Thời gian qua đi, Ứng Tử Phong cũng tới đây, hiển nhiên là bởi vì Lôi Khánh muốn kiên trì cùng hắn "nói chuyện", từ nào một góc độ nào đó mà nói, bị người ta coi là người lương thiện, luôn là một trong những mục tiêu theo đuổi của Gia Minh. Bây giờ có khả năng tiến thêm một bước, nhưng lại là lương thiện giả dối, khiến cho hắn cười khổ không thôi.
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"
Lấy địa vị của Ứng Hải Sinh ở Viêm Hoàng Giác Tỉnh, con của hắn chắc chắn không thể gặp chuyện không may ở đây được, bằng không thì ở Trung Quốc cũng chẳng còn chỗ nào tốt lành cho hắn.
Nhưng mà, lấy kinh nghiệm mấy chục năm lăn lộn sinh tử của Gia Minh mà nói, tình hình trước mắt chưa biết sẽ xảy ra đại sự gì, cho nên hắn đè ống nghe điện thoại, tiếp tục hỏi chân tướng sự việc.
"Trước đó vài ngày, tình hình của U Ám Thiên Cầm, ngươi không biết?"
"Tình hình gì?"
"Chúng ta đã điều tra, dường như là năm ngoái Viêm Hoàng Giác Tỉnh chiếm được một tin tức tình báo trọng yếu, phái người đến Âu Châu điều tra trong một thời gian dài, lại để lộ tin tức... ta cũng không đoán ra thứ này mang lại lợi ích gì, nhưng mà có lẽ là hài cốt của một Tiến Hóa giả tự nhiên khi chết lưu lại, ngươi cũng biết, nghiên cứu dị năng có bao nhiêu mê hoặc..."
Trong truyền thuyết có một câu chuyện về xá lợi tử của một Tiến Hóa Giả tự nhiên sau khi chết lưu lại. Đối với chuyện này, tên đầu sỏ như Gia Minh đương nhiên biết rõ, lúc trước Đông Phương Nhược bởi vì tiếp xúc với mình khi có bệnh. Viêm Hoàng Giác Tỉnh cho rằng Giản Tố Ngôn có thể là Tiến Hóa giả tự nhiên, cho nên thông qua Đông Phương Lộ tìm Gia Minh, tỏ thành ý cực lớn yêu cầu hỗ trợ. Rơi vào đường cùng, Gia Minh không thể làm gì khác hơn là bịa đặt ra các loại tin tức lăng nhăng, nào là hài cốt... Đồng thời hàm hàm hồ hồ đuổi Viêm Hoàng Giác Tỉnh sang châu Âu.
Trước kia khi Gia Minh còn chưa trọng sinh, Không Kiến Chi Trần đích thật là đã từng xuất hiện ở Châu Âu, chẳng qua là vài chục năm sau đó mới có thể khai quật, lần này bởi những chỉ dẫn lung tung của Gia Minh, một đại bang dị năng ở Âu Châu không ngừng đào móc khảo chứng.
Những ngọn núi cổ xưa, tòa thành, mộ địa trong vòng 1 năm đã bị lật tung không biết bao nhiêu, việc này Gia Minh cũng có chú ý, vốn cho là không có thành quả, bây giờ nghe Thiên Vũ Chính Tắc nói, mới biết được U Ám Thiên Cầm với sự hiểu biết về Châu Âu, đúng là đã tìm được bảo bối.
"Cụ thể là tìm được vật gì ta không biết, nhưng mà chúng ta có lý do tin tưởng, mấy thứ này có thể có liên quan tới Hấp huyết quỷ trong truyền thuyết của Châu Âu, sợ rằng bọn họ có thể thành công cải tạo một nhóm người, có được dị năng..."
Cải tạo người, Tiến Hóa giả. Từ khi biết tới dị năng giả cho tới nay, việc nghiên cứu tìm hiểu không hề dừng lại, những năm gần đây tuy rằng các tổ chức đã chế ước lẫn nhau, đình chỉ công việc nghiên cứu, sinh thể thí nghiệm, nhưng mà ở bên trong, đương nhiên là không một ai buông bỏ.
Mà trong vài chục năm gần đây, có một số sản phẩm xuất hiện. Đông Phương Nhược, Chư Thần Vô Niệm thậm chí Kelly Denime, đều là thành quả của những thí nghiệm này.
Nhưng mà, hầu như các kết quả nghiên cứu đã chứng minh, những người này sở dĩ có thể sử dụng dị năng, chỉ là bởi vì bản thân bọn họ có một loại thể chất dị năng nào đó, đồng thời việc cải tạo này cực kỳ bất ổn định, có thể khiến cho tinh thần người cải tạo tan vỡ bất cứ lúc nào.
Thí dụ như Đông Phương Nhược tinh thần hỗn loạn, Chư Thần Vô Niệm bởi vì có chút nguyên nhân mà trở nên điên cuồng, không quan tâm sinh tử, về phần Kelly Denime, thì là nàng hơi ổn định nhưng mà chắc là do dị năng mà nàng trở nên đồng tính luyến ái.
