Ăn Cắp Ý Tưởng! Ta Chu Du Dị Giới

Chương 70:



Vù vù vù

Ở một hoang mạc nào đó.

Hoang mạc này không nằm trên đường xích đạo, cũng không có mặt trời nào thiêu đốt nó.

Nhưng nó đích thực là một hoang mạc có vùng đặc trưng bởi khí hậu khô nóng, khắc nghiệt. Lượng mưa trung bình tại đây rất thấp nhưng lượng bốc hơi rất lớn.

Chính vì vậy, ở hoang mạc rất hiếm có sông suối. Do đó chỉ có những loài động vật, thực vật nào có khả năng chịu hạn rất cao mới thích nghi và tồn tại được ở nơi đây.

Tỉ như xương rồng có lá tiêu biến thành gai, hoặc cây judan có bộ rễ dài vài km.

Và ở đâu cũng vậy, bất kì địa phương nào, bất kì lĩnh vực nào cũng luôn có một số kẻ ngoại lệ.

Bộ tộc Bahrain của loài Bebauf là một thứ như vậy.

Những sinh vật này có bộ da dày trông có vẻ cứng rắn và thô ráp, mang màu nâu cam nhợt nhạt.

Cấu tạo cơ thể hết 5 phần như loài linh trưởng, không chỉ là bọn chúng có đôi tai dài như những con yêu tinh trong truyện cổ tích mà chúng còn sở hữu một hàm răng ghê tởm cùng với những bộ móng vuốt sắc nhọn; chúng không có tóc hay lông nhưng bù lại có những Đồ Đằng kì dị nổi trên lớp da của chúng.

Mỗi loại Đồ Đằng sẽ có những công dụng khác nhau, đặc trưng riêng biệt ở mỗi loại nằm trên trán của những con Bahrain trưởng thành, hay còn được gọi là Đồ Tâm.

Đồ Tâm có ba dạng: hình tròn thiên về sức mạnh, hình tam giác chủ tu tốc độ, hình vuông thuộc về phòng ngự.

Đồ Tâm có thể chồng chéo, đè lên nhau, hoặc đồng tâm với nhau để tạo thành những loại Đồ Hình khác biệt. Mỗi loại Đồ Hình lại có những chức năng riêng biệt khác nữa.

Điều này phụ thuộc vào thiên phú, gen, hoặc tác động thứ năm.

Một con Bahrain trưởng thành cao ít nhất là 2 mét, có 6 cái Đồ Đằng kì dị trên cơ thể.

Mỗi 9 cái Đồ Đằng, tính từ 0 đến 8 sẽ chuyển hóa thành 1 cái Đồ Tâm với sức mạnh vượt trội hơn gấp nhiều lần. Và cần ít nhất 3 cái Đồ Tâm để tạo thành 1 Đồ Hình, số lượng Đồ Hình là không có giới hạn.

Số lượng Đồ Tâm sẽ ảnh hưởng đến chất lượng Đồ Hình, nó cũng sẽ quyết định sức mạnh và quyền lực trong bộ tộc.

Cũng bởi vì lối tiến hóa sức mạnh vô hạn này mà bọn chúng mới là sinh vật thống trị nơi hoang mạc cỗi chết.

Chúng là Thần ở cái hoang mạc này.

Chúng sẽ săn lùng mọi sinh vật sống để thỏa mãn cơn đói vô hạn.

Chúng sẽ dày vò nạn nhân trước khi chết để chất lượng thịt được ngon hơn.

Và hơn cả thảy, “Cơn ác mộng vĩnh hằng” là vô dụng đối với chúng.

Thời khắc cuối cùng mà Lam tinh lặn xuống, trên bầu trời lúc này chỉ còn mình Tử tinh cô độc.

Khi điều này diễn ra lần thứ 41 trong năm, nó được bộ tộc Bahrain gọi là “giờ thiêng liêng” hoặc là “thời khắc thần linh”. Trong khoảng thời gian này, bất kể già trẻ, trai gái gì cũng đều phải có mặt trên mặt đất để cử hành nghi thức “Tế thần”.

“Tế thần” là một nghi thức lâu đời của bộ tộc này, và nó cũng như bao cái “tế” khác, đều là dâng hiến lên thần linh sinh mạng đáng quý nào đó để đổi lại thứ tương tự.

Như là để mưa thuận gió hòa, con cháu đầy đàn, làm ăn thuận lợi,.. Còn đối với bộ tộc Bahrain, thì đây là nghi thức triệu hồi thần linh để thức tỉnh Đồ Đằng cho thế hệ mới.

Những con Bahrain vừa đúng 5 tuổi sẽ thức tỉnh Đồ Đằng lần đầu tiên. Trong 10 năm kế tiếp, nếu có đủ 8 Đồ Đằng thì sẽ được tham gia “thời khắc thần linh” để “Tế thần” chuyển hóa thành 1 Đồ Tâm với sức mạnh lớn hơn. Và cứ như vậy tính tới.

