Từ sau khi Bạch Chi Yến biết được xu hướng tình dục của Tạ Dung, mọi hành vi đều bị kiềm chế rất nhiều, đôi khi vô ý làm những hành động như trước thì sẽ xin lỗi nhưng Bạch Chi Yến luôn cảm thấy có gì đó không hợp lý.
Tạ Dung trái lại khôi phục thái độ đối với Bạch Chi Yến, vẫn kiên trì gọi anh dậy, mang theo điểm tâm cho anh mỗi ngày. Ngữ điệu vẫn vậy.
Tạ Dung bình thản, Bạch Chi Yến lại bắt đầu không được tự nhiên. Mỗi lần nghe giọng nói của Tạ Dung đều có ảo giác rằng cậu trêu chọc mình.
Bạch Chi Yến nghĩ như vậy thật không đúng, đây chỉ là tự mình đa tình, quả là làm nhục tình huynh đệ của Tạ Dung với mình.
Chiều nay Bạch Chi Yến giúp người khác đến phòng phát thanh đưa bản thảo, MC vừa đúng là Tạ Dung.
Lúc đó Tạ Dung cùng một cô gái khác đang điều chỉnh thiết bị.
Bạch Chi Yến gõ cửa một cái, cô gái nói mời vào, Tạ Dung không có phản ứng.
Chờ đến lúc cô ấy kinh ngạc kêu lên "Học trưởng Bạch, sao lại là anh", Tạ Dung mới quay đầu lại, hơi kinh ngạc nói: "Sao anh lại đến đây?"
Bạch Chi Yến có thể nhìn ra Tạ Dung cố nuốt chữ "Tiểu Bạch" vào khi nói những lời này.
Nghĩ đến đây không hiểu vì sao Bạch Chi Yến có hơi nóng lỗ tai, anh xoa xoa lỗ tai, vừa đi tới đưa bản thảo cho Tạ Dung vừa trả lời: "Ừm, đưa bản thảo, Lâm Nhung bận việc."
Bạch Chi Yến buông tay chuẩn bị đi, cảm nhận được hơi nóng bên tai, nghe giọng Tạ Dung mang theo chút ý cười nói: "Tai của anh làm sao đỏ thế? Tiểu Bạch."
Mẹ nó bây giờ càng đỏ hơn em tin không? Bạch Chi Yến đẩy cậu ra chạy.
Bạch Chi Yến rất muốn hỏi cậu, em không phải là gay sao? Gay trêu ghẹo thẳng nam như vậy rất tốt à?
Đương nhiên ý của Tạ Dung không phải là trêu anh, chỉ là muốn biết tại sao lỗ tai anh lại đỏ, mà không muốn để cho anh bị mất mặt trước cô gái kia nên mới hỏi gần như vậy.
Thế nhưng, Bạch Chi Yến nghĩ Tạ Dung thật sự rất tiêu chuẩn kép!! Nói cái gì hành động của mình làm cho em ấy cảm thấy bối rối, vậy em cũng đang làm gì đây hả Tạ Dung!?
Bạch Chi Yến vừa đi vừa gào thét trong lòng, khi tỉnh táo lại, bắt đầu hiểu ra.
Tuy rằng hành động của gay là tiêu chuẩn kép, nhưng giọng của cậu thật êm tai, nếu Tạ Dung thực sự câu dẫn anh, anh có thể cũng đã cắn câu.
Trong phút chốc, Bạch Chi Yến đột nhiên cảm nhận được một vấn đề rất nghiêm trọng, việc vừa chạy đi của mình vô cùng giống chạy trối chết, quá nhếch nhác, mất mặt quá đi.
Vì vậy Bạch Chi Yến bắt đầu tính toán tìm cách giải thích về hành động chạy trốn của mình khi Tạ Dung trở lại.
Bỗng nhiên bị đau bụng muốn chạy đi? Bỗng nhiên nhớ đến nhà vệ sinh trong ký túc xá không xả nước? Bỗng nhiên cảm nhận được hai thằng nhóc ở ký túc xá đang gọi mình?
Không đúng, mấy việc này càng không đúng hơn.
Giọng Tạ Dung từ tính vang lên trong loa trường, Bạch Chi Yến đột ngột cảm thấy mặt trời lại nóng lên, dù bây giờ là năm giờ chiều.
Sau khi trở về ký túc xá, hai người bạn cùng phòng chuẩn bị chơi game, thấy anh trở về liền gọi anh chơi cùng. Hồ Việt đầu tiên là phát hiện không bình thường, vừa mở máy tính vừa trêu đùa:
"Tiểu Bạch hôm nay bị ai đoạt xá rồi, mất hồn mất vía, Lâm Dã, chúng ta hãy chơi mà không có cậu ấy đi."
Lâm Dã còn chưa lên tiếng đã bị Bạch Chi Yến cướp lời trước: "Đừng, chờ tôi một chút."
Nhưng khi bắt đầu chơi Bạch Chi Yến vẫn còn mất hồn mất vía, cả đầu toàn nghĩ làm sao để giải thích, cũng may kỹ thuật Hồ Việt đủ cứng, Bạch Chi Yến đào hố Hồ Việt đi lấp đất, Bạch Chi Yến kéo qua Hồ Việt đi giết ba lần.
Sau khi đánh xong một ván, Bạch Chi Yến nói tạm thời không đánh.
"Ôi, Bạch Chi Yến, kể cho mấy anh nghe cậu đã gặp chuyện gì đi," Hồ Việt chợt nói, "Đi nửa đường bị người ta giật tiền à?"
"Cậu cút đi, cậu chỉ chờ xem trò vui, không có chuyện gì cả." Bạch Chi Yến đẩy đầu Hồ Việt ra.
Lâm Dã nghĩ nghĩ, "Cậu ăn được dưa lớn gì sao?"
Bạch Chi Yến đảo mắt một vòng, thần bí mà hạ giọng, "Đúng vậy, có người nói rằng trường học sẽ đổi toàn bộ bá chủ năm ba đại học chúng ta thành phòng sáu người."
"Cắt, sớm mẹ nó bác bỏ tin đồn." Hồ Việt lập tức mất hứng thú,
Lâm Dã dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Bạch Chi Yến.
"Còn đánh nữa không?" Bạch Chi Yến bỗng hỏi.