Sau khi vặn nhỏ âm lượng điện thoại, Vương Nhạc Hạo áp tai vào điện thoại và trả lời cuộc gọi.
“Tướng quân Vương Nhạc Hạo.” Trong điện thoại di động vang lên giọng nữ rất nhỏ, giống như ruồi muỗi.
Âm lượng rất nhỏ, nhưng với giác quan nhạy bén của Tiểu Kha thì vẫn có thể nghe rõ ràng.
Sau một lúc im lặng, người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại tiếp tục nói.
“Tôi là Thu Đồng, Tam điện hạ muốn mời ngài và tướng quân Vương Anh đến thủ đô một chuyến.”
Hàng lông mày rậm của Vương Nhạc Hạo dựng thẳng lên.
“Cô là người của Tam điện hạ?”
“Thay tôi chuyển lời, hai người chúng tôi ngày mai sẽ đến Thủ đô.”
Sau khi cúp điện thoại, ông thở dài một hơi, ánh mắt tràn đầy vẻ phức tạp. Tam điện hạ muốn gặp mình, nhất định là cố ý lôi kéo.
Hiện giờ mấy vị điện hạ muốn đoạt ngôi, bên hoàng thất hỗn loạn không thể tả.
Thậm chí ngay cả những khu vực biên giới bị chiến tranh tàn phá mà họ cũng không có tâm trạng quan tâm.
Hơn nữa ông sắp được phong soái, nhất định sẽ bị lôi kéo gia nhập.
Đồng tử của Tiểu Kha lóe lên ánh sáng.
Cậu bé đã xem qua sách lịch sử hiện đại, đương nhiên biết được điện hạ là ai.
Đây chính là con trai của quốc chủ Hoa Hạt!
Nhưng người lợi hại như vậy, vì sao lại muốn gặp cha và chị hai chứ? Thu hồi suy nghĩ, Tiểu Kha không suy nghĩ nhiều nữa.
Chỉ cần không ảnh hưởng đến mình và người nhà, cũng không liên quan đến
Tiểu Hắc lại từ cốp sau nhảy lên đầu Tiểu Kha, sau đó nhảy vào trong ngực.
Xe chạy đến Ma Đô phải mất mấy giờ. Trong quá trình đó, Tiểu Kha rúc vào lòng mẹ ngủ thật say.
Tiểu Hắc đang ngủ gật trên người cậu chủ, bỗng nhiên có bàn tay lớn nhấc nó lên không trung.
Vương Nhạc Hạo tiện tay vung lên, Tiểu Hắc lại bay trở về cốp sau.
Nhóm người đi về phía Ma Đô...
Hoàng thất Thủ đô.
Trong cung Cực Lạc, một cô gái tao nhã đến gần Tam hoàng tử, cung kính báo cáo.
“Tam điện hạ, ngày mai Vương Nhạc Hạo và Vương Anh sẽ tới gặp ngài.”
Người đàn ông anh tuấn ngồi ngay ngắn trên ghế hoàng cung cười lạnh, sau đó nhìn về phía ảnh chụp trên mặt bàn.
Đó là một chàng trai trẻ mặc áo choàng trắng, vẻ ngoài tuấn tú kết hợp với khí chất xuất trân khiến anh ta trông giống như một vị tiên.
“Nếu chúng ta có thể chinh phục được hai người bọn họ, cơ hội giành được quyền thừa kế sẽ càng lớn hơn.”
"Đáng tiếc là không có tin tức gì về người đàn ông bí ẩn này, nếu như có anh †a giúp đỡ bản vương, Mặc Diệp, Mặc Long Thần lấy cái gì để đấu với tôi!"
Anh ta nhìn chằm chằm vào ảnh chụp trên mặt bàn, những đường gân nổi lên trên cổ tay.
"Bên cha thế nào rồi?" Thu Đồng cúi người trả lời.
||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||
“Bên Quốc chủ tiến triển thuận lợi, đại khái còn có thể cầm cự được thêm ba tháng nữa.”
“Có tin tức nói, ngày mai Mặc Diệp sẽ dẫn tiểu công chúa đi nước M tham gia hội nghị quốc tế.”
Nghe vậy, khuôn mặt người đàn ông hiện lên nụ cười hung ác, anh ta nhất định phải đoạt được vị trí quốc chủ!
Về phần Mặc Diệp, chẳng qua chỉ là phế vật mà thôi.
Bên kia, tổ chức ám sát quốc tế hàng đầu Hắc Bào, nhận được một phần ủy thác.
“Bắt cóc Vương Văn Nhã.” Tiền hoa hồng nhiệm vụ cao tới hai trăm triệu!
Các quan chức cấp cao nhận nhiệm vụ ngay lập tức có được thông tin liên quan về Vương Văn Nhã và phái ra sát thủ bí mật chạy tới nước M.
Tổ chức Hắc Bào sẽ dựa theo tiền hoa hồng cung cấp để phái ra sát thủ tương ứng.
Nếu như sát thủ tử vong, thì coi như nhiệm vụ thất bại, người ủy thác cần bồi thường gấp đôi số tiền.
Lúc trước "Ám sát Vương Tiểu Kha", nhà họ Vương ở Thủ đô cũng chỉ đưa ra 10 triệu tiền thuê.
Mà sát thủ lần đó phái ra là võ giả nội kình.
Lần này, tiền mà nhà họ Vương đưa ra đã tăng gấp hai mươi lần!