- Ta năm nay là mười tuổi lẻ chín tháng, cũng còn hơn bảy năm nữa, chẳng sợ không thiếu thời gian. Đến lúc đó nếu không thành công, ngài hãy giới thiệu ta vào Điều Tửu Sư Công Hội cũng chưa muộn. Khi đó, ta cũng đã có thể điều chế ra rất nhiều loại rượu ngon rồi.
Cơ Động nói chắc như đinh đóng cột. Tuổi của hắn, là theo trí nhớ còn lưu lại của thân thể này mà biết.
Dương Bỉnh Thiên nghiêm mặt hỏi:
- Ngươi thật sự quyết định như vậy? Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Cơ Động kiên định nói:
- Không thử thì sao biết không thể thành công?
Hắn cho đến bây giờ cũng không phải là một người dễ dàng đầu hàng.
Dương Bỉnh Thiên gật gật đầu:
- Được, ta nhất định sẽ tận khả năng giúp ngươi. Rượu của ngươi ta sẽ không uống không. Nếu như ngươi thật sự có thể cùng lúc tu luyện song hệ mà ngưng kết thành Âm Dương Miện, bất luận là thành tựu trong tương lai của ngươi như thế nào, ngươi cũng được xem như người mở đầu trong giới Âm Dương Ma Sư. Ngươi nghỉ ngơi đi, chuyện này ta cần phải về suy nghĩ cẩn thận hơn một chút.
Đi ra khỏi phòng Cơ Động, thuận tay đóng cửa lại, Dương Bỉnh Thiên lầm bầm:
- Đến tột cùng là gia tộc nào lại có thể dạy dỗ ra một tiểu tử như vậy, chẳng những tài nghệ không kém một Cao cấp Điều Tửu Sư, hơn nữa tâm tính còn mạnh mẽ như vậy. Có lẽ, hắn thật sự có thể biến phế vật thành bảo vật a!
o0o
Sáng sớm, ngay lúc những tia mặt trời đầu tiên vừa rọi vào cửa sổ phòng hắn, Cơ Động cũng đã thức dậy. Ngủ sớm dậy sớm là thói quen tốt của hắn, huống chi hôm nay lại là ngày khai giảng. Phải cố gắng gấp ba mươi hai lần bình thường, xem như bắt đầu từ hôm nay đi. Dùng sức múa nắm tay một cái, rửa mặt đơn giản một lần, Cơ Động lập tức chạy xuống đất, hắn quyết định trước tiên chạy bộ vài vòng khởi động cơ thể một chút.
Bất quá, khi hắn bước xuống sân đã phát hiện ra rằng, hôm nay chỉ sợ hắn cũng không thể chạy bộ rồi. Tuy rằng mặt trời vừa mới mọc không lâu, nhưng học viện hôm trước vẫn còn trống trải, nhưng hiện tại đã trở nên náo nhiệt dị thường. Rất nhiều trẻ nhỏ độ tuổi so với hắn không chênh lệch lắm, hoặc cùng lắm là lớn hơn hắn một chút, cùng với cha mẹ chúng đã đứng đầy trong học viện. Ngay cả phía bên ký túc xá cũng đã trở nên rất náo nhiệt.
Không thể chạy bộ, cũng không làm ảnh hưởng đến mục đích rèn luyện cơ thể của Cơ Động, hắn đứng tại chỗ tiến hành thụt dầu. Tuổi còn nhỏ cũng có chỗ tốt của tuổi còn nhỏ, tuy rằng thần thể này yếu nhược, nhưng sự mềm dẻo, linh hoạt cũng không kém. Hoạt động trong chốc lát, thân thể hơi nóng lên, phảng phất giống như có thêm vài phần sức lực.
- Ý, ngươi cũng là tân sinh năm nay sao?
Một âm thanh trong trẻo vang lên sau lưng Cơ Động. Cơ Động quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gã thiếu niên, quần áo bình thường, tuổi cũng gần bằng hắn đang đứng phía sau. Tuy rằng quần áo của hắn cũng mộc mạc giống như Cơ Động vậy, nhưng tướng mạo hắn lại anh tuấn hơn nhiều, gương mặt nhỏ nhắn, bầu bỉnh tựa hồ như có thể búng ra sữa vậy, cặp mắt to tròn đen láy, tóc cắt ngắn nhẹ nhàng càng tăng thêm vài phần sức sống.
- Ta thuộc năm nhất Đinh Hỏa hệ, còn ngươi thì sao?
Gã thiếu niên tự nhiên, tiêu sái tiến đến bên cạnh Cơ Động, không chút khách khí khoát vai hắn, vẻ mặt hết sức thân thiết.
- Ngươi thuộc Đinh Hỏa Hệ? Ngươi là con gái à?
Cơ Động có chút kinh ngạc nhìn hắn, trẻ con mười tuổi thân thể cũng không hoàn toàn phát triển, nhìn bề ngoài không phân biệt rõ ràng nam hay nữ được.
- Thúi lắm, huynh đệ ta là đàn ông chính tông đó. Có muốn ta cởi quần ra cho ngươi kiểm tra hay không. Ai nói với ngươi là Đinh Hỏa Hệ thì nhất định phải là nữ?
Thiếu niên có chút tức giận nói.
Cơ Động nhíu nhíu mày, vừa định nói gì đó, bỗng một âm thanh vang lên cách đó không xa:
- Giỏi lắm, Tất Tô, hóa ra ngươi đang ẻo lả ở trong này. Xem ta lần này đánh chết ngươi này.
Một tên tráng niên, so với Cơ Động và tên thiếu niên bên cạnh còn cao hơn một cái đầu, đang hùng hổ chạy tới. Mái tóc đỏ rực trên đầu hắn nhìn qua thật là chói mắt, bả vai rộng lớn, giống như một con nghé con vậy. Lúc này hắn đang sảy bước vọt tới chỗ này, mục tiêu tựa hồ chính là tên thiếu niên đang đứng bên cạnh Cơ Động.
- Hảo huynh đệ, mau giúp ta chặn hắn lại đi, ta sẽ không quên ơn ngươi đâu.
Tất Tô nhanh chóng rụt người lại sau lưng Cơ Động, lộ ra nửa cái đầu hướng về phía tên tóc đỏ kia la lên:
- Tạp Nhĩ, đừng tưởng là ta sợ ngươi, không phải tại cuộc thi khảo hạch nhập học, ta đã đá ngươi một cước té lăn quay hay sao, bây giờ đã vội quên rồi à. Đây là Đại ca của ta, có bản lĩnh, ngươi đánh thắng Đại ca của ta rồi hẵng nói.
- Cái gì mà Đại ca, Nhị ca