Âm Dương Miện

Chương 464: Thần khí trấn quốc Vĩnh Hằng Chi Khải!



Tốc độ phản ứng của Tam Túc Kim Ô cực nhanh, không hề có nửa phần do dự. Cánh trái đang che trước người nó lập tức nổ tung, hóa thành vô số kim quang ầm ầm phóng mạnh về Siêu Tất Sát Kỹ Đại U Diễm Băng của Cơ Động.

Lúc này, Kim Điểu Chi Dương cũng đã đến trước mặt Cơ Động. Cơ Động căn bản không hề ngăn cản. Bởi hắn biết rõ, lấy lực lượng hiện tại của mình cho dù muốn cũng không thể làm được. Lực sát thương của Cao cấp đơn thể Siêu Tất Sát Kỹ kinh khủng tới bực nào chứ? Chỉ cần nhìn vào uy lực của đơn thể Siêu Tất Sát Kỹ Hỏa Thần Hư Không Trảm là có thể hiểu mọi chuyện. Điều Cơ Động bây giờ có thể làm là đem Hỏa Thần kiếm trong cơ thể vận chuyển tới trước ngực, đồng thời thúc giục Hỗn Độn Châu liều mạng thôn phệ ma lực từ ngoại giới, bao gồm cả Cực Hạn Dương Hỏa phát ra từ Kim Điểu Chi Dương.

Đúng lúc này, một biến hóa kỳ dị bỗng nhiên xuất hiện. Trần Tư Tuyền vốn đang ôm chặt lấy Cơ Động lại buông lỏng đôi chân, thậm chí ngay cả đôi tay đang ôm lấy Cơ Động cũng chuyển thành chộp vào cổ tay của hắn. Đồng thời nàng nhanh chóng truyền đến cho Cơ Động một luồng ý niệm thông qua Linh hồn.

Ngay lập tức, Cơ Động không chút do dự mà thu hồi Thần Hỏa Thánh Vương Khải của mình. Bên ngoài chỉ còn một tầng bạch quang trong suốt của Phượng Vũ Long Xà.

Một màu xanh biếc ướt át cuồn cuộn dâng lên từ dưới chân Cơ Động. Một nguồn sinh mệnh lực khổng lồ cơ hồ chỉ trong nháy mắt bộc phát dưới chân hắn. Đó là một nguồn sinh mệnh lực bao hàm sáng tạo, Cơ Động có thể cảm giác được bên trong nguồn sinh mệnh lực đang ba động này đầy dẫy khí tức của Hỗn Độn. So với Hỗn Độn Chi Hỏa của hắn thì khí tức Hỗn Độn này có chút khác biệt, đó chính là khí tức của Hỗn Độn Chi Mộc.

Làm sao có thể như vậy chứ? Nàng ngay cả cực hạn ma lực cũng không có, tại sao lại có được năng lực của Hỗn Độn Chi Mộc? Chẳng lẽ là…

Nguồn sinh mệnh lực khổng lồ trong nháy mắt đã truyền khắp toàn thân Cơ Động. Vào lúc này, sinh mệnh lực ba động mềm mại và nhu hòa kia thậm chí còn vượt qua Sinh Mệnh Chi Hạch mà Cơ Động đeo lúc trước. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Kèm theo quang thải xanh biếc dâng lên từ dưới chân Cơ Động là một thân thể mềm mại dán sát trên lưng hắn. Thân thể ấy mang theo sự ấm áp, vài phần mát mẻ, còn có mấy phần run rẩy nằm trên lưng hắn. Trần Tư Tuyền lúc này đã giải trừ khôi giáp trên người nàng. Cảm giác mềm mại và đàn hồi của thân thể đã làm linh hồn dung hợp của hai người kịch liệt chấn động.

Tình huống này Cơ Động cũng từng gặp qua, đó là lúc A Kim vì cứu hắn mà lấy khôi giáp của nàng bao trọn lấy thân thể Cơ Động. Nhưng lúc đó là A Kim ở phía trước còn hắn ở phía sau. Hơn nữa A Kim còn cố sức duy trì một khoảng cách cùng hắn. Còn hiện tại Trần Tư Tuyền lại không giống như vậy, nàng căn bản cũng không có nửa điểm băn khoăn mà đem thân thể của mình hoàn toàn dán sát vào Cơ Động, không hề có chút khoảng cách nào.

