- Ta chỉ muốn biết, ngươi có thể giúp Liệt Diễm sống lại hay không?
Cơ Động nôn nóng hỏi.
Hỏa Liên Vương thoáng trì hoãn một chút, nhưng nàng vẫn lắc đầu:
- Ta cũng hi vọng Liệt Diễm đại nhân có thể sống lại. Nhưng nàng là thần, mà sinh mệnh của thần làm sao chúng ta có thể nắm giữ? Xin lỗi! Ta thật sự lực bất tòng tâm!
Cơ Động trừng mắt nhìn Hỏa Liên Vương:
- Tại sao lại không được? Ta có bổn mạng hồng liên của Liệt Diễm để lại. Chẳng lẽ nó không thể giúp ích được gì sao?
Hỏa Liên Vương nhẹ nhàng lắc đầu:
- Không thể! Bởi vì bổn mạng hồng liên của Liệt Diễm đại nhân là dạng năng lượng thể. Khi rời đi nàng cũng không để lại một tia ý niệm hay nửa phần thần thức nào trên bản mạng hồng liên, cho nên chúng không thể sinh trưởng được. Mà cho dù chúng có thể trưởng thành thì cũng đã là ngàn vạn năm sau. Khi đó nếu nàng có được linh hồn thì cũng không phải là Liệt Diễm trong lòng ngươi nữa.
- Khụ…!!!
Cơ Động phun ra một ngụm tiên huyết hay đó cũng chính là tâm huyết của hắn. Lấy tay ôm ngực, cả người hắn ngã xuống.
Thân ảnh của Hồng Diễm chợt lóe lên đi tới trước người Cơ Động. Vừa muốn đỡ lấy thì nàng chợt phát hiện thân thể hắn đã trôi nổi giữa không trung.
Hỏa Liên Vương nâng tay phải của mình lên khống chế Hỏa nguyên tố trong không khí giữ lấy Cơ Động. Nàng thấp giọng nói với Hồng Diễm:
- Muội đi chuẩn bị toàn bộ Địa Chi Ngọc mà chúng ta sở hữu đi!
Thân thể mềm mại của Hồng Diễm chấn động:
- Tỷ tỷ! Tỷ thật sự muốn giúp hắn sao?
Trên mặt Hỏa Liên Vương lộ ra nụ cười khổ:
- Ngay cả trái tim mà của Liệt Diễm đại nhân còn tặng cho hắn, chúng ta sao có thể không giúp đỡ hắn chứ? Đi thôi! Tỷ sẽ chăm sóc hắn. Toàn bộ sinh vật Địa Tâm đều nói nhân loại gian xảo, nhưng mà nhân loại lại có một thứ gọi là tình yêu mà chúng ta không có.
Hồng Diễm buông Cơ Động ra để Hỏa Liên Vương giữ lấy hắn. Trước khi ra khỏi cửa nàng bỗng quay lại hỏi Hỏa Liên Vương:
- Tỷ tỷ! Tỷ cho rằng Liệt Diễm đại nhân làm như vậy là đáng giá sao?
Hỏa Liên Vương lắc đầu mờ mịt nói:
- Tỷ cũng không biết nữa!
- Vậy thì để ta nói cho ngươi biết. Rất đáng giá! Nếu có cho ta chọn lại cả nghìn lần, vạn lần thì ta vẫn sẽ làm như vậy.
Một thanh âm đột ngột vang lên làm cho hai người chấn động. Các nàng không thể tưởng tượng nổi có người thần không biết quỷ không hay tới được nơi này. Một việc mà ngay cả Hỏa Ma Vương và Hỏa Linh Vương cũng không thể làm được.
- Ai???
Hồng quang trên người Hồng Diễm bộc phát dữ dội, ánh mắt dịu dàng của nàng trong nháy mắt trở nên sắc bén.
Cửa lớn mở ra, một thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trước mắt Hồng Diễm. Thanh âm của người đó nhẹ nhàng mà dịu dàng:
- Tiểu Diễm nhi! Dạo này có nghe lời tỷ tỷ của muội không?
Nghe thấy câu nói này, mắt Hồng Diễm mở to ra, sát khí trên người nàng đột nhiên biến mất không còn chút dấu vết. Toàn thân Hồng Diễm run rẩy kịch liệt, nàng nhìn chằm chằm về phía đó.
Thân ảnh đó uyển chuyển lướt qua Hồng Diễm đi vào trong phòng. Kiều nhan hoàn mỹ xuất hiện trước mặt Hỏa Liên Vương mang theo một luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm.
Cũng là hoàn mỹ, thế nhưng sự hoàn mỹ của nàng giống như hoa sen nơi rừng núi. Trước mặt Hỏa Liên Vương có thể nói là mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.
- Ngươi là...???
Hỏa Liên Vương chần chừ nhìn nữ tử trước mặt bởi nàng cũng nghe thấy điều mà nữ tử vừa nói.
- Bây giờ ta tên là Trần Tư Tuyền!
Đúng vậy! Người vừa đến sau khi Cơ Động hôn mê không phải là Thiên Can Ất Mộc thánh đồ Trần Tư Tuyền sao?
Trần Tư Tuyền giơ ngón tay phải lên chỉ vào trán của mình, một điểm sáng màu hồng bay ra, trong nháy mắt câu thông với Hỏa Liên Vương và Hồng Diễm.
- Liệt Diễm đại nhân! Thật sự là người sao?
Thân hình Hỏa Liên Vương chấn động, nàng vội vàng quỳ xuống trước mặt Trần Tư Tuyền. Cái gì cũng có thể giả, nhưng thần thức của Liệt Diễm nữ hoàng thì không thể nào giả được. Cho dù hiện giờ nó rất mỏng manh thế nhưng vẫn không thể nào chối bỏ.
Trần Tư Tuyền bước lên phía trước một bước đỡ Hỏa Liên Vương dậy. Nàng mỉm cười nói:
- Nha đầu ngốc! Ta đã không còn là Liệt Diễm nữa, không cần phải hành lễ với ta. Muội hẳn đã cảm giác được thực lực của ta còn kém hơn cả tộc nhân bình thường của Hỏa Liên tộc.
Hồng Diễm lúc này đã đóng chặt cửa lại vì sợ lộ động tĩnh ra ngoài. Sải bước tới, nàng ôm chặt lấy cánh tay của Trần Tư Tuyền.
- Đại tỷ! Tỷ về rồi! Tỷ có biết bọn muội nhớ tỷ đến thế nào không? Tỷ không có ở đây, thế là đám Hỏa Ma tộc bắt đầu khi dễ bọn muội. Đại tỷ...
Nói tới đây, đôi mắt của Hồng Diễm đã ngập nước, nàng nức nở không thôi.
Trần Tư Tuyền nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng, thở dài một tiếng rồi nói:
- Không phải là tỷ không muốn về, mà là tỷ không có năng lực để trở về. Hiện tại tỷ đã không còn là Liệt Diễm nữ hoàng của Địa Tâm thế giới nữa, tỷ chỉ là một nhân loại, một nữ nhân có yếu đuối mà thôi. Mặc dù không còn lực lượng Thần cấp, nhưng tỷ quyết không hối hận. Nếu như được ở cùng Cơ Động, cho dù phải trả giá nhiều hơn tỷ cũng chịu. Thế nhưng đáng tiếc là...
Nói tới đây, từ trong mắt nàng hiện lên vẻ bi thương nồng đậm. Hồng Diễm khẩn trương hỏi:
- Là sao tỷ? Hắn bắt nạt tỷ sao? Tỷ để đó cho muội!
Trần Tư Tuyền lắc đầu:
- Không phải như vậy! Tỷ yêu hắn còn không hết nữa là.
Vừa nói nàng vừa nhẹ nhàng ôm Cơ Động đang phiêu phù trước mặt vào lòng. Động tác của nàng rất nhẹ nhàng như sợ làm Cơ Động tỉnh giấc.
Hỏa Liên Vương và Hồng Diễm đứng sau lưng Trần Tư Tuyền. Hỏa Liên Vương hỏi:
- Tỷ tỷ! Đã xảy ra chuyện gì mà tỷ lại trở nên như vậy?
Trần Tư Tuyền than nhẹ một tiếng, nếu có thể lấy thân phận hiện tại tới đây cũng đã chứng minh nàng rất tín nhiệm hai tỷ muội này cho nên nàng không dấu diếm điều gì cả.
Từ lúc thấy Cơ Động từ trong cửa hàng đi ra và gặp Hồng Diễm, trong lòng nàng cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Nhưng nàng cũng biết là Hỏa Liên Vương rất giống mình.
Từ góc độ tình cảm mà nói thì nàng rất sợ Cơ Động nhậm lầm Hỏa Liên Vương là mình, nếu như nó trở thành sự thật thì thật sự là một bi kịch. Cho nên nhờ sự che giấu của thần thức, nàng liền lặng lẽ tới đây và nghe không sót lời nào của Cơ Động. Nàng vui mừng vì Cơ Động không nhận lầm người, nhưng lại xót xa khi thấy hắn đau khổ.
Trần Tư Tuyền đem chuyện từ lúc linh hồn của mình tan biến cho đến lúc giao dịch với Tà Ác Chi Thần cho hai nàng nghe.
