Edit + beta: Linxu
Vừa về khách sạn, Thẩm An Chi vội vã mở máy tính tìm hiểu xem Anderson là ai, hình như anh đã thấy người này ở đâu rồi, vừa tìm kiếm trong khung search, anh vừa hồi tưởng, trên trang web nhảy ra bản giới thiệu vắn tắt cơ bản về Anderson, người Ireland, học đại học tại học viện thiết kế Luân Đôn, là thiên chi kiêu tử, có tài hoa hơn người, chưa tốt nghiệp đã giành được giải thưởng lớn của LVMH*, tiến vào tập đoàn* học tập, sau khi tốt nghiệp thì tới Christian Dior thực tập và làm việc ở đó.
*LVMH + tập đoàn: đều là Moët Hennessy Louis Vuitton, tên thông thường LVMH là một tập đoàn quốc tế của Pháp chuyên về các sản phẩm xa xỉ.
Anh còn sáng lập thương hiệu cùng tên Anderson, chủ yếu theo phong cách đường phố nước Mỹ, các fans đều gọi anh là nhà thiết kế thời trang “Khuôn mặt đảm đương”, Thẩm An Chi hồi tưởng lại khuôn mặt anh chàng, đè ép cảm giác không phục xuống. Anh lên tài khoản phụ weibo xem weibo Ma Đậu Phấn** khác đăng, có có bài viết viết thế này, Anderson đặc biệt ưu ái Ninh Trí, là nhà thiết kế ra sức nâng đỡ cô sau Zoozi Ziv.
** Ma Đậu Phấn: có chút ko rõ, nhưng sau khi tìm đọc vài bộ liên quan tới giới người mẫu thì L nhận ra đây ko phải fanclub của NT, mà là cách gọi chung dành cho các fan giới thời trang.
Khi Ninh Trí mới debut, đã được thương hiệu Christian Dior yêu thích, liên tục xuất hiện trên các trang bìa tạp chí quảng cáo kính mắt, sau khi nhà thiết kế tiền nhiệm rời chức, nhà thiết kế kế nhiệm là Anderson không chỉ không vứt bỏ cô, mà ngược lại anh ta càng ra sức nâng cô lên, duy trì hợp tác lâu dài đến tận giờ, tới cả thương hiệu nữ trang của mình cũng ký hợp đồng với cô, lên sàn trình diễn lại càng không thể vắng bóng cô.
Ngay cả hệ liệt nam trang của Anderson, Ninh Trí không thể trình diễn thì anh cũng mời cô lên hàng ghế trước ngồi xem.
Ma Đậu Phấn đều nói tình cảm mà Anderson dành cho Tĩnh Tĩnh là “Chân ái”, anh muốn đưa cô lên các buổi diễn thời gian của những thương hiệu lớn, mời cô lên tất cả các buổi quảng cáo từng lần một.
Nhìn thấy những điều này, Thẩm An Chi chẳng biết trong ngực mình có tư vị gì, anh khép laptop lại, đứng lên lấy nước khoáng trong tủ lạnh ra, vừa hớp một ngụm, lại ngẫm nghĩ rồi ngồi xuống kiểm tra tin tức Anderson, đối phó với tình địch, thì phải biết người biết ta mới được.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ, vừa mở cửa anh liền thấy staff của tổ tiết mục, anh chàng đưa thư mời tham gia hoạt động khai mạc Dior cho Thẩm An Chi, “Thẩm nam thần, lợi hại nha, tham gia hoạt động khai mạc này đều là minh tinh tuyến 1 (hàng đầu), trước đó còn nghe một nhóm wechat nói làm đủ cách mà vẫn không cò lên được, không ngờ người ta tới tận đây mời anh.”
Thẩm An Chi nhận lấy: “Đều nhờ phúc Ninh Trí.”
“A, à —— đúng, đúng, tìm bên quan hệ xã hội phải chờ lâu lắm mới nhận được thư mời, còn không bằng một câu của Ninh Trí.” Staff bừng tỉnh đại ngộ, Ninh Trí không hoạt động trong nước, chỉ phát triển ở nước ngoài, nhưng không ngờ sự nghiệp của cô ấy phát triển tốt như vậy.
