Gieo một hạt giống vào đất, hạt giống sẽ nảy mầm. Cũng giống như gieo hạt giống của tình yêu vào trái tim, tình yêu sẽ sớm đơm hoa kết trái. Cuộc sống, chính là những điều thần kì như vậy. Công và thụ ban đầu chỉ là hai đường thẳng, song song chứ không giao nhau, vậy mà thật thần kì, khi mà định mệnh chẳng biết là vô tình hay cố ý đã gán ghép họ trở thành một đôi. Đối với thụ, thụ chính là sủng công vô điều kiện. Chỉ cần công thích, thụ chấp nhận hết thảy. Nếu như công muốn đi đông, ai dám đi tây! Nếu như công muốn hái sao trời, vậy thì có gì mà khó khăn? Thụ sẽ thay công đáp ứng mọi điều.
Thụ và công yêu nhau, giống như biển và bờ, giống như mây và gió, giống như con người và ánh sáng. Bởi nếu không có ánh sáng, ta sẽ chết. Cũng như một trong hai đối phương, nguyện vì nhau mà hi sinh tất cả. Có lẽ, đó chính là cảnh giới cao nhất trong tình yêu, là một sự giác ngộ in sâu trong lòng. Con người, ai rồi cũng sẽ phải trải qua sinh ly tử biệt. Người ở ngay phía trước, tại sao ta lại không biết trân trọng từng khoảnh khắc thiêng liêng khi có người ở bên? Tình yêu, chính là một điều rất phi thường.
Bình luận truyện