Quang thải xanh biếc và ướt át dưới tình huống như thế tiếp tục xoay quanh thân thể hai người. Cơ Động cảm thấy ngoại giới trong nháy mắt đã bị màu xanh này chiếm giữ. Ngoại trừ một màu xanh ấy, hắn không còn nhìn thấy bất kỳ vật gì nữa.

Ở sâu trong linh hồn dung hợp, thanh âm quanh quẩn của Trần Tư Tuyền vang lên:

- Vô tận tánh mạng. Vĩnh hằng chi khải…!

Từng mảnh phong diệp xếp chồng từng lớp tạo thành một tầng khải giáp xanh biếc bao trùm toàn bộ thân hình Cơ Động và Trần Tư Tuyền. Ất Mộc ma lực của Trần Tư Tuyền trong nháy mắt biến đổi. Cực Hạn Ất Mộc tựa như than hồng sưởi ấm giữa mùa đông tràn vào khắp ngõ ngách trong cơ thể Cơ Động, giúp hắn một lần nữa khôi phục lại ma lực gần như khô kiệt sau khi thi triển Đại U Diễm Băng.

Thân thể Cơ Động giống như người đang chết khát được uống quỳnh tương ngọc dịch, một lần nữa lại bùng lên quang thải chói lòa. Ma lực trong cơ thể khôi phục với tốc độ vô cùng kinh người. Mặc dù bị Vĩnh Hằng Chi Khải che phủ, không thể nhìn thấy hình dạng của nó, nhưng Cơ Động cũng có thể nhận ra được một tầng quang mang màu xanh biếc biến ảo, vừa lúc chặn lại công kích của Tam Túc Kim Ô.

Trong sát na khi tiếp xúc với Kim Điểu Chi Dương, Vĩnh Hằng Chi Khải liền kịch liệt chấn động. Linh hồn dung hợp của Cơ Động và Trần Tư Tuyền cũng run rẩy theo. Ấy vậy mà quang mang nồng đậm xanh biếc kia lại có thể chặn được công kích của Tam Túc Kim Ô!

Chắc chắn Vĩnh Hằng Chi Khải phải là một kiện thần khí giống như Đại Địa Nữ Thần Chi Trượng của Miểu Miểu - Ma Minh Minh chủ. Bằng cách sử dụng sinh mệnh lực của bản thân, Miểu Miểu có thể vận dụng tối đa uy lực của Đại Địa Nữ Thần Chi Trượng, biến đổi ma lực của nàng thành Cực Hạn Chi Thổ. Nhưng rõ ràng Trần Tư Tuyền lại không cần phải dùng tới sinh mệnh lực để điều động uy lực của khôi giáp này. Điều này nói lên phẩm chất của Vĩnh Hằng Chi Khải còn vượt xa Đại Địa Nữ Thần Chi Trượng. Ngay cả Cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ Kim Điểu Chi Dương cũng không thể phá được tầng phòng ngự của nó. Uy năng của Vĩnh Hằng Chi Khải thậm chí còn có thể sánh ngang với Hỏa Thần kiếm của Cơ Động.

Cơ Động suy đoán rất chính xác. Sâu thẳm trong linh hồn, Trần Tư Tuyền đã nói cho hắn biết lai lịch của Thần khí này.

Vĩnh Hằng Chi Khải chính là Thần khí cấp Chủ thần, hơn nữa còn là khôi giáp của vị chí tôn trong Thần giới Chấp Pháp Hội - Sinh Mệnh nữ thần. Nó cũng là Thần khí trấn quốc của Đông Mộc Đế quốc.

Không ngờ Đông Mộc Đế vương lại yêu thương Trần Tư Tuyền như vậy, lại cho phép nàng đem Thần khí trấn quốc mang theo bên mình. Khó trách…! Khó trách Trần Tư Tuyền lại nói có thể trợ giúp mình ngăn trở một lần công kích của Tam Túc Kim Ô. Chỉ có điều ma lực của nàng vẫn không đủ để kích phát toàn bộ uy lực của kiện thần khí này. Mặc dù như thế, nhưng ma lực ẩn chứa bên trong Thần khí cũng đã tiếp cận đến cực hạn. Quang huy của Sinh Mệnh nữ thần đã chiếu sáng thì cho dù Kim Điểu Chi Dương có cường đại như thế nào cũng không thể công phá.