Hồng Diễm và Hỏa Liên Vương nhìn nhau, hai nàng cảm thấy khó có thể tin nổi, Hồng Diễm nóng nảy hỏi:
- Đại tỷ à! Đây đâu phải là chuyện gì khó đâu. Cùng lắm thì tỷ ép buộc hắn nói ra ba từ đó.
Trần Tư Tuyền cười khổ nói:
- Nếu dễ như vậy thì không cần nói rồi. Hai muội không biết đâu, tính tình Cơ Động rất quật cường, hắn yêu tỷ rất nhiều cho nên dù sau này tỷ đã sống lại. Trong suốt hai năm sống chung với hắn, tỷ đã sử dụng hết tất cả mọi cách kể cả lấy thân báo đáp. Thế nhưng hắn chẳng chút chuyển biến, thẳng thắn mà nói ta cũng rất đau khổ. Tuy rằng cao hứng vì hắn không phản bội tình cảm trước kia, nhưng lại không thể chân chính nói thân phận thật với hắn, vì tình cảm của hắn mà đau khổ. Lúc đáp ứng điều kiện của Tà Ác chi thần, tỷ tưởng rằng đây chỉ là một chuyện rất đơn giản. Bây giờ tỷ mới hiểu được dụng tâm hiểm ác của hắn.
Hồng Diễm ngơ ngác nói:
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Trần Tư Tuyền thở dài một tiếng:
- Đành phải đi bước nào tính bước đó vậy! Tỷ đã không còn cách nào rồi, chỉ mong sẽ có một ngày hắn nói ra ba từ kia.
Hỏa Liên Vương nói:
- Đại tỷ! Vậy còn hắn thì sao?
Trần Tư Tuyền nói:
- Tỷ phải về ngay, không thể ở nơi này lâu được. Lần này tỷ tới chỉ muốn nói với các muội là tỷ vẫn còn sống, nhưng không thể giúp gì cho hai muội. Tỷ không còn thuộc về Địa Tâm thế giới nữa. Mặt khác là muốn hai muội toàn lực ủng hộ Cơ Động trong lần lựa chọn đại diện giáo chủ này. Nếu hắn có thể thành công nắm giữ chức vị này, chắc chắn sẽ là một việc vui lớn cho Địa Tâm thế giới. Về Hỏa Ma tộc thì không cần quá lo lắng, chỉ cần Cơ Động có quyền giáo chủ thì chúng sẽ không được sống yên ổn đâu.
Hỏa Liên Vương khó hiểu hỏi:
- Đại tỷ à! Thực lực của Cơ Động e rằng không thể đạt quán quân được đâu. Tuy rằng Linh Hồn Lực của hắn mạnh thế nhưng ma lực bản thân thì...
Trần Tư Tuyền mỉm cười lắc đầu nói:
- Muội không cần lo lắng đâu. Tỷ rất tin tưởng hắn!
Hỏa Liên Vương cau mày nói:
- Muội lo nhất chính là một khi Cơ Động giành được chiến thắng lấy được chức quán quân, lúc đó Hỏa Ma Vương sẽ nhảy vào quấy rối. Dạo gần đây hắn rất cường thế, bởi vì tu vi của hắn đã vượt qua muội và Hỏa Linh Vương rồi.
Trần Tư Tuyền cười thần bí:
- Yên tâm đi! Hắn không thể nào uy hiếp Cơ Động được đâu.
Nàng ghé sát vào tai Hỏa Liên Vương thấp giọng nói vài câu. Hỏa Liên Vương bỗng lặng đi một chút, sau đó trong mắt nàng hiện ra vẻ rất là kinh ngạc.
Trần Tư Tuyền đặt Cơ Động lên mặt đất, hai tay nàng dang rộng ra ôm lấy Hồng Diễm và Hỏa Liên Vương:
- Sau này Địa Tâm thế giới và Hỏa Liên tộc ta phải nhờ hai muội rồi! Tỷ đã không còn là chúa tể của Địa Tâm thế giới nữa, Liệt Diễm đã chết, hiện giờ chỉ có Trần Tư Tuyền thôi.
Lệ quang trong mắt nàng lúc ẩn lúc hiện, Trần Tư Tuyền thở dài sâu kín ngồi xuống nhẹ nhàng hôn lên má Cơ Động, sau đó nhẹ nhàng rời đi.
Hỏa Liên Vương và Hồng Diễm không ngăn cản nàng bởi hai tỷ muội họ hiểu Liệt Diễm. Một khi Liệt Diễm đã quyết điều gì thì sẽ không bao giờ thay đổi, huống chi hiện giờ nàng đã không còn là là Liệt Diễm nữa. Nếu thân phận mới này mà bại lộ e rằng sẽ càng đem lại nhiều phiền phức hơn.
- Ít nhất Liệt Diễm đại nhân vẫn còn sống!
Hồng Diễm ôm lấy tay Hỏa Liên Vương và tựa đầu vào vai nàng. Hỏa Liên Vương khẽ gật đầu.
