Ẩn Sát

Chương 193: Vô đề(2)



Mọi người nhìn nhau kinh ngạc:

"Vậy... Hắn thật sự lấy súng thật ra? Giản Tố Ngôn cũng không thể để hắn chơi đùa như vậy nha..."

"Không chỉ Cố Gia Minh, ngay cả hai cô bé đáng yêu bên cạnh hắn mỗi người cũng có một khẩu, trong đó một khẩu nhắm vào Hoa Văn Nghĩa, hai khẩu còn lại nhắm thẳng Hoa Vi rồi mở chốt bảo hiểm, bắn không chút do dự."

Diệp Liên cười, đột nhiên đưa tay bám vào chiếc ghế salon ở phía sau, xoay người lại, trong tay hắn cầm một khẩu súng nước đồ chơi với hai ống phun nước khổng lồ. Mọi người đều ôm hộp cơm của mình chạy trốn, sau đó hai dòng nước bắn ra:

"Sau đó... Hai cha con kia bị phun nước đầy mặt... Ha ha ha ha ha ha ha... Ha ha ha ha ha... Cứu mạng... Đau bụng quá... Ha ha ha ha ha ha ha ha..."

Sau khi nghiêm trang kể xong mọi chuyện, Diệp Liên vừa rồi rất đứng đắn lập tức cười đến co quắp rồi ngã xuống ghế salon, cười lăn lộn nhét một cái bánh bao vào miệng, sau đó lại tiếp tục cười, tiếp tục lăn lộn... Mọi người đã chứng kiến hắn đột nhiên bốc đồng thế này không ít lần, đã sớm tập thành thói quen, nhìn nhau một lát rồi mới thở dài:

"Thực sự rất giống... Súng bắn nước... Thù này kết lớn rồi. Hẳn là phía sau có Giản Tố Ngôn tham dự, mặc dù đã sớm cảm thấy sẽ xuất hiện tình huống như vậy..."

Mọi người bản luận một phen, Diệp Liên lăn lộn trên, ghế salon một lát, đến khi bình thường trở lại mới gật đầu nói:

"Ừ... Chắc chắn có tiểu thư Giản Tố Ngôn tham dự, nếu không ai có thể thần không biết quỷ không hay đổi súng lục trong ngực người khác thành trái chuối được, ngoài ra muốn tạo ra một khẩu súng đạo cụ giống thật như vậy, vỏ kim loại ở bên ngoài chắc chắn là do Giản tiểu thư làm ra... Sau khi Vĩnh Thịnh bang bị tiêu diệt, chuyện xung đột giữa Sa Trúc bang và Vĩnh Thịnh bang là không thể tránh khỏi, mà lực lượng của Sa Trúc bang lại yếu hơn cho nên Cố Gia Minh yêu cầu Giản tiểu thư ra tay. Mà Giản tiểu thư hiểu, một khi xảy ra chuyện như vậy thì chúng ta nhất định sẽ tham dự để khống chế thế cục của Giang Hải, cho nên... Đây rốt cuộc vẫn là vấn đề của chúng ta. Nếu không Cố Gia Minh vẫn luôn khiêm tốn kia sẽ không đột nhiên ngang ngược như vậy, làm mất mặt người khác mà mình cũng không có chỗ tốt gì, trái lại còn tự đưa mình vào nơi nguy hiểm... Nếu quả thực là Giản tiểu thư chuẩn bị ra tay, lặng lẽ đặt một quả bom ở biệt thự Hoa gia mới là phong cách của cô ta... Bên trên đã cho chúng ta toàn quyền quyết định, chuẩn bị hành động thôi."

Hai giờ sáng, dưới sự dẫn đầu của Diệp Liên, bảy người lặng lẽ xuất hiện ở phía sau biệt thự Hoa gia, leo qua tường vây, sau đó dễ dàng tránh được hai tên bảo vệ đang tuần tra, chia nhau ra rồi tập hợp lại trên một sân thượng ở phía sau.

Trong Viêm Hoàng Giác Tỉnh, tiểu tổ do Diệp Liên cầm đầu đương nhiên không chỉ có bảy người, chẳng qua muốn đột nhập vào nhà một nhân vật xã hội đen, khống chế cục diện trước mắt của Giang Hải thì bảy người này cũng đủ rồi. Trốn phía sau bồn hoa, Diệp Liên lấy ống nhòm ra quan sát tình huống xung quanh, nhỏ giọng bàn bạc các con đường đột nhập, khi ống nhòm quét qua trước cổng biệt thự, hắn bỗng dưng ngẩn người.

Dưới đèn đường, một cô gái xinh đẹp đeo túi xách trên tay đang lung lay lắc lư đi về phía bên này như say rượu.