Khi đã có hơn 3 Đồ Tâm, muốn chuyển hóa thành Đồ Hình thì không cần phải tham gia “Tế thần” nữa mà sẽ phải thực hiện một nghi thức cổ xưa khác của bộ tộc.

Mỗi lần tham gia “Tế thần” để chuyển hóa, nó chỉ có giới hạn thời gian tối đa chứ không có thời gian tối thiểu.

Ví dụ như một con Bahrain thức tỉnh năm 5 tuổi, trong 2 năm sau đó nó có đủ 8 Đồ Đằng thì năm nó 8 tuổi sẽ được tham gia “Tế thần” để chuyển hóa thành Đồ Tâm. Và nếu chỉ trong 1 năm kế tiếp nó lại hoàn thành 8 cái Đồ Đằng nữa thì năm nó 10 tuổi sẽ có 2 Đồ Tâm.

Những trường hợp như vậy được gọi là Bah-in. Tuy rằng rất khó xảy ra, nhưng không phải là không thể. Tộc trưởng của bộ tộc Bahrain hiện tại là một Bah-in.

Bah-in không chỉ có tốc độ tăng tiến sức mạnh cực nhanh, mà bản thân loại sức mạnh của Bah-in cũng là một loại tầng cao khác.

Ví dụ như một con Bahrain có 2 Đồ Tâm hình tròn, một cú đấm của nó có thể làm vỡ một tảng đá to. Còn của Bah-in thì sẽ làm tảng đá đó nát như tương hột.

Sức mạnh của Bah – in so với Bahrain thông thường là không thể bàn cãi.

Không như những năm khác, năm nay có hơn hai triệu con Bahrain tập trung ngay ngắn giữa hoang mạc.

Có đầy đủ tầng lớp xã hội, và tùy theo những loại này mà quyết định vị trí đứng và số phận của chúng.

Đối với bầy Bahrain non ở tầng lớp thấp nhất sẽ là quà để tế. Còn những con Bahrain ở tầng lớp cao cấp nhất sẽ là những con được thức tỉnh sớm nhất, sau đó mới tính tới những trường hợp còn lại.

Những nhà ở tầng thấp không có Bahrain non cũng có thể cho con cháu mình tham gia “Tế Thần” để truy cầu sức mạnh.

Tộc trưởng Bahamas đã ngấm ngầm cho phép điều này diễn ra, một mặt là để ổn định tầng lớp thấp, kiến tạo ra một khái niệm công bằng mà bọn chúng huyễn hoặc ra; mặt khác đương nhiên là để bổ sung sức mạnh hộ cho những con Bahrain non chết yểu kia.

Những con Bahrain còn đỏ hỏn, được móc ra từ những quả trứng trắng muốt, chúng được để lên một cái mâm to ở trên điện thờ.

Khoảng hơn một trăm ngàn con Bahrain non như vậy.

Tộc trưởng Bahamas từ trên trời cao bay xuống, ông ta giơ hai tay lên trời, ngâm nga một cổ khúc, hai mắt đang dần rưng rưng rơi lệ.

Hai hàng huyết lệ chảy ra từ trong hốc mắt, Bahamas lấy tay quẹt đi hòa cùng máu của đám Bahrain non để bôi lên từng con từng con còn đang khóc in ỉ.

“Bla bu xo, bla bla hê hê, ung xi ba la ca, cắc cùm cum,..”

Bahamas không ngừng hát, mỗi một câu hát sẽ khiến một con Bahrain con chết ngay lập tức.

Sau chừng một giờ, những con Bahrain non cuối cùng đã lên bảng đếm số. Tương ứng với điều đó là sẽ có một trăm ngàn con Bahrain khác được thức tỉnh.

Xác những con Bahrain đã chết được đem đi đốt ngay tức khắc. Tro cốt của nó hòa cùng nước ở hồ Tịnh Nguyệt ở cực đông của rừng khóc, tạo thành một chất lỏng có màu xám tro sền sệt.

Con Bahrain đầu tiên được thức tỉnh là cháu trai đời thứ 13 của Bahamas. Nó được uống nhiều “thuốc thức tỉnh hơn” và được Bahamas hỗ trợ để khắc Đồ Đằng.

Khoảng 15 phút sau, vệt Đồ Đằng đầu tiên dần hiển hiện. Nó như con rắn màu đen nấp dưới lớp da, cứ chui rúc, len lách qua từng sợi thần kinh. Đến khi con rắn đen này chạy hết cơ thể và quay trở về hải não thì mới được coi là thức tỉnh thành công.

Cũng không lâu lắm, con Bahrain này có Đồ Đằng đầu tiên của mình.

Nó không chỉ là cháu của Bahamas mang trong mình dòng gen siêu đẳng mà còn có thêm tác động thứ năm khi còn chưa chào đời.

