Hiệp hai thằng tiền đạo được thay ra và cái thằng người mới được đá.Ác mộng mắt đầu. Nó đứng bên cạnh tôi, cao hơn tôi một chút nhưng châncẳng nó có vẻ khéo lắm. Tôi lo lắng cho hàng hậu vệ.
Y như rằng nó chạy chỗ cực kì thông minh và kĩ thuật cá nhân tuyệtvời. Bóng đang ở chỗ thằng chân Sắt. Tôi thấy thằng người mới đó vẫnđứng ngay sau tôi. Tôi quay lại kêu thằng hậu vệ thòng chú ý tới nó vàthằng ăn hại này làm rất tốt việc uổng công nước dãi của tôi khi đểthằng người mới thoát xuống cực nhanh khi tôi còn đang theo thằng chânSắt. Thằng chân Sắt gạt quả bóng lại đằng sau nó rồi chuyển bổng mộtđường vượt qua hàng hậu vệ đến chân thằng người mới là nó đỡ bóng gọngàng tung một cú trai phá. 1-2.
- Mày theo nó kiểu gì đấy? – Tôi cau có nhìn thằng hậu vệ thòng cau có.
- Ok, tao khắc phục. – Nó nhận lỗi luôn.
Tôi thích những thằng giám làm giám nhận như nó. Và đương nhiên là cơn giận theo đó tan biến.
- Bây giờ thế này nhé. Tao với mày kiểu “gọng xe đạp” còn thằng Dũng sẽ đá thấp xuống hỗ trợ tao khi thằng chân Sắt băng lên. – Tôi nói vớicả đội.
- Là tao đá đá chỗ mày hả? – Dũng nói với tôi.
- Không! Mày chỉ đá thấp xuống thôi, có nghĩa là tao theo nó đằngtrước thì mày theo đằng sau tránh nó quặt bóng như vừa rồi. Phát đấy tao không ngờ nó làm tốt vậy. – Tôi nói chỉ chỉ về phía thằng chân Sắt rồinói với thằng Dũng.
-Ok! Tao hiểu. – Nó gật đầu đáp.
- Ok! Thành (hậu vệ trái) mày không phải băng lên nữa hiệp hai nàyhỗ trợ tao vào thằng “thòng” bắt thằng tiền đạo kia. – Tôi nói vớiThành.
- Ok! Vậy là mình chỉ đá cánh phải thôi à? – Nó hơi nhăn mặt hỏi.
- Ừ, mày hiểu cho toàn đội. Tao biết mày đá tấn công cũng hay nhưng chiến thắng là tất cả mày ạ. – Tôi vỗ vai nó.
- Ok tao nghe mày. – Nó tươi tỉnh hơn.
-Ok cả đội vậy nhé. – Tôi nói to với toàn đội.
Đội tôi giao bóng sau khi bị gỡ lại một bàn. Sau khi bật ban một lúcthì thằng người mới lại theo tôi sát rạt. Chúng nó đã đánh giá tôi không hề thấp. Tôi đẩy quả bóng một nhịp rồi chuyền cho Dũng. Và màn chặtchém bắt đầu khi những bộ óc nóng dần. Thằng chân Sắt lao ra đạp quảbóng cái rầm khi thằng Dũng đang đảo người. Tiếp sau là hai thằng thinhau hành hạ hai thằng tiền đạo bên tôi. Thú thật tôi chỉ muốn đập mấythằng bên kia luôn.
Trong một lần thằng Dũng làm mất bóng vào chân thằng chân Sắt. Nóchuyền nhanh một đường dài lên phía trên cho thằng người mới. Thằngngười mới đỡ ngực rồi hất bóng lại đằng sau bỏ hai thằng hậu vệ ăn hạimà tôi phân công kèm chặt đứng nhìn trật ớ. Sau nhịp đó là nó tung quảvoley luôn. May mắn là bóng đi đúng vào vị trí thủ môn rồi bật ra.Nhưng trong cái may lại chất chứa cái rủi. Bóng bật ra thế quái nào lạiđập đúng tay thằng Thành. Và đương nhiên là thằng chân Sắt không có bỏlỡ cơ hội san bằng tỉ số ở quả phạt đền.
Hôm đó chúng tôi thua tức tưởi 3-2 khi dẫn trước hai bàn và cái bànấn định tỉ số nó còn ác mộng hơn khi thằng người mới solo qua tôi, thằng hậu vệ thòng và cả thằng hậu vệ biên lao vào bọc lót nữa. Chúng tôilặng thinh nhìn đội nó ăn mừng. Nỗi buồn thua ngược dâng lên cay đắng.
Bộp….
Tôi vất đôi giầy vào góc nhà rõ to. Gương mặt thì cau có không chịu được. Cơ mà phải tâm phục khẩu phục khi bọn nó hay hơn.
- Nhị ca đẹp trai sao lại hằm hằm thế, bồ đá à? – Nó nháy mắt cười đểu.
- Ranh con, tao đá mày à nha. – Tôi quắc mắt.
- Hix, đồ ma cà bông.
Trước khi đi luộc rau nó còn lè lưỡi với tôi một cái. Tôi đi tắm rồi ăn cơm. Ăn xong khi đang ngồi xem tivi tôi hỏi ông anh:
- Anh biết thầy Dân Hóa không?
-Biết. – Ông gọn lỏn.
- Ông hắc lắm à?- Tôi hứng hỏi.
- Ừ. – Ông lại gọn lỏn.
- Là như thế nào cơ? – Tôi vẫn say mê hỏi.
- Là mày học hành cho cẩn thận không mất mặt tao. – Ông quắc mắt lên.
Tôi chỉ biết câm nín và rồi 9h leo lên giường đi ngủ sau khi đã xem lại một lượt ba bài Hóa.
5h30 sáng tôi bật dậy, làm tất cả những gì mà cần thiết để cho mộtbuổi sáng may mắn. Dắt con ngựa chiến ra đầu ngõ đợi thằng Dũng đếntrường. Chờ tầm 10p thì nó xuất hiện và tôi liền bật ngửa khi nhìn thấynó.
- Hôm nay mày định làm tắc kè hoa à? – Tôi hỏi đểu.
- Tắc cái mắc nhà mày. – Nó cau có.
- Thế mày định sao? Tán lớp phó à? – Tôi tiếp tục tỉ đểu.
Đoán trúng tim đen thằng bạn thân nó té xỉu ngay tắp lự. Hôm nay nómặc cái áo sơ mi kiểu áo bẩy sắc cầu vồng, còn mặc cái quần kiểu quầntụt hiphop có hai cái túi hậu một bên màu trắng và một bên caro đỏ xanh. Đầu đội cái mũ hiphop thứ thiệt. Ngầu lắm nha.
- Này mày định gây ấn tượng với lớp phó thật à? – Tôi vẫn cù nhầy.
Nó không đáp vẫn lặng lẽ đạp tiếp. Tôi cười mỉm lắc đầu đạp theo nó.Nghĩ bụng nó sẽ thất bại thôi vì ông anh bá đạo tôi bảo con gái nó chỉthích đàn ông ít nói, làm nhiều hơn thể hiện. Âu cũng là nó, nó là nó,nó không là tôi, nó không là ông anh tôi và chẳng là ai khác. Vậy mới là bạn tôi chứ!
Dọc đường còn hốt được thằng béo cuối lớp nữa. Nó nhận ra chúng tôitrước khi hai thằng vẫn đang chém gió mấy cái bài Hóa hôm qua. Nghe nónói thì nó tên Hùng. Như vậy mới có buổi thứ hai của lớp mới tôi có mộtthằng bạn thân từ nhỏ và ba thằng bạn mới quen. Ngon! Cứ tạm thời thế đã rồi chúng ta sẽ biết nhau thêm.
Đến cổng trường tôi dừng lại mua ba cái bánh mì cho hai thằng bạn vàtôi giải quyết bữa sáng. Tạm ấm bụng để vào lớp, ngồi vào bàn thì cũnglà lúc Quân đen với Thắng “oppa” bước vào. Đặt cặp xuống là ba ông thầnchém gió ngút trời trong đó có tôi, còn Thắng thì chỉ ngồi lôi mp3thưởng thức gu âm nhạc của mình.