“Mộng Mộng, con đã yêu người đàn ông đó rồi, phải không?” Sư phụ đột nhiên dừng bước chân, quay đầu lại nhìn tôi.
Tôi giật mình ở trong lòng, vội vàng lắc đầu.
“Vậy là tốt, người và quỷ khác đường, con tốt nhất là nên đánh rớt cái suy nghĩ đó đi.”
“Con biết rồi, xin sư phụ hãy yên tâm.”
Lúc này, Nhiếp Tranh không có mở miệng gây phiền phức cho tôi, rất kỳ quái.
Chờ đến khi trở về lại tứ hợp viện, Lỗ Gia Minh cùng Tần Hải Yến đã chờ ở cửa, vừa thấy chúng tôi liền chạy đến, “Các người đi đâu vậy, cũng không mang theo di động, làm chúng tôi lo lắng muốn chết.”
“Mộng Mộng, có một chuyện tôi hy vọng cô có thể hiểu rõ, là tuổi tác của sư phụ đã lớn, sau này nếu có chuyện gì, hãy để sư ca này cùng đi với cô, trừ phi là do cô hoài nghi năng lực của tôi."
“Không hề không hề, cảm ơn sư ca đã nhắc nhở, trước đó sư phụ có khen sư ca vẽ bùa tốt, tôi còn nói có cơ hội sẽ nhờ sư ca chỉ dạy thêm."
Vừa nghe là được sư phụ khen, Lỗ Gia Minh vui vẻ giống như là một đứa con nít, “Sư phụ thực sự nói như vậy sao?”
“Đúng thế, thật mà, và đây cũng không phải là lần đầu tiên sư phụ nói như vậy.” Trong lòng tôi cảm thấy áy náy đối với Lỗ Gia Minh, vì lúc trước tôi vẫn luôn châm chọc anh ta coi anh ta như là con gà mờ, sau khi ở chung mới rõ, anh ta là một người rất cẩn trọng, phái Mao Sơn có anh ta, nhất định có thể phát dương quang đại.
Bởi vì trong khoảng thời gian này có nhiều việc quá, nên tôi cũng không có đi làm tại khách sạn của nhà Tần Hải Yến, nhưng mà Tần Hải Yến lại không thể không ở lại đó, nói gì thì tôi cũng đã tìm được công nghiệp chính cho bản thân, và cậu ấy cũng nên chuẩn bị kế thừa sản nghiệp trong nhà rồi.
囧, mà tôi thật không biết thuật Mao Sơn này tính có thể tính là nghề nghiệp không nữa.
“Mộng Mộng, con chuẩn bị một chút đi, hôm nay chúng ta phải đi làm pháp sự cho một công ty.” Sư phụ mặc đạo bào đi ra, Lỗ Gia Minh giống một trợ thủ cầm không ít trang bị đi theo ở phía sau sư phụ.
Trải qua cả đêm nghỉ ngơi, vẻ mặt của sư phụ cũng khá hơn nhiều.
Tôi không có gì cần chuẩn bị, vội vàng gia nhập đội ngũ của bọn họ, sau đó tò mò hỏi, “Sư phụ, bây giờ vẫn còn công ty tin những thứ này ạ.”
Nghe vậy, Lỗ Gia Minh cười, tự hào ưỡn ngực, “Tin chứ người nhiều tin là đằng khác, tuy nói hiện tại đạo sĩ hay pháp sư gì đó không được tôn sùng như thần thánh giống như trước kia, nhưng vẫn có rất nhiều người thà tin có còn hơn không, xây dựng cao ốc cũng phải xem phong thuỷ, khai trương cũng phải xem ngày, đều cần đến chúng ta.”
“Vâng, đây là việc tốt, dùng năng lực của chúng ta để trợ giúp những người khác, tốt lắm ạ, con còn nghĩ rằng thuật Mao Sơn ngoại trừ dùng để bắt quỷ thì không còn tác dụng nào!”
“Cô đó, còn nhiều chỗ cần phải học!!”
Sư huynh nói xong đi lấy xe, sư phụ cùng tôi đứng ở cửa chờ, thừa dịp không có ai, sư phụ nhìn nhìn tôi, “Mộng Mộng, con quyết định kỹ chưa, thực sự muốn trở thành âm nhân sao? Nếu đã chuẩn bị sẵn sàng, thầy bảo sư huynh con lập một tài khoản trên diễn đàn, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến tìm con.”
“Trên diễn đàn ạ?” Tôi nhớ rõ lúc trước Tần Hải Yến nói, tìm thấy Lỗ Gia Minh cũng là ở tại một diễn đàn.
“Ha ha, thời đại này tiên tiến, sư phụ già rồi, nên đều do sư huynh con điều hành, nó tạo ra một diễn đàn, nghe nói rất hot ở trên mạng, chúng ta nhận việc làm cũng là ở trên đó.” Sư phụ nói đến việc làm của sư ca thì lộ ra vẻ mặt vui vẻ, nghiễm nhiên đó là bộ dáng của người cha hiền từ khi nhắc đến con mình.
