Tại Yên Du trấn trị huyện phủ Mạc Định đang ra cửa tiếp đón hai vị hoàng tử và người của phủ nội vệ cùng người của hình bộ. Sau đó báo cáo về tình hình vụ án cho mọi người cùng nghe và thảo luận. Về bốn nạn nhân đầu tiên đều bị cứa cổ mà chết. Nhưng nhìn vết thương rất lạ vẫn chưa đoán ra được hung khí gây án của hung thủ. Ba người chết tiếp tiếp theo cả người sưng to da căng cứng phồng hết người trông rất đáng sợ. Trên người nạn nhân bẩm tím từng vùng có thể đoán bị nội lực tác động khiến vỡ mạch máu mà chết còn nguyên nhân phồng người căng lên như vậy vẫn không thể biết nguyên nhân chỉ có thể nói do tác động chất độc nào đó. Còn 4 người gần đây nhất có lẽ là bị trúng độc. Nhìn những lần mạch máu nổi trên mặt rất chẳng chịt. Lúc người dân phát hiện ra đều rất sợ hãi.
Diệp Quân Thanh liền nói với Mạc Định:" Có thể đưa ta đi xem thi thể bọn hay không."
Mạc Định liền đáp:" Được để ta dẫn người đi."
Đi đến nơi để những thi thể kia quả thực giống như mô tả trước đó. Diệp Quân Thanh xem qua một lượt rất tỉ mỉ. Vết thương cửa ở cổ thật sự rất lạ không thể là mấy hung khí bình thường gây ra. Đến những người trúng độc hắn lại hỏi Mạc Định:" Vậy còn những người trúng này có điều tra họ trúng độc gì không"
Mạc Định lúng túng đáp:" Điện hạ thứ tội thần vô năng. Đã cho các đại phu cùng vài người am hiểu độc dược xem thử nhưng đều không biết là loại độc gì cả.
Diệp Quân Thanh lấy ít máu của người trúng độc bỏ vào hũ. Hắn quay lại đưa cho Lâm Xuyên kêu hắn đưa cho Miêu Thành Vũ điều tra xem bên trong là độc gì.
Lâm Xuyên là thuộc hạ thân cận của hắn đáp:" thuộc hạ đi ngay."
Lâm Xuyên đi rồi hắn xoay lại hỏi Mạc Định:" Mạc đại nhân có thể đem thông tin của nạn nhân giao cho ta không.
Mạc Định trả lời:" Dạ được.
Diệp Quân Thanh liền nói với Lâm Vũ:" Lâm Vũ ngươi đi theo Mạc đại nhân ghi chép lại những thông tin liên quan đến nạn nhân về cho ta."
Lâm Vũ nghe vậy chắp tay tuân lệnh rồi đi theo Mạc Định.
Diệp Quân Thanh vẫn ở lại xem xét thi thể xem có phát hiện gì hay không.
Ở Thanh Vương phủ Lúc này hiền phi cũng dạng đau đầu hai điền trang họ đang quản lý ở huyện Lạc Dương đang xảy ra vấn đề . Một điền trang chuyên cung cấp dược liệu và một điền trang cung cấp lương thực. Bình thường bọn họ sẽ cung cấp bán thực phẩm và dược liệu vào kinh thành và đi các nơi. Nhưng gần đây không biết dược liệu xảy ra vấn đề gì gây ra án mạng họ đang đến điền trang làm ầm lên. Bên điền trang thực phẩm cũng không kém lương thực họ bán ra không biết tại sao lại bị hư hỏng rất nhiều người tìm đến điền trang gây sự đòi bồi thường. Hiền phi kêu Trần quản gia phái người đi điều tra. Riêng bà gom sổ sách lại xem xét một lượt. Hiện giờ ắt hẳn phải có người đi điều tra hai điền trang này. Nhị hoàng tử bây giờ đang điều tra án ở Yên Du không thể điều tra chuyện điền trang được. Bà liền bàn với Trần quản gia:" Trần quản gia có lẽ phải có người xuống hai điền trang này xem xét thế nào điều tra xem vốn điền trang chúng ta có vấn đề hay có kẻ đang giở trò với chúng ta. Theo ông ta nên để ai xuống đó điều tra đây"
Trần quản gia cung kính nói:" Chuyện ở hai điền trang vô cùng nghiêm trọng phải có người có tiếng xuống điều tra thì ít ra mới có thể ổn định cục diện hiện tại.Nhị hoàng tử trang điều tra án kia không thể quay về được. Còn riêng người thì cần cai quản Thanh Vương phủ không thể đích thân đi được . Dù sao Cao Vương phi sau này cũng sẽ là chủ mẫu trong phủ hay người cho vương phi cùng ta đi điều tra hai điền trang này."
Hiền phi lại lo lắng nói với quản gia:" Con bé chưa từng tiếp xúc qua vấn đề như thế này liệu có ổn không. Với tình hình như hiện tại rất nguy hiểm lỡ như có chuyện gì ta làm sao ăn nói với Cao Thừa tướng và Quân Thanh đây"
Trần quản gia liền nói:" Nương nương cho ta nói vài lời thật lòng. Dù sao sau này Vương phi sẽ thay thế người làm đương gia chủ mẫu thì chí ít cũng phải có chút phong thái của chủ mẫu khiến mọi người mới tuân theo. Bây giờ tuy nguy hiểm nhưng cũng là cách để xem xem vương phi có thể trợ giúp nhị hoàng tử gánh vác chuyện nhà hay không. Người không muốn biết sao? Còn về phần điện hạ người hãy quyết định rồi báo cho điện hạ một tiếng xem ngài ấy quyết định ra sao rồi chúng ta tiến hành"
Hiền phi trầm ngâm:" Ý ông nơi nói đúng là cũng có lý Trần quản gia ông cho người đi báo cho Quân Thanh về chuyện này xem nó quyết định ra sao. Nhưng nếu một mình Uyển Như điều tra cả hai điền trang thì không ổn. Ta quyết định để con bé điều tra điền trang lương thực còn bên điền trang dược liệu ta để ông thay mặt ta xuống điều tra được không."