“Vậy được rồi, lộ trình tối mai cũng trống, hai người đi chơi vui vẻ.” Staff gật gật đầu.
Thẩm An Chi cười cười khách sáo với anh chàng, “Mọi người cũng vậy, tới Los Angeles mấy ngày, mọi người trong tổ cũng không nghỉ ngơi được mấy, tranh thủ thời gian này mọi người có thể đi dạo cho thoải mái.”
“Đúng vậy.” Staff như tìm được tri âm, “Ngày nào mấy cô nương trong đội biên kịch cũng ồn ào muốn đi Outlets***, tối mai mọi người đều cùng nghỉ ngơi cho vui.”
*** Outlets: là một thuật ngữ để chỉ loại cửa hàng chuyên tiêu thụ hàng tồn kho, hàng giảm giá. Được coi là một loại hình mua sắm rất phổ biến trên thế giới, nhằm “giải quyết” nhanh lượng hàng qua mùa của những nhãn hiệu tên tuổi với giá rất mềm. Ở nước ngoài, Outlet thường là những chuỗi cửa hàng tầm trung, chuyên bán các loại đồ hiệu chính cống “giạt ra” từ các trung tâm mua sắm thông thường với giá cả thấp hơn từ 30% – 70%. Hàng hóa ở đây chủ yếu đã qua mùa, hoặc bị lỗi không đáng kể.
Bọn họ lại hàn huyên vài câu, staff tạm biệt Thẩm An Chi, anh đóng cửa nghĩ nghĩ, đúng nhỉ, liên tục quay phim mấy ngày không nghỉ, cứ coi như tối mai là đi tham gia hoạt động cá nhân, nhưng anh dám khẳng định, truyền thông trong nước nhất định cũng tới buổi diễn, anh không biết có nên đăng thông tin này không.
Anh muốn thông báo cho lão Triệu, nhưng suy đi ngẫm lại lại cảm thấy không cần thiết, ngồi trên ghế sofa xoay di động trong tay mấy vòng, cuối cùng anh mở một website.
Chập tối hôm sau, sau khi chuyên gia trang điểm và nhà tạo mẫu tóc giúp hai người chuẩn bị tạo hình xong, Ninh Trí nhận được lễ phục do nhân viên khách sạn đưa tới, hộp quà màu trắng, vừa mở ra là thấy chiếc áo đầm Dior màu đen, đơn giản nhưng không đơn điệu.
Cô tưởng là do Anderson chuẩn bị, không suy nghĩ nhiều mà mặc luôn, cô vốn định mặc T-shirt và bộ đồ vest cùng thương hiệu tạm ứng phó cho qua thôi.
Sau khi chuẩn bị xong, Ninh Trí gặp được Thẩm An Chi đang chờ cô ngoài hành lang, anh mặc bộ vest Dior Homme, vài tua rua hồng tỉ mỉ hiện rõ vẻ tinh xảo của bộ vest, lúc thấy cô mắt anh sáng lên: “Em mặc bộ này thật đẹp.”
“Cảm ơn.” Ninh Trí gật gật đầu.
Hai người bước lên xe chuyên dùng tới nơi, lúc tới đó, trước Flagship Store màu trắng đã kín người hết chỗ, có nhiếp ảnh gia, phóng viên, minh tinh, và cả những người thường hâm mộ tiếng tăm mà đến, bên ngoài cửa hàng nghẹt tới nước cũng không thấm qua được.
Thẩm An Chi và Ninh Trí tiếp nhận một hồi lóe sáng ánh đèn flash trước bản background có in logo thương hiệu, sau đó nhanh chóng vào trong, Los Angeles có Hollywood, và cái mà Hollywood không thiếu nhất chính là minh tinh và đại gia, phim chụp ảnh vẫn nên để dành lại cho mấy người đó.
Bước vào cửa hàng, đoàn người tụ thành tốp năm tốp ba tán gẫu với nhau, nhận phỏng vấn và chụp ảnh của các ký giả, Ninh Trí cực ít hứng thú với những hoạt động này, Anderson tới chào hỏi cô trước tiên, hai người ôm nhau.
Ninh Trí nói: “Cảm ơn anh đã chuẩn bị quần áo giúp em.”
Anderson kinh ngạc: “Ồ không, xem anh này, vội vàng nhiều việc quá nên quên mất, may mà em không mặc trang phục của EL tới.”
Ninh Trí cười cười, sau đó chuyển tầm mắt sang Thẩm An Chi, anh quay đầu nhìn chỗ khác.
Vừa lúc này, có người anh biết tới đây, một vị nữ minh tinh trong nước, bọn họ nói chuyện với nhau vài câu ngắn gọn.
“Tiểu Thẩm à, cậu cũng ở đây hả, thật kinh hỉ.”
“Chị Vi, tôi tới cùng bạn gái, không mang ekip.” Thẩm An Chi thản nhiên giải thích, ý tứ của anh là cô không chà xát được thông cáo tin tức nào đâu.
“Ờ, vậy bạn gái của cậu cũng không tệ nhỉ.” Chị Vi khách sáo vài câu, lười lấy lệ với anh.
Ánh mắt cô này vừa chuyển thì vừa hay nhìn thấy Ninh Trí, trợ lý nhắc cô ta ngó đúng thời cơ thì lên đó, “Kia là Ninh Trí, cô ta là người mẫu quốc tế, người tán gẫu với cổ là nhà thiết kế Anderson, đợi lát nữa chúng ta có thể qua đi mượn tên tuổi Ninh Trí, khách sáo vài câu tỏ vẻ thân thiết với Anderson.”
Chị Vi gật gật đầu, nét mặt vẫn duy trì nụ cười thận trọng.
Thẩm An Chi đưa lưng về phía hai người, nhận một ly champagne từ bồi bàn, anh nhấp nhấp, cảm thấy chán ghét với cái kiểu kệch cỡm hai mặt của chị Vi.
Trợ lý tiếp tục nói: “Quan hệ của họ rất tốt, nếu Ninh Trí nể tình, không hủy kế của chị, thì đại ngôn Dior trong nước lần này, khẳng định chị Vi có thể nhận được.”
“Cô nàng này có thể lên tiếng trong giới thời trang cũng giỏi đấy, nhưng nếu muốn lăn lộn trong showbiz, thì ít nhiều gì cũng phải nể mặt tôi.”
“Đương nhiên là vậy, nhất định cô ta không dám.” Trợ lý vội vã vuốt mông ngựa.
“Quan hệ của họ rất tốt? Là người yêu?” Nữ minh tinh nhìn hai người trò chuyện vô cùng vui vẻ với nhau, buồn bực hỏi.
“Không biết, nhưng Anderson vô cùng cưng chiều Ninh Trí, cô ta là người mẫu anh thích nhất, trước đó cô ta theo bước Du Hạ nói muốn rời khỏi sàn catwalk, Du Hạ là người kia kìa.” Ánh mắt trợ lý đổi sang hướng khác, nhìn sang một vị mỹ nhân cao gầy khác, “Các cô ấy là bạn bè, anh ta sợ Ninh Trí khó chịu trong lòng, đặc biệt chuẩn bị một loạt thương hiệu dành cho best friend, là dể dỗ dành Ninh Trí vui vẻ, mời cô và Du Hạ cùng chụp ảnh quảng cáo, banner.”
Nghe trợ lý nói tới đây, động tác của Thẩm An Chi cứng ngắc, anh đặt ly rượu xuống xoay người đi.
“Anh ta cũng đủ quan tâm tới cô người mẫu này.” Chị Vi trào phúng một câu.
Cô vừa nói xong câu này, lập tức thay đổi một gương mặt khác, vui vẻ qua đó nghênh đón, “Đây không phải Ninh Trí sao? Chúng ta đã từng gặp nhau ở tiệc rượu Dior trong nước, còn từng chụp ảnh chung nữa đó.”
Ninh Trí cau mày, nhìn chằm chằm người đột nhiên xuất hiện đầy khó hiểu này, trợ lý nhân cơ hội giải thích quan hệ giữa chị Vi và Ninh Trí là bạn thân.
Mày Ninh Trí lại càng nhíu chặt hơn, cô còn không biết vị này là ai, đào đâu ra chuyện bạn thân ở đây? Ngay lúc cô muốn bày tỏ, chị Vi kéo tay Ninh Trí chuyển hướng sang chỗ nhiếp ảnh gia.
Anderson kỳ quái hỏi: “Là thế sao? Tôi cho rằng Ninh Trí không có bạn bè nào thuộc giới diễn viên nghệ sĩ trong nước, nếu những gì cô nói là đúng, vậy có thế cho tôi tấm danh thiếp chứ?”
Trợ lý vui mừng nhướng mày, vội vã lấy một tấm danh thiếp ra, nhiếp ảnh gia đi theo chụp được mấy tấm hình, nói như vậy, thông cáo tin tức cũng ok rồi.
【 Chị Vi trò chuyện vui vẻ với nhà thiết kế Anderson và siêu mẫu Ninh Trí tại hoạt động khai mạc Dior ở Los Angeles 】
Thông cáo sẽ ra thế này, cho dù bọn họ hoàn toàn không quen biết, nhưng người trong nước rất dễ hù, chỉ cần có vòng sáng thương hiệu này, bàn bạc thương hiệu, Fashion Magazine sẽ tìm tới cửa ngay tức khắc, trang bìa đại ngôn giành tới tay cực dễ dàng, một chiêu này thử trăm lần đều chuẩn.
Tay chuyển danh thiếp của trợ lý bị một bàn tay khớp xương rõ ràng khác đè ép lại, anh lạnh lùng nhìn Anderson nói: “Họ không quen nhau, Anderson anh không nên tặng bậy hy vọng cho người khác thế này, chị nói đúng không, chị Vi.”
Hai người đang chụp ảnh chung sửng sốt, Ninh Trí sửng sốt là vì nửa đầu câu này Thẩm An Chi nói bằng tiếng Anh, phần sau lại dùng tiếng Trung, chị Vi sửng sốt lại là vì mưu kế bị vạch trần.
Trợ lý như bị rắn cắn ngẩng đầu nói: “Anh nói bậy gì thế? Quan hệ của họ rất tốt đấy.”
Thẩm An Chi khẽ cười, kéo cánh tay Ninh Trí qua, một tay ôm eo cô, “Một lần nữa giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái tôi, Ninh Trí.”
Đôi mắt anh rét lạnh nhìn sang chị Vi, “Chị Vi vội vã kiếm tiền nên lâu lắm lâu lắm rồi không chú ý tin tức showbiz sao? Tôi thân là bạn trai mà cũng không biết hai người là bạn tốt đấy.”
Sắc mặt chị Vi và trợ lý của cô tái mét, không ngờ lại bị người lật tẩy tại trận, mặt mũi thể diện gì cũng không còn.
Đến nước này, Anderson cũng hiểu được vị minh tinh người Hoa này đang làm chiêu trò lừa bịp gì rồi, anh ngoảnh nhìn chị Vi cười lạnh: “Cô rất không thành thật, nhất là còn làm trò dưới tình huống người thật có mặt ở đây, quả thực buồn cười.” Anderson liếc mắt ra hiệu với trợ lý, trợ lý tìm bảo vệ áo đen tới.
Bảo toàn lễ phép mời người ra ngoài.
Một trận hề náo nhiệt im lặng kết thúc, Anderson còn phải đi xã giao với những người khác, trước khi đi anh nói với Ninh Trí: “Đừng để cái người kia làm ảnh hưởng tâm tình, hãy vui vẻ hưởng thụ nhé.”
Ninh Trí gật gật đầu, chờ Anderson đi rồi lại dùng tươi cười ý vị thâm trường nhìn sang Thẩm An Chi, “Tiếng Anh rất kém cỏi? Không biết cách đặt vé xem đấu bóng? Vậy có thể giải thích xem bộ lễ phục trên người tôi đây là anh dùng cách nào mà lên trang web tiếng Anh đặt mua không? Thẩm An Chi, kỹ thuật diễn của anh thật tốt quá đấy.”
Khi nói xong lời cuối cùng, Thẩm An Chi chột dạ không dám nhìn khuôn mặt đang ngày càng lạnh đi của cô.