"Dạ, chờ làm xong pháp sự này, con sẽ cùng sư ca thương lượng một chút, anh ấy làm trong ngành này lâu rồi, con cũng nên học tập nhiều điều từ anh ấy."
“Mộng Mộng, con thực sự là một đứa nhỏ tốt, thầy không có nhìn lầm người, chúng ta có thể gặp nhau, nhất định là do có duyên phận từ kiếp trước.” Lúc nói lời này, trông mặt của sư phụ thật hiền từ.
Người ta nói một ngày làm thầy cả đời làm cha, hiện tại có lẽ sư phụ đối với tôi như đối với con của mình.
Khi chúng tôi đang nói chuyện thì sư ca cũng đã lái xe lại đây, dọc theo đường đi chúng tôi vừa nói vừa cười, cảm giác giống như là người một nhà, điều này làm hốc mắt của tôi không khỏi có chút ươn ướt.
Năm tôi lên sáu, cha mẹ tôi bị biến thành người thực vật, trong cuộc sống của tôi không còn hai từ ấm áp, hiện giờ tôi có thể cảm nhận lại một lần nữa.
Do lo nói chuyện phiếm nên tôi không chú ý đến phương hướng mà sư huynh lái đến, khi đến đích rồi, thì tôi mới nhận ra nơi này là công ty cũ mà trước kia tôi từng làm việc, mà đến nơi này đuổi quỷ lẽ nào có liên quan đến chuyện trước kia?
“Sư phụ, nơi này là công ty cũ của con, mà ở đây có một đồng nghiệp cũ đã biến thành thi quỷ và bị quái vật kia khống chế.” Nhân lúc còn chưa xuống xe, tôi vội vàng kể lại chuyện trước kia cho sư phụ nghe.
Nếu tên quái vật đầu lâu kia ở bên trong này thì ba người chúng tôi đi vào sẽ gặp phải nguy hiểm.
"Hẳn là sẽ không có ở bên trong này, hôm nay chúng ta đến đây là để đuổi quỷ, khác với thi quỷ, hơn nữa thi quỷ không thích những nơi có nhiều người nên sư muội hãy yên tâm."
Lúc này tôi mới để ý Nhiếp Tranh không có đi theo, lẽ nào vì anh ta không thích nơi có nhiều người ư?
"Vẫn nên cẩn thận, Gia Minh, cái thằng này, thận trọng một chút!!" Sư phụ nói xong dẫn đầu xuống xe.
Những người ăn mặc đạo bào như chúng tôi thường không được hoan nghênh ở mọi nơi, nhưng có lẽ đã có người căn dặn từ trước cho nên người nghênh đón ở cửa thấy chúng tôi thì liền dẫn chúng tôi đi thẳng đến thang máy chuyên dụng của tổng tài.
"Ể, không phải là Lưu Mộng Mộng hả!?"
Một âm thanh quen thuộc truyền đến, tôi quay đầu lại nhìn, thấy phía trước là một đồng nghiệp cũ cùng bộ phận, "Trương Giai Giai, sao muộn thế rồi cô mới đến làm, vẫn là người đi trễ nhất!"
"Không đến muộn sao gặp được cô, cô biết không, kể từ khi cô rời đi, Liễu Sương Sương không còn mục tiêu nhắm vào nên dồn hết tính khí công chúa lên người chúng tôi, tôi cũng sắp không chịu đựng nổi nữa!!"
Trương Gia Giai nhún vai bất lực, cũng không chú ý thấy sắc mặt của tôi đã thay đổi.
"Cô…cô ta còn làm ở công ty hả?"
"Không chỉ trở về làm mà còn được thăng chức lên vị trí của Lãnh Triết Lăng đó, tính tình trở nên thối tha hơn, ngay cả trên người cũng có mùi thối." Trương Giai Giai nói với vẻ mặt ghét bỏ, nhưng cũng không có cách nào, Liễu Sương Sương ở trong công ty vẫn luôn không được mọi người yêu thích.
"Tốt nhất là cô đừng trêu chọc cô ta, nếu không chịu được thì từ chức đi." Hôm nay gặp được cô ấy xem như là có duyên phận nên tôi cho cô ấy một lời nhắc nhở.
"Chậc, hiện tại ai mà dám trêu chọc cô ta chứ, qua hai ngày nữa cô ta đã cùng Lãnh Triết Lăng kết hôn rồi, đến lúc đó trở thành con dâu của lão tổng, công ty nào cô ta muốn đi ngang đi dọc thế nào mà chẳng được, dù sao thì tôi cũng đã tìm được nhà tiếp theo, công ty này không phải là nơi dành cho mọi người."
Trương Giai Giai có lẽ lâu rồi không được phàn nàn với ai nên khi thấy tôi liền oán giận nói không dứt, nhưng sư phụ ở bên kia đã thúc giục tôi, nên tôi chỉ đơn giản an ủi cô ấy vài câu rồi lấy cớ rời đi.