Không biết đã trải qua bao lâu, Cơ Động mới chậm rãi từ trong hôn mê tỉnh lại. Trái tim của hắn đau như bị vạn tiễn xuyên qua, ý niệm dần thanh tỉnh nhưng hắn lại không muốn tỉnh lại.
- Đã tỉnh lại thì hãy mở mắt ra đi!
Thanh âm sâu kín của Hỏa Liên Vương vang lên bên tai Cơ Động.
Cơ Động thở dài một hơi rồi chậm rãi ngồi dậy. Thân thể hắn không bị thương tổn gì, một ngụm máu phun ra lúc nãy chỉ là nội tâm quá đau xót mà phát tiết ra thôi. Linh Hồn Lực của Thánh cấp sớm đã cân bằng trạng thái của hắn.
Hồng Diễm đã đi đâu không rõ, chỉ còn lại Hỏa Liên Vương và hắn đang ở trong phòng không rộng lắm. Nhìn dung nhan có chín phần giống Liệt Diễm của nàng trong lòng Cơ Động không khỏi quặn thắt.
- Tỷ phu! Nếu huynh cứ như vậy thì linh hồn đại tỷ trên trời sẽ không yên lòng đâu.
Hỏa Liên Vương tung ra một quả bom khiến Cơ Động từ trong đau khổ tỉnh lại, hắn ngơ ngác nhìn Hỏa Liên Vương hỏi: Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
- Ngươi vừa gọi ta là gì?
- Muội gọi huynh là tỷ phu.
Hỏa Liên Vương mỉm cười.
- Muội tên là Khiếu Liệt Diễm. Trước kia khi ở Địa Tâm thế giới tầng thứ mười tám, muội và Hồng Diễm tỷ là tỷ muội song sinh. Đồng thời còn là bạn sinh tịnh đế liên (cùng một nhánh hoa sen) với Liệt Diễm tỷ, nhờ nhánh chính của tỷ ấy trợ giúp nên muội mới thuận lợi trưởng thành. Bởi vậy nên muội với Hồng Diễm đều có hỏa diễm giống tỷ ấy. Tuy bọn muội lại không mạnh bằng tỷ ấy nhưng nàng vẫn coi bọn muội như chị em một nhà. Một tiếng tỷ phu này muội gọi là đúng mà.
Tỷ phu! Hai chữ tưởng chừng rất đơn giản này khiến trong lòng Cơ Động cảm thấy ấm áp, nỗi đau khi nhớ về Liệt Diễm cũng giảm đi rất nhiều. Khó trách lại giống nhau như vậy, thì ra họ mà muội muội của Liệt Diễm. Vậy thì họ cũng chính là muội muội của ta!
Cơ Động đứng dậy, nhưng hắn vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với Hỏa Liên Vương:
- Thật xin lỗi! Khiếu Liệt Diễm! Lúc trước thật là thất lễ.
Nhớ lại khoảng thời gian trước đó hắn mạnh mẽ ôm lấy nàng. Thật là...Những mỹ nữ như thế này, những ai đã ôm một lần thường không dễ quên. Huống chi khí tức của nàng lại rất giống Liệt Diễm. Khuôn mặt Hỏa Liên Vương đỏ ửng, nàng lắc đầu cười nói:
- Không có gì! Muội biết là do tỷ phu nhận nhầm muội là đại tỷ cho nên muội không trách huynh đâu.
Cơ Động thở phào một hơi:
- Vậy thì được! Khiếu Liệt Diễm à! Ta không thể bảo vệ tốt tỷ tỷ của muội, ta...
Nói tới đây, mắt Cơ Động đỏ lên.
Khiếu Liệt Diễm nhẹ nhàng lắc đầu nói:
-Không! Huynh đã làm rất tốt! Huynh đã cho muội có một nhận thức hoàn toàn mới về tình yêu của nhân loại. Muội và Hồng Diễm đều cho rằng đại tỷ trở thành người yêu của huynh cũng không phải là điều xấu. Kỳ thật tỷ tỷ đã là Thần cho nên dù nàng đã chết nhưng thần thức của nàng vẫn quan sát huynh, có khi còn đi theo huynh thì sao? Huynh hãy biết quý trọng những gì đang có đi!
Khiếu Liệt Diễm đương nhiên không thể nói thẳng với Cơ Động là Trần Tư Tuyền chính là Liệt Diễm mà chỉ có thể bóng gió nhắc nhở hắn thôi. Nhưng lời nàng nói vào tai Cơ Động lại ra một nghĩa khác.
Khiếu Liệt Diễm thấy thần sắc Cơ Động khác thường nên cũng không đành lòng nhắc tới chuyện của Liệt Diễm nữa. Nàng hỏi: