Diêu Khiêm Thư cười ha hả:
" Tiểu nha đầu này đáo để thật, dám tính toán với lão đại cơ đấy. Xem ra Cơ Động nói không sai, một chiêu đó khẳng định rất ít người đỡ được. Nhóc con, cho ngươi tâm phục khẩu phục nhé! Tư Tuyền, cho nó xem hình dạng thật của nàng đi."
Sau khi tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, vì để người khác không chú ý, Cơ Động yêu cầu các nàng dùng khăn che mặt lại. Nếu không, năm mỹ nữ cùng ở một chỗ thì thật khiến người khác chú ý.
Trần Tư Tuyền đi tới bên cạnh Cơ Động, nhìn hắn một cái, Cơ Động khẽ gật đầu. Trần Tư Tuyền lúc này mới hạ khăn che mặt xuống, kiều nhan hoàn mỹ khiến bao người đố kỵ hiện ra.
Tiểu la lỵ lúc nãy còn vô cùng tự tin thì lúc này ngẩn ra nhìn Trần Tư Tuyền, nàng vẫn luôn cho rằng mình là một trong những mỹ nhân đệ nhất thiên hạ. Nhưng khi nhìn thấy Đông Mộc Thánh nữ, cảm giác đom đóm mà đòi so với ánh trăng khiên nàng chỉ muốn mặt đất hiện ra một cái lỗ để nàng chui xuống cho đỡ xấu hổ.
Diêu Khiêm Thư cười đắc ý:
" Nhìn thấy chưa? Đây là hồng nhan tri kỉ của lão đại chúng ta đó. Mấy phần thuỳ mị của nhóc mà muốn hấp dẫn được hắn sao? Huống chi nếu một cước của nhóc nếu đá trúng thì chỉ e mình nhóc chịu khổ thôi."
Cơ Động hiểu rõ tâm lí con người, cho nên hắn rất tự tin có thể đả kích phòng tuyến tâm lí của bất kì người nào. Vì vậy, Cơ Động mới để cho tiểu nha đầu nhìn mặt Trần Tư Tuyền.
Thiếu nữ tóc tím quả nhiên bị dung nhan hoàn mỹ của Trần Tư Tuyền trấn trụ, hô hấp của nàng trở nên dồn dập, cắn chặt đôi môi. Mặc dù không chính miệng thừa nhận, nhưng trong lòng nàng đã đồng ý với những gì mà Diêu Khiêm Thư nói. Đúng vậy! Nam nhân có một hồng nhan tri kỷ hoàn mỹ như vậy, lí nào còn bị sắc đẹp của mình mê hoặc chứ?
Cơ Động kéo một cái ghế rồi ngồi trước mặt thiếu nữ. Hắn nhìn thẳng vào mặt nàng rồi khẽ mỉm cười:
- Ta nghĩ bây giờ hai ta có thể trò chuyện một cách thoải mái. Đầu tiên, ta muốn biết lai lịch của ngươi.
Thiếu nữ hừ một tiếng, quay đầu nhìn chỗ khác.
Với những cô bé bướng bỉnh, Cơ Động có rất nhiều cách giải quyết:
- Không nói phải không? Không sao. Ta có vô số cách làm ngươi phải nói.
Thiếu nữ nghe vậy, cả giận nói:
- Muốn đánh muốn giết tùy ngươi. Miệng là của ta, ta không muốn nói thì các ngươi đừng mơ biết được gì. Cùng lắm thì chết thôi.
Mm ở bên cạnh mỉm cười:
- Tiểu muội muội, ngươi cho rằng chết rất đáng sợ sao? Ngươi lầm rồi, trên thế giới này có vô chuyện còn đáng sợ hơn tử vong. Thí dụ như sống không bằng chết chẳng hạn. Cơ Động ngươi muốn ra tay hay để ta?
Là Minh chủ Ma Minh, hoàn cảnh sống của nàng từ nhỏ ra sao không nói cũng biết.
Cơ Động lắc đầu đáp:
- Tiểu nha đầu này không phải địch nhân. Không phải vội, cứ từ từ rồi nó sẽ nói thôi.
Thiếu nữ giận dữ hét lên:
- Ngươi nói ta là tiểu nha đầu? Người ta nhỏ ở chỗ nào?
Vừa hỏi nàng vừa ưỡn bộ ngực mới nhú của mình lên. Chỉ là khi ánh mắt của nàng dời lên người mấy cô gái, nhất thời giống như bong bóng bị xì hơi. Dù dáng người mảnh khảnh nhất của Đỗ Hinh Nhi cùng còn lớn hơn của nàng nhiều, chứ đừng nói tới hoàn mĩ như Trần Tư Tuyền hay bốc lửa như A Kim.
Cơ Động không để ý đến nàng nữa, hắn đứng dậy hút gã áo đen trong góc phòng lại. Bị phong tỏa ma lực, gã không thể cử động. Chỗ Cơ Động đứng vừa đúng tầm nhìn của nàng.
Không hỏi điều gì, trong sự hoảng sợ của gã áo đen, hai tròng mắt màu đen của Cơ Động đã biến thành màu bạc.
Ánh sáng màu bạc khiến thiếu nữ chú ý, nàng giật mình không hiểu Cơ Động muốn là gì. Ngay sau đó, hai đạo ngân quang bắn ra từ trong mắt Cơ Động chiếu vào đôi mắt của gã áo đen. Thân hình của gã run rẩy kịch liệt, toàn thân co quắp, miệng há hốc phát ra những tiếng thở dốc. Bộ dạng thống khổ của gã khiến thiếu nữ rét lạnh. Nàng nhớ lại cảnh tượng đám người Cơ Động giết chóc, nhất thời sắc mặt tái nhợt.
Ngân quang thu liễm, gã áo đen vẫn đứng yên, nhưng trong mắt đã mất đi sự ba động tâm tình trở nên ngây ngốc, mờ mịt. Gã ngơ ngác nhìn Cơ Động, thân hình vẫn co quắp khiến người ta có cảm giác như một cái xác không hồn.
- Nói lai lịch của các ngươi? Hắc Ám Tế Tự đoàn đã xảy ra chuyện gì?
Cơ Động lạnh lùng hỏi.
Gã áo đen đáp với giọng máy móc:
- *Hắc Ám tế tự đoàn chịu sự chỉ huy của Thiên Cơ đại nhân. Chúng ta là những thủ hạ tầng chót của Tế Tự đoàn, bình thường thực hiện các nhiệm vụ như truyền lệnh tới các Đại tế ti khác. Vì thế, chúng ta có địa vị rất cao, dù Ma Sư thực lực vượt xa chúng ta cũng phải cung kính nghe lệnh. Nếu không chính là bất trung với Thiên Cơ đại nhân, phải bị nghiêm trị.
Cơ Động suy tư trong giây lát rồi hỏi tiếp:
- Tức là các Ma Sư trên đại lục, hay Đại Tế ti cũng phải nghe lệnh ngươi?
Gã áo đen đáp:
- Đúng vậy! Thiên Cơ đại nhân chia các Ma sư làm Hắc Ám sư đoàn, chỉ có ma sư tạo thành sư đoàn mới có danh hiệu. Cứ một trăm gã Hắc Ám ma sư tạo thành một sư đoàn do Đại Tế Ti thống soái, Hắc Ám quân đoàn do mười hắc ám sư đoàn dưới sự chỉ huy của một vị hồng bào Đại Tế Ti tạo thành. Cứ mười Hắc Ám quân đoàn dưới sự thống lĩnh của một vị Tử Bào Đại tế ti tạo thành Hắc Ám ma quân.
Cơ Động hài lòng gật đầu, những tin tức này tới thật đúng lúc.
- Ngươi hãy nói số lượng và cấp bậc của Hắc Ám tế tự.
Cơ Động hỏi tiếp.
- Thuộc hạ của Hắc Ám thiên cơ đại nhân cao quý nhất phải kể đến mười thánh đồ, tức Hắc Ám thiên can thánh đồ. Bọn họ là những thuộc hạ trung thành nhất, mỗi người đều sở hữu một Hắc Ám thần khí. Dưới họ là hai mươi vị Tử Bào Đại Tế Ti, trong đó có năm vị thống soái năm Đại Đế đội, mười lăm vị còn lại bình thường đều trấn thủ Thần miếu. Dưới tb là hb số lượng hơn ngàn người, bọn họ là những thống soái cao tầng, dưới họ là Đại Tế Ti – thống soái trung tầng, không rõ số lượng. Trong quân đoàn và ma quân, Đại tế ti là lực lượng thống soái trung thành nhất. Chúng ta chỉ có thể truyền lệnh cho Đại Tế Ti, việc truyền lệnh cho hb và tb là nhiệm vụ của Hắc Ám sứ đồ.
Nghe tới đây, đám người Cơ Động xem như đã hiểu biết phần nào về thủ hạ của Hắc Ám thiên cơ. Có điều càng hiểu rõ thì sắc mặt mọi người cũng trở nên khó coi. Ngũ đại ma quân có ý nghĩ gì? Đó là năm vạn ma sư đấy! nói cách khác, dưới tay Hắc Ám Thiên Cơ có năm vạn ma sư. Mà số lượng ma sư của Quang Minh Ngũ Hành đại lục thì sao? Sợ rằng còn không bằng một phần ba của người ta. Đấy là còn chưa tính tới những Tứ quan ma sư.
- Tử bào Đại Tế Ti cùng Hồng bào Đại Tế Ti có tu vi gì?
Gã áo đen trả lời rất đơn giản nhưng lại làm các Thiên can thánh đồ chấn động:
- Cửu quan và Bát quan ma sư.
Cơ Động và Thiên Cơ đưa mắt nhìn nhau, nói cách khác hai mươi vị tb là hai mươi cường giả chí tôn. Nếu không tính những cung phụng của thương hội Ngốc Có Tiền thì riêng điểm này, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng đã gấp đôi Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Đáng sợ hơn là một ngàn Hồng Bào, tức là một ngàn vị cường giả Bát quan. Điều này không phải chuyện đùa. Phải biết, trung bình thực lực của Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ là Bát quan, ma sư đạt tới trình độ này đều là những cường giả đứng đầu. Hơn nữa, những người này tổ chức nghiêm mật, sẵn sàng chiến đấu và tuyệt đối trung thành với Hắc Ám Thiên Cơ. Nhiều năm nay, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục dồn hết sức cho việc kiến tại quân đoàn ma sư, sự cường đại của nó thật khó có thể tưởng tượng.*
Tin tức cần đã lấy được, Cơ Động lại hỏi chi tiết về vấn đề trên, nhưng gã áo đen không thể nói thêm bất kì điều gì hữu dụng. Lúc này, Cơ Động vỗ một chưởng vào trán của gã áo đen, tiễn hắn đi Tây Thiên đồng thời thu lấy một khỏa hắc ám tinh miện. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Thiên Cơ hít sâu một cái, cười khổ nói:
- Năm vạn ma sư, mấy chữ này thật kinh khủng. Nếu những ma sư này cùng nhau thi triển ma kĩ, sợ rằng…
- Năm vạn sao? Đây chỉ là con số dự tính mà thôi, còn chưa tính đến Tứ quan ma sư, số lượng của chúng là mười mấy vạn đó.
Thiếu nữ đang ngồi trên ghế nói chen vào.
Nghe nàng nói, Cơ Động không khỏi ngẩn ra. Không tính ma sư Tứ quan mà đã đạt tới năm vạn…Đây là khái niệm gì chứ? Ngoài ra còn mười mấy vạn ma sư bậc thấp, nếu tính như vậy thì tổng số ma sư tại Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục nhiều hơn gấp mười lần Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Phải biết rằng, diện tích của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục chỉ bằng một phần ba của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục.
Thiên Cơ thở dài một tiếng:
- Ngàn năm tích lũy, đây mới chân chính là lực lượng ngàn năm tích lũy của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Khó trác Hắc Ám Thiên Cơ lại tự tin đến thế.
Cơ Động đánh mắt với Thiên Cơ, ý bảo hắn đừng nói thêm gì nữa. Thực lực tổng thể của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cường đại vượt quá sức tưởng tượng, nhưng không phải bọn họ không có ưu thế. Thí dụ như ưu thế lớn nhất chính là mười người bọn hắn đã xâm nhập vào lãnh thổ của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.
Nhìn về phía thiếu nữ đang ngồi trên ghế, Cơ Động nở nụ cười thản nhiên, chỉ là nụ cười này dưới ánh mắt của thiếu nữ không khác gì nụ cười của ma quỷ.
- Vừa rồi có lẽ ngươi cũng thấy rõ, ta nghĩ là hiện giờ chúng ta có thể nói chuyện tử tế rồi nhỉ. Nếu ngươi không muốn nói, ta cũng không ngần ngại dùng linh hồn lực biến ngươi thành ngu ngốc sau đó lục tìm ký ức của ngươi. Dĩ nhiên ta biết, ngươi không phải là thuộc hạ của Hắc Ám Thiên Cơ, vì thế ta sẽ không giết ngươi. Về phần sau khi ngươi trở nên ngu ngốc sẽ như thế nào thì phải thử mới biết được. thử nghĩ mà xem, nếu một tiểu cô nương rất xinh đẹp nhưng ngu ngốc mà đi ra đường thì sẽ ra sao nhỉ?
Miểu Miểu khẽ tựa đầu vào vai Trần Tư Tuyền hỏi:
- Từ lúc nào Cơ Động trở nên tà ác vậy?
Trần Tư Tuyền liếc nàng một cái rồi giải thích:
- Cái này không phải gọi là tà ác, mà là hù dọa thôi.
Miểu Miểu bĩu môi:
- Ngươi đúng là phu xướng phụ tùy!
Trần Tư Tuyền mỉm cười nói:
- Ai mà chẳng không hướng về nam nhân của mình chứ? Đừng có gấp, Phất Thụy *sẽ không có chuyện gì đâu. Dù sao hắn cũng là nhi tử của Hắc Ám Thiên Cơ, hổ dữ không ăn thịt con. Huống chi, ta tin rằng hắn nhất định sẽ che giấu được ý đồ của mình.
Miểu Miểu thở dài:
- Tên khốn kiếp này! Hiện tại ta chỉ muốn dùng roi đánh hắn!! (Bư: Có nến, roi da hay gì gì ko nhỉ?:rapi6:)
Bên này các nàng còn đang thấp giọng tám thì bên kia thiếu nữ quả nhiên bị Cơ Động hù dọa. Giống Cơ Động đã nói, một tiểu cô nương xinh đẹp như nàng nếu ra đường trong tình trạng ngốc nghếch thì có dùng đầu ngón chân cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì. Hà huống chi, làm gì có ai thích trở thành ngốc ngốc chứ? Thủ đoạn của Cơ ĐỘng vừa rồi khiến nàng kinh sợ, một thiếu nữ mới mười lăm, mười sáu, cho dù tâm trí có kiên định đến mấy cũng phải gục ngã. Lúc này ánh mắt của nàng rất phức tạp, nội tâm hình như đang tranh đấu rất gay gắt.
Cơ Động tiếp tục bơm thêm mấy quả bom:
- Nếu như ta đoán không sai thì ngươi thuộc đám người phản đối Hắc Ám Thiên Cơ, ánh mắt chính là cửa sổ tâm hồn, khi đám Hắc Ám Tế Tự đó quát thao, mặc dù tận lực che giấu nhưng từ sâu trong ánh mắt các ngươi, ta cảm nhận được sự căm hận. Nếu như ta đoán không sai thì chúng ta không phải là địch nhân, mà là chiến hữu. Bởi vì chúng ta có chung địch nhân là Hắc Ám Thiên Cơ.
Thiếu nữ tóc tím chăm chú nhìn Cơ Động, nội tâm nàng tranh đấu gay gắt. Lời nói của Cơ Động rất có sức thuyết phục, nhưng điều khiến các Thiên Can thánh đồ cùng Cơ ĐỘng ngạc nhiên là chỉ trong một thời gian ngắn nàng ta đã bình tĩnh trở lại. Trên mặt không còn thần sắc châm biếm nữa, mà trầm giọng nói:
- Ngươi muốn biến ta thành ngu ngốc sao, chỉ là dù có như vậy ngươi cũng không thể moi được tin tức gì từ ta đâu.