Trần quản gia nói:" Dạ được nương nương yên tâm lão sẽ cố gắng điều tra chuyện này chỉ là lão thần có một chuyện muốn xin nương nương cho Khương thứ phi hỗ trợ với ta có được không? Lão gần đây quan sát thấy Khương thứ phi trong viện trồng rất nhiều loại dược liệu lại hay nghiên cứu tìm tòi. Có lẽ Khương thứ phi rất am hiểu dược liệu. Mà Lão thì lại không biết gì về dược liệu cho lắm. Nếu có Khương thứ phi giúp đỡ lão trong khâu dược liệu. Có gì không biết lão có thể hỏi thứ phi. Nếu vậy se tra án tốt hơn. Xin nương nương cho Khương thứ phi trợ giúp ta có được không."
Hiền phi như không tin vậy:" Con bé đó biết dược liệu sao? Sao ta chưa từng nghe nói đến."
Trần quản gia liền đáp:" Bẩm nương nương. Ở Đông Thanh viện lúc trước rất tiêu điều lại nằm ở góc khuất vắng vẻ ít người lui tới định sẽ làm nhà kho. Nhưng nhị điện hạ lại để cho Khương thứ phi đến đó ở. Hôm trước lão có đến đó xem xem thứ phi sống ở đó như thế nào. Khi lão đến cũng rất ngỡ ngàng không thể ngờ được thứ phi lại trang hoàng lại viện trồng thêm hoa trông rất có sức sống không còn tiêu điều như trước đây . Vào trong lão mới biết được đám đất trống bên cạnh viện đã được thứ phi cải tạo trồng rất nhiều dược liệu. Gian phòng trống cạnh đó được thứ phi dùng để nghiên cứu dược liệu. Theo lão thấy có lẽ Khương thứ phi có biết chút y thuật. Các hạ nhân trong phủ chúng ta lúc đầu cũng không thích Khương thứ phi này lắm nhưng không biết Khương thứ phi làm gì nhưng bây giờ nàng ta rất được lòng hạ nhân trong
phủ chúng ta. Hễ bọn họ có bệnh vặt trong người đều đến nhờ Khương thứ phi giúp đỡ."
Hiền phi nhìn quản gia nói:" Lúc đầu ta cho rằng để nàng ta đến đó sẽ gây được chút khó khăn cho nàng ta. Thật không ngờ nàng ta lại sống rất tốt còn được mọi người chiếu cố như thế. Được rồi ta sẽ hỏi ý kiến Quân Thanh xem nó có đồng ý không nếu nó đồng ý ta sẽ để nàng ta hỗ trợ ông."
Trần quản gia đáp:" Đa tạ nương nương.
Hiền phi nói:" Được rồi ông lui xuống đi. Ta muốn nghỉ ngơi một lát." Dạo gần đây vì chuyện của điền trang mà bà rất đau đầu.
Rất nhanh Diệp Quân Thanh cũng đã nhận được tin tức trong phủ. Hắn đồng ý với cách làm mẫu phi. Đồng thời phái Lâm Vũ dẫn theo thuộc hạ đến hỗ trợ và bảo vệ cho Cao Uyển Như.
Mạn Ngọc khi nghe Trần quản gia báo cũng rất ngạc nhiên. Trước giờ Hiền phi không thích mình cho lắm sao bây giờ lại để mình hỗ trợ điều tra điền trang quản chuyện trong phủ . Nàng tuy thắc mắc nhưng cũng không ý kiến gì. Thật ra Mạn Ngọc biết tuy bà ấy ghét mình nhưng kì thực tính tình bà áy không hề xấu. Nhưng vì Diệp Quân Thanh không thích nàng. Lại thêm nàng là do trong cung định đoạt hôn sự nên bà mới không có hảo cảm gì với nàng. Tuy vậy nàng cũng không ghét Hiền phi khi nghe tin Hiền phi thường hay bị đau đầu mất ngủ đã uống nhiều thuốc mà vẫn không khỏi. Nàng đã tự phối thuốc trong số dược liệu mà mình trồng được đem đến đưa cho Đường mama thân cận của Hiền phi. Lúc đầu Đường mama nghi ngờ không tin nàng cho người thái y viện kiểm tra thấy không vấn đề gì mới sắc cho Hiền phi uống. Mạn Ngọc dặn bà áy đừng nói với Hiền phi đây là thuốc nàng đưa tới. Nếu nói của nàng bà ấy sẽ không uống. Đường mama gật đầu đồng ý. Một khoảng thời gian sau khi dùng thuốc của nàng Hiền phi dã đỡ đau đầu và ngủ ngon hơn. Nàng cũng hay cho người đem vào cung cho Thái hoàng thái hậu.
Sau đó nàng cùng Thanh Nhi và Nhược Ly cùng Trần quản gia đến Lạc Dương đến điền trang dược liệu để điều tra. Bên kia Cao Uyển Như cũng được Lâm Vũ hộ tống đến điền trang lương thực kia.