Ánh mắt mơ màng, mái tóc dài tung bay, áo sơ mi trắng đơn giản, quần jean, cùng với bước chân lung lay mà lộn xộn của nàng lại có vẻ vô cùng ưu nhã, gợi cảm khiến hai tên bảo vệ đứng trước công không tự chủ được bị bóng dáng này thu hút. Một lát sau, nàng bám vào cổng lớn của biệt thự, cúi đầu xuống nôn khan mấy lần, sau đó đá mạnh mấy cái vào cổng có vẻ như rất tức giận, rồi lại vịn vào, cúi xuống nôn khan.

Nghe nói hôm nay lão đại đi tham gia tiệc của Liễu Chính rồi bị sỉ nhục, trước mắt đang là thời khắc khẩn trương của Tam Thanh bang, nhưng hai gã bảo vệ quay sang nhìn nhau, cuối cùng có một gã không nhịn được, chậm rãi đi tới:

"Tiểu thư, có cần giúp gì không?"

Cô gái lui về phía sau hai bước, tức giận kêu lên mấy tiếng. Gã bảo vệ kia quay lại nhìn đồng bạn mình ở đằng sau, sau đó lại tiến lên hai bước:

"Tiểu thư, có cần giúp đỡ gì không?"

Vừa nói xong thì cánh tay hắn đã bị cô gái nắm lấy, sau đó nói ra mấy lời khó hiểu.

"Ồ, tiểu thư... Cô nói gì?"

"Tôi nói, tại sao... Tại sao..."

"Ồ... Xin lỗi, tôi nghe không hiểu..."

Bất cứ ở nơi nào thì mỹ nữ luôn được ưu ái, mắt thấy cô gái này vừa nhu nhược lại đang đau lòng, một gã bảo vệ khác cũng không nhịn được tiến lên mấy bước, đi đến phía sau đồng bạn của mình để nghe xem cô gái đang nói gì. Cô gái kia chậm rãi ngẩng lên, đặt đôi tay mềm mại của mình lên vai gã bảo vệ.

"Tôi nói là... Tại sao tính mạng con người lại yếu ớt như vậy."

Trong lúc nói chuyện, cánh tay cô gái tuỳ ý di chuyển: Gã bảo vệ phía sau đột nhiên phát hiện đầu đồng bạn mình bỗng quay ngược một trăm tám mươi độ, khuôn mặt đối điện với hắn một cách rất quỷ dị. Cùng lúc đó, cô gái đã xông lên như quỷ mị, hai vung lên như múa Thái Cực quyền, ánh mắt lạnh nhạt và mười ngón tay bay múa kia chính là hình ảnh cuối cùng mà hắn nhìn thấy trên thế giới này.

Sợi dây kim loại vừa mảnh vừa dẻo dai trực tiếp quấn quanh cổ hắn một vòng, sau đó đôi tay cô gái giang rạ sợi dây kia cắt đứt da, yết hầu, xương cổ của hắn, để lại một vết cắt trơn nhẵn như đao chém. Đến khi cô gái kia lùi lại hai bước thì đầu hắn mới lìa khỏi cổ, máu tươi phun ra như suối. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

"Nói rõ ràng đến như vậy... Tại sao các người đều không hiểu chứ..."

Cất bước về phía trước, nàng đưa tay lên vuốt mái tóc rối bời, đang bước qua cánh cổng sắt, dường như chợt cảm ứng được cái gì, ánh mắt nàng quét qua phía sau biệt thự rồi nghiêng đầu, nhẹ nhàng vẫy tay.

Sau bồn hoa trên sân thượng, Diệp Liên bỗng thả ống nhòm xuống, hít sâu mấy hơi rồi mới đưa ống nhòm lên. Trong tầm mắt, cô gái tên Giản Tố Ngôn vứt túi xách xuống, bước về phía biệt thự ở phía trước với tư thế thong dong mà quen thuộc. Phía sau nàng, hai thi thể nằm trên đất, máu tươi lan tràn từ cửa sắt ra mặt đất xung quanh...

"Giản Tố Ngôn đến rồi, xem ra nếu chúng ta không xử lý thì cô ta sẽ tự mình giết cha con Hoa Vi. Quả nhiên đây mới là phong cách của cô ta... Không thể từ từ đột nhập nữa, trực tiếp đến phòng ngủ của Hoa Vi bằng tốc độ nhanh nhất, chúng ta bắt Hoa Vi trước, như vậy... Có lẽ còn có thể cứu được hắn..."

Sau mấy câu nói này, mấy người bên cạnh liền lao ra ngoài. Diệp Liên cầm ống nhòm lên nhìn bóng dáng ưu mỹ trước biệt thự một lần nữa rồi mới cầm súng lao xuống khỏi sân thượng...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv