên trên, độ hot vẫn đang không ngừng tăng vọt.
Hạ Diệp Chi cũng nhận ra, bức ảnh này là chụp ở Kim Hải, trong hình anh ta và hai cô gái kia thoạt nhìn tư thế rất thân mật.