Trước đây do đã trải qua nhiều lần sinh tử, hắn không cảm thấy Dị năng giả có gì kỳ quái, nhưng những năm gần đây khi đã thích cuộc sống bình thường, những người bên cạnh hắn cũng là bách tính tóc húi cua bình thường, mới thấy dị năng có gì đó không hiện thực.
Gia Minh không khỏi lắc đầu:
"Có liên quan tới Hấp huyết quỷ? Đây là cái dị năng gì, cắn cổ người ta có thể khiến cho nữ nhân đạt tới cao trào ư?"
"Không phải."
Thiên Vũ Chính Tắc đẩy cửa phòng vệ sinh phía trước ra, thanh âm từ trong ống nghe điện thoại của Gia Minh nhàn nhạt truyền ra:
"Là bất tử."
"Ách..."
Gia Minh sững sờ một chút, sau đó bật cười:
"Nói kỹ xem ba tên gia hỏa kia là người như thế nào?"
"Đoán chừng là trong phòng thí nghiệm của U Ám Thiên Cầm phát sinh hỗn loạn, có 7 người trốn ra ngoài, nữ hoàng bên kia cũng không dám giấu diếm, cố ý tiết lộ tin tức, có người nói trong số người này có một người cực kỳ mạnh mẽ. Tại sao bọn họ chạy tới Giang Hải thì ta chưa biết được, nhưng mà, hiển nhiên là vận khí của ta tương đối tốt, gặp được bọn họ, bọn họ... dường như có hứng thú với những tồn tại khác thường, có lẽ là do bị người ta nghiên cứu, cho nên cũng muốn nghiên cứu người khác..."
"Hóa ra là như vậy..."
Sau đó, nguyên nhân mà Kelly Denime đến Giang Hải đã rõ, thứ nhất là để gặp Đông Phương Nhược, thứ hai là muốn bắt đám người bị cải tạo này trở về, về phần mục đích của Thiên Vũ Chính Tắc thì hơi ích kỷ một chút.
Một gã mập mạp từ trong phòng vệ sinh xuất hiện, Gia Minh thì đẩy cửa vào. Ánh sáng chiếu rọi, trước bồn rửa tay thủy tinh không nhiễm một hạt bụi, trong góc còn có một cái bình cắm một bông hoa, mùi nước hoa tràn ngập.
Khách sạn 4 sao, WC đương nhiên được bài trí tương đối đẹp, khách sạn lớn như vậy, mỗi một tầng không chỉ có một cái toilet, cái ngăn số 7 trước mặt này tương đối yên lặng. Thiên Vũ Chính Tắc hiển nhiên là đã đi vào một gian nhỏ, thanh âm cùng tiềng cười truyền ra:
"Thế nào? Ngay cả Bất tử giả mà cũng không cảm thấy hứng thú sao?"
Thoáng cảm giác một chút, thấy trong toàn bộ toilet lúc này chỉ có hai người bọn họ, cũng không cần thiết dùng điện thoại nói chuyện với nhau, Gia Minh lạnh nhạt nói:
"Trên thế giới không có dị năng nào vô địch, nó không lợi hại, mà chỉ là do mình không hiểu hết về nó mà thôi."
"Nghe giống như là điều trong sách giáo khoa dạy sát thủ của Bùi La Gia vậy."
"Phải thì làm sao."
"A..."
Lúc này thanh âm mở cửa từ bên ngoài vang lên, thân ảnh Ứng Tử Phong đi đến. Thiên Vũ Chính Tắc chỉ cười, không thèm nhắc lại. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Lại nói tiếp, nội dung trong sách giáo khoa sát thủ của Bùi La Gia có nhắc tới, không vì dị năng cường đại mà sát thủ trở nên mạnh mẽ, con người cường đại là sử dụng thực lực của bản thân như thế nào. Lấy Gia Minh làm ví dụ, khi gặp Nguyên Lại Triêu Sang, thì lực lượng của hắn sẽ tăng gấp bội.
Đối với người bình thường, thì dị năng của hắn vô cùng bình thường, đối với mọi chuyện hắn đều cảm thấy không khó giải quyết. Đương nhiên, nếu như đạt tới sự cường đại giống như Tiến Hóa giả trong truyền thuyết, thì chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng sẽ mang tới lực lượng áp đảo, cho dù bị súng máy chính diện bắn phá, cũng không thể chết được, bởi vậy mới nói, mọi thứ chỉ là tương đối.
Đi tới trước bồn rửa tay, Ứng Tử Phong nhìn Gia Minh liếc mắt:
"Tâm sự?"
"Ở chỗ này?"
"Ta biết đây không phải lúc tức giận."
Vặn mở vòi nước, Ứng Tử Phong cười nói:
"Nhưng mà ta chỉ có nói mấy câu."
"Ác, nói đi."
Không cho ngươi nói, phỏng chừng ngươi sẽ không nhắm mắt...
"Ta không thích ngươi."
Mang theo tài trí và khí thế hơn người, trên mặt Ứng Tử Phong luôn nhàn nhạt mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Gia Minh, trong đó có một tia khinh miệt:
"Vốn có ta cũng không muốn nói với ngươi điều này, thế nhưng ta đột nhiên phát hiện, một người như ngươi... đúng là vô cùng láu cá và đáng ghét, vô tri và da mặt dày."