Quang mang xanh biếc không ngừng lóe lên. Thông qua linh hồn dò xét, Cơ Động có thể cảm nhận được quang mang xanh biếc này đang không ngừng bị Kim Điểu Chi Dương nghiền nát. Nhưng sau mỗi lần nó vỡ nát, năng lượng sinh mệnh mênh mông một lần nữa lại ngưng tụ hồi sinh, đồng thời không ngừng sinh sôi nảy nở, chống đỡ phòng ngự.

Những âm thanh vỡ vụn thanh thúy không ngừng truyền đến tai Cơ Động. Uy lực của đơn thể Cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ thật sự là quá mạnh mẽ, lại thêm ma lực của Trần Tư Tuyền vẫn không đủ để kích phát uy năng của thần khí. Cơ Động có thể cảm giác được từ Vĩnh Hằng Chi Khải đang không ngừng phát ra từng tiếng thở dài không cam lòng. Thanh âm thanh thúy kia tựa hồ chính là thần lực bên trong thần khí từ từ tan rã. Giai đoạn này rõ ràng chỉ xảy ra trong nháy mắt, nhưng đối với Cơ Động và Trần Tư Tuyền lại chẳng khác nào cả ngàn vạn năm.

Phía đối diện, Tam Túc Kim Ô cũng lâm vào tình cảnh cực kỳ chật vật. Sau khi thi triển Kim Điểu Chi Dương, tất cả ma lực của nó trong nháy mắt liền trở nên cạn kiệt. Mặc dù ở nơi tràn đầy nham tương như thế này, nhưng để nó có thể khôi phục ma lực cũng cần phải tốn một chút thời gian. Huống chi nó đang phải đối mặt với đơn thể Siêu Tất Sát Kỹ Đại U Diễm Băng của Ám Viêm Ma Vương.

Cánh trái nát vụn tạo thành vô số quang điểm trong không gian, nhưng điều này cũng không thể ngăn cản Đại U Diễm Băng. Khi cánh trái của Tam Túc Kim Ô vừa nổ tan, một cảnh tượng kỳ dị lập tức hiện ra giữa không trung. Vô số quang điểm trong nháy mắt đã biến thành màu đen giống như Đại U Diễm Băng. Sau đó liền như sao sa từ trên trời rơi xuống, xuyên thấu qua hết thảy những gì ngăn cản chúng, khiến Cơ Động căn bản không thể né tránh. Đồng dạng với Cơ Động, Tam Túc Kim Ô cũng không thể nào né tránh được Đại U Diễm Băng.

"Oanh…!"

Hắc diễm trong nháy mắt hóa thành một cột sáng cực đại. Chỉ trong sát na, thân thể Tam Túc Kim Ô liền bị đóng băng thành một tượng đá màu đen.

Hai luồng quang vụ màu xanh biếc và màu vàng không ngừng tỏa ra từ bên trong tượng đá màu đen, đó chính là đặc tính của Đại U Diễm Băng – Tách rời.

Đặc tính của Tất Sát Kỹ U Diễm Băng chính là thôn phệ và hủ thực. Trong khi đó Đại U Diễm Băng lại có nhiều hơn một đặc tính tách rời.

Quang vụ màu vàng chính là bổn nguyên ma lực của Tam Túc Kim Ô, còn quang vụ xanh biếc chính là sinh mệnh lực của nó. Có thể thấy bên trong khối băng, lông vũ trên người Tam Túc Kim Ô đang dần chuyển màu từ vàng thành xám tro. Sinh mệnh lực và ma lực của nó đang bị bóc tách ra khỏi cơ thể một cách nhanh chóng. Đồng thời Cực Hạn Âm Hỏa kinh khủng cũng đang hủ thực và cắn nuốt thân thể nó.

Một khi Bị Đại U Diễm Băng đánh trúng, thì cho dù là năng lượng thuần túy nhất cũng vẫn bị tách rời ra khỏi sinh mạng. Cho dù Tam Túc kim Ô có thể thoát ra từ trong Đại U Diễm Băng đi chăng nữa, thì sinh mệnh lực của nó sẽ giảm mất một phần ba. Siêu Tất Sát Kỹ này nếu như là do Ám Viêm Ma Vương tự mình thi triển, chắc chắn sẽ đạt đến đỉnh cấp Siêu Tất Sát Kỹ, hoàn toàn có thể giết chết Tam Túc Kim Ô. Phải biết rằng, bất luận là Hỏa Diễm Quân Vương hay là Ám Viêm Ma Vương đều đã đạt tới Thánh cấp đỉnh, gần với tồn tại thần cấp. Cho dù là Liệt Diễm, cũng chỉ có thể đánh bại từng người một chứ không thể nào đồng thời đối mặt với cả hai người bọn họ.

Cơ Động lần đầu tiên chân chính dùng một trong những kỹ năng cường đại nhất của hai Đại Quân Vương. Đáng tiếc! Thực lực của hắn bây giờ còn chưa đủ để đạt tới trình độ của Quân Vương. Bằng không, Đại U Diễm Băng đã có thể thôn phệ hoàn toàn Tam Túc Kim Ô.

Màu vàng u nhã đã biến mất khỏi bề mặt của Vĩnh Hằng Chi Khải. Lúc này, Vĩnh Hằng Chi Khải đã hoàn toàn mất đi vẻ tiên diễm ướt át, thậm chí mặt ngoài còn bao phủ bởi một tầng quang mang màu vàng nóng rực. Vĩnh Hằng Chi Khải bây giờ chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ Trần Tư Tuyền không bị nham tương bên ngoài xâm nhập mà thôi.

Khôi giáp vừa tách ra, thân thể Cơ Động giống như đạn pháo bay vút ra ngoài. Riêng Trần Tư Tuyền lại ngã ngồi xuống đất, nàng đã đã tiêu hao hết toàn bộ ma lực của mình, cũng như tiêu hao toàn bộ ma lực bên trong Vĩnh Hằng Chi Khải. Vĩnh Hằng Chi Khải bây giờ chỉ có thể dựa vào đặc tính của nó mà bảo vệ nàng. Nàng đã dùng lực lượng cuối cùng của mình đẩy thân hình Cơ Động ra ngoài.

Cơ hội…! Đây chính là cơ hội duy nhất, cũng là cơ hội cuối cùng. Đại U Diễm Băng có mối quan hệ linh hồn tương liên với Cơ Động, hắn đã biết Sơ cấp Siêu Tất Sát Kỹ này không đủ để đánh chết Tam Túc Kim Ô.

Hỏa Nguyên tố trong không khí bởi nguyên nhân của hai Siêu Tất Sát Kỹ mà chuyển động hỗn loạn. Trong quá trình Cơ Động phi hành, hắn điên cuồng hấp thu Hỏa Nguyên Tố vào cơ thể. Thần Hỏa Thánh Vương Khải bao trùm toàn thân, nhưng vẫn chừa lại cánh phải của Cơ Động. Lúc này cánh tay phải của hắn đã hoàn toàn biến thành màu đỏ. Một màu đỏ yêu dị.

Trong vô tận nham tương đang phun trào đột nhiên xuất hiện một dòng nước lạnh. Đó không phải là do sự biến đổi của nhiệt độ, mà là do sát cơ lạnh lẽo và dày đặc ngưng tụ thành thực chất.

Hỏa Thần kiếm được Cơ Động vận chuyển đến tay phải. Hiện tại, ma lực tự thân của hắn đã không thể nào thi triển được Lục Trọng Chú Sát, nhưng hắn lại có thể lợi dụng Cực Hạn Ất Mộc mà Trần Tư Tuyền mới vừa tăng phúc, tạm thời hấp thu Hỏa Nguyên Tố trút vào bên trong của Hỏa Thần kiếm.

"Diệt Thần Kích…!"

Trực tiếp nhất mà cũng là đơn giản nhất, Diệt Thần Kích mang theo Hỏa Thần kiếm, cộng hưởng với thần thức của Sát thần Tư Phổ Nhược Tư đánh ra tựa như sấm sét, tạo thành một luồng quang mang màu đỏ lưu chuyển với tốc cực nhanh phóng tới khối băng màu đen.

"Phù…!"

Tay phải Cơ Động đã mạnh mẽ cắm sâu vào tảng băng màu đen kia.

Đại U Diễm Băng nhanh chóng tách rời ma lực cùng sinh mệnh lực. Khối băng màu đen trong nháy mắt bị ăn mòn đến tận sát cơ thể Tam Túc Kim Ô. Tay phải của Cơ Động mang theo quang mang đỏ rực của Hỏa Thần kiếm đâm sâu vào vị trí Kim Điểu Chi Dương trước ngực Tam Túc Kim Ô.

- Không…không thể nào…!

Tam Túc Kim Ô ngây dại nhìn nhân loại chỉ cách nó trong gang tấc. Thân hình nó giống như là trúng phải Định thân thuật, căn bản không thể nào nhúc nhích. Nó nhìn chằm chằm vào Cơ Động, trong mắt tràn đầy sự ngỡ ngàng lẫn không cam lòng. Nó không thể tin được mình lại chết ở trong tay một gã Lục quan ma sư nhân loại.

- Vậy thì ngươi hãy cùng chết với ta đi!

Tam Túc Kim Ô điên cuồng gầm thét. Sau một khắc, ánh kim quang chói lọi trên người nó bộc phát tới mức cường thịnh nhất. Lần bộc phát này không chỉ là ma lực đơn thuần nữa, mà đã được cộng hưởng bởi linh hồn. Thần thú vào giây phút này đã quyết định thiêu đốt linh hồn của mình!

- Cơ Động! Cẩn thận!

Trần Tư Tuyền gần như là điên cuồng hét lên. Hiện tại, nàng đã không thể làm được bất cứ điều gì nữa. Nàng đã không còn là thần, chỉ đành trơ mắt nhìn Cơ Động bị bao phủ trong màn kim quang chói mắt. Thân hình Cơ Động như diều đứt dây bị bắn thẳng lên cao, mất đi khả năng khống chế, rồi nặng nề từ trên không rơi xuống.

Tam Túc Kim Ô lựa chọn cho mình một kết cục khốc liệt nhất. Ngay khi Hỏa Thần kiếm mang theo Diệt Thần Kích công trúng thân thể, nó đã tự bạo linh hồn, dùng đại giá hình thần câu diệt tặng cho Cơ Động một kích cuối cùng. Linh hồn tự bạo của nó cuốn theo toàn bộ ma lực còn sót lại nặng nề oanh kích lên người Cơ Động.

Vô số mảnh nhỏ bay toán loạn trong không trung. Đó chính là những mảnh vỡ của Thần Hỏa Thánh Vương Khải. Khôi giáp Thứ Thần Cấp cứ như vậy mà nổ tung trong không khí.

Tại thời khắc tối hậu này, Cơ Động cố hết sức khống chế thân thể của mình thi triển Đằng Xà Hóa Lực Thuật đến mức độ hoàn mỹ nhất. Điều hắn có thể dựa vào bây giờ là Hỏa Thần kiếm trong cơ thể mình, cũng như năng lực phòng ngự của bản thân mà thôi.

Cơ Động rất may mắn. Trước khi bị Siêu Tất Sát Kỹ Đại U Diễm Băng cùng Hỏa Thần Chi Kiếm mang theo uy lực của Diệt Thần Kích công kích, Tam Túc Kim Ô đã vừa vặn mất đi nguồn ma lực cuối cùng, cho nên uy lực một kích cuối cùng của nó cũng không quá mạnh mẽ. Điều chân chính có thể ảnh hưởng đến tính mạng hắn chính là linh hồn lực tự bạo. Đáng tiếc! Cơ Động mạnh nhất chính là linh hồn lực. Vì vậy, khi Cơ Động nặng nề ngã vào miệng núi lửa, thân thể bị vô tận nham tương bao bọc, hắn biết mình đã thoát khỏi cái chết!

Có Hỗn Độn Châu hộ thể, Cực Hạn Song Hỏa ma lực bảo vệ quanh thân, nham tương đối với hắn cũng chẳng khác gì nước lã. Tuy nhiên, hắn không chết cũng không có nghĩa là không bị thương. Hậu quả của việc Thập giai thần thú tự bạo trước khi chết chính đã tạo thành trọng thương đối với hắn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv