Editor: Minnnn
Thiện Lương nhìn hai người đàn ông đang quấn lấy nhau trên màn hình, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Trên màn hình điện thoại chiếu ra hình ảnh da thịt trần trụi của bọn họ, đồng thời từ tai nghe còn truyền ra tiếng thở gấp vừa trầm thấp, nam tính lại vô cùng gợi tình.
Thật là khiến người ta cảm thấy thẹn.
Thiện Lương vội vàng muốn gỡ tai nghe xuống nhưng lại bị Cố Gia Duệ ngăn cản.
"Cậu đừng vội." Cố Gia Duệ cười xấu xa nói: "Vẫn còn đấy."
Nói xong, anh vuốt màn hình chọn một video khác.
Video tiếp theo bắt đầu phát.
Một lát sau anh lại vuốt màn hình chọn video khác nữa.
Cứ như vậy, trong sự không tình nguyện, Thiện Lương bị ép phải xem: Ngựa giống Nhật Bản? Đàn ông Âu Mỹ nhiệt tình như lửa? Người đàn ông Châu Phi được trời ưu ái? Cùng với những video được sản xuất trong nước với những người đàn ông với tư thế oai hùng, mạnh mẽ?
Cậu cau mày tháo tai nghe xuống: "Cậu kiếm chỗ nào mà nhiều...... Phim đó như vậy?"
Cố Gia Duệ hừ một tiếng, thoát khỏi giao diện phát mấy video kia.
Thiện Lương đưa mắt nhìn, là khung chat trò chuyện với Hứa Vân Thiên.
"Hứa Vân Thiên gửi cho cậu sao?" Thiện Lương khiếp sợ.
Cố Gia Duệ gật đầu: "Đúng vậy."
"Cậu ta……" Khóe miệng Thiện Lương giật giật: "Tại sao cậu ta lại gửi mấy thứ linh tinh này cho cậu?"
"Còn không phải do mấy người bên ngoài đã truyền tai nhau nói cậu là vợ tôi à." Cố Gia Duệ cất điện thoại đi: "Hứa Vân Thiên tới hỏi tôi, sau đó tôi hết sự thật cho cậu ta biết. Nhưng mà sau đó tên ấy lại gửi mấy video có hai người đàn ông làm tình với nhau này cho tôi, mẹ."
Thiện Lương nhắm mắt, cố bình ổn lại tâm trạng của mình một chút.
Mười phút trước còn đang vật lộn với việc giải hàm số tích trong phòng học, mười phút sau đã bị kéo vào trong phòng tối ngồi xem hai người đàn ông "đánh nhau" bằng đao kiếm thật.
Cuộc đời thật lắm thăng trầm.
Cậu đứng dậy: "Cậu ta gửi cho cậu mấy thứ này, nhưng mà cậu ta...... Là trai thẳng đúng không?"
"Đương nhiên cậu ta là trai thẳng, trước đây cũng có bạn gái rồi đó." Cố Gia Duệ hừ cười, nói: "Cũng không biết cậu ta tìm đâu ra, nhưng cậu ta chính là người như vậy."
Thiện Lương bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Không có chuyện gì khác thì tôi về đây."
Nói xong cậu xoay người đi tới cửa.
Ngay khi tay Thiện Lương chạm vào then cửa lạnh lẽo kia thì Cố Gia Duệ bất ngờ nắm lấy bả vai cậu.
Ngay sau đó Cố Gia Duệ chồm tới, cười một tiếng: "Cậu nhìn mấy video đó xong có ham muốn gì không?"
Thiện Lương trầm mặc một chút: “Có.”
“A." Cố Gia Duệ nhướng mày, dựa càng gần: “Mãnh liệt không?”
"Rất mãnh liệt." Giọng điệu của Thiện Lương rất nguy hiểm.
Cố Gia Duệ dường như có hơi không thể tin được: "...... Thật à?"
"Thật sự." Thiện Lương gật đầu, xoay người: "Ham muốn quay trở về lớp học làm bài tập rất mãnh liệt, còn muốn làm nổ tung cái đầu chó của cậu ra xem nó chứa gì."
Cố Gia Duệ chậc một tiếng, sau đó mỉm cười ghé vào tai Thiện Lương: "Mấy người đàn ông tôi vừa xem kia...... Giúp người khác tuốt, cậu muốn thử xem nó có cảm giác gì không?"
Trong bóng tối, gương mặt của Thiện Lương đỏ lên: "Không muốn, tôi về lớp đây."
"Ài, vậy cái kia……" Cố Gia Duệ còn lời chưa kịp nói ra, Thiện Lương đã mở cửa đi ra ngoài.
Những suy nghĩ bậy bạ của Cố Gia Duệ cũng bị ép phải bỏ dở.
Hai người trở về phòng học, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục làm bài, ngoại trừ Hứa Vân Thiên bên kia thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn, anh ta nhướng mày với Cố Gia Duệ, sau đó dùng mắt ra hiệu với với anh về Thiện Lương, tiếp đấy nở một nụ cười hiểu rõ.
Sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, Cố Gia Duệ vẫn muốn cõng Thiện Lương xuống tầng như cũ.
Lần này Thiện Lương lại đẩy Cố Gia Duệ ra: "Tháo băng rồi nên chắc tôi có thể tự đi được."
"Cậu chắc chắn chứ?" Cố Gia Duệ không quá tin tưởng: "Cậu thử đi hai bước xem."
"Đã nói với cậu là tôi có thể tự đi được rồi." Thiện Lương đứng lên rồi đi hai bước, tuy rằng vẫn có cảm giác khập khiễng nhưng việc đi lại cũng không thành vấn đề: "Đi thôi, tôi xuống đây."
Cố Gia Duệ bán tín bán nghi mà bước xuống cầu thang với cậu.
Vừa đi anh vừa cẩn thận nhìn chằm chằm sợ cậu ngã.
Hai người đi đến chỗ gửi xe, Cố Gia Duệ mở khóa xe đạp, Thiện Lương ngồi sau xe.
Chiếc xe đạp men theo con đường mòn đi ra khỏi khuôn viên trường.
Bên ngoài cổng trường vẫn còn rất đông học sinh đang đi lại. Lúc Cố Gia Duệ đạp xe đến cổng trường, đột nhiên anh bóp phanh giảm tốc độ.
Thiện Lương thở dài, nhìn xung quanh một lượt, đột nhiên cậu nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đứng cách đó không xa.
Người phụ nữ kia mặc chiếc áo bông lớn trông khá cũ, mái tóc dài hơi rối, khoảng cách khá xa cho nên không nhìn thấy rõ được khuôn mặt của người đó.
Nhưng Thiện Lương lại lập tức nhíu mày.
Cậu đã chú ý tới người phụ nữ này từ rất lâu rồi.
Không biết bắt đầu từ khi nào, người phụ nữ này luôn thỉnh thoảng xuất hiện trước cổng trường, không phải tới đón người cũng không phải tới tặng đồ mà cứ đứng như vậy. Mỗi lần Thiện Lương xuất hiện ở cổng trường, cậu đều cảm thấy người phụ nữ kia đang nhìn mình.