Bahamas khắc xong, ông ta cũng không ở lại lâu mà bay về Điện thần của tộc trưởng ở sâu trong lòng đất để ổn định lại cơ thể. “Tế thần” cũng không vì vậy mà ngưng lại, những con Bahrain còn lại sau khi uống “thuốc thức tỉnh” được gia đình hỗ trợ để khắc Đồ Đằng ngay chính trên điện thờ.

Cái lễ “Tế thần” này nó đã có từ rất lâu rồi, lâu đến nỗi không ai nhớ nó có từ năm nào. Và cũng không biết từ bao giờ mà nó đã trở thành truyền thống, nét văn hóa đặc trưng của bộ tộc Bahrain.

Dùng sinh mạng của kẻ khác để khiến bản thân mình mạnh hơn.

Kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.

Trong tự nhiên vốn đã khắc nghiệt như vậy huống chi là ở trong một tập thể, quần xã có tính xã hội như loài Bebauf.

Ngày qua ngày, tháng qua tháng. Những kẻ có sức mạnh, quyền lực sẽ lợi dụng nó để củng cố sức mạnh cho con cháu mình. Những kẻ yếu đuối, ở tầng đáy của xã hội chỉ biết căm lặng, cố nuốt giọt nước mắt ngược vào lòng khi tận mắt thấy con của mình bị “Tế Thần”.

Nhưng mà, biết làm sao được. Đó đã là truyền thống của bộ tộc, hàng ngàn con Bahrain khác đều như vậy chứ đâu phải chỉ có mỗi con của mình? Vậy nếu chỉ có mỗi con của mình thì làm sao, biết làm sao hơn khi kẻ ra lệnh đó là tộc trưởng Bahamas - một Bah-in?

Đó là một vòng lặp không có điểm dừng. Là một dòng while mà điều kiện dừng không liên quan đến biến lặp.

Nhưng vẫn thủy chung như cũ, mỗi năm đều có ít nhất 1000 con Bahrain vì không chịu nổi cảnh mất con mà tự sát. Kém chút nữa là khởi nghĩa cách mạng.

Buổi “Tế thần” lần này, nhà Noh’s phải cống hiến 2 sinh mạng. Là 2 cái trứng vừa ra khỏi bụng mẹ vài ngày trước.

Có trách chỉ biết trách số chúng xui xẻo, trách mẹ chúng đẻ mà không biết lựa ngày.

Nhưng, là thật sao?

Thật khéo khi mùa sinh sản của loài này lại diễn ra vào mùa xuân. Và khi mùa đông đến, “Tế Thần” diễn ra, có khi ngươi may mắn khi số lượng con non đem đi tế vừa đủ cho bọn tầng cao, hoặc có khi ngươi phải biết cách chấp nhận số phận.

Con trai duy nhất của nhà Noh’s - Nohaha cũng như mấy con Bahrain ở tầng đáy khác, “ban ngày” thì đi theo đội săn bắn để có miếng thịt nuôi cả gia đình 6 người. “Đêm” về chỉ biết chắp tay lên trán suy nghĩ rằng khi vợ nó sinh xong thì nó đi đâu kiếm thêm thịt.

Nhưng trớ trêu thay con nó làm thịt cho kẻ khác rồi, nó không cần phải nghĩ nữa.

Vợ nó, một con Bahrain không mấy xinh đẹp nhưng biết chăm lo cho gia đình cũng đi theo bầy con nhỏ không lâu sau khi tận mắt thấy con nó chết.

Không gì đau khổ hơn Nohaha lúc này.

Hai tay nó ôm lấy vợ mình đang ướt đẫm trong vũng máu. Mắt nó rưng rưng, từng giọt từng giọt nước mắt cứ rơi hoài.

Nó ngẩn đầu lên nhìn điện thờ ở nơi phương xa, hai mắt đầy những căm phẫn, là phẫn nộ, là bất lực, là ấm ức,.. Là những cảm xúc mà nó cũng không biết tên.

Sau đó nó lại nhìn vợ của mình, một con Bahrain xinh đẹp, đẹp nhất trong lòng nó.

Con nó chết rồi, vợ nó cũng chết rồi, nó sống làm gì nữa.

Nohaha nắm lấy con dao của vợ nó ở dưới đất. Nó kê lên cổ mình, nhắm mắt lại, rít một hơi thật sâu, dùng hết sức để rạch một đường.

Nhưng chợt có ai đó nắm tay nó lại. Nohaha mở mắt ra, hơi cau mày nhìn đối phương.

Tên kia bỗng lên tiếng: “Nohaha, ta biết người đang đau khổ nhưng chúng ta không đau khổ hay sao?”

Hắn ta vừa dứt lời, đột nhiên có 20 con Bahrain khác xuất hiện, bu quanh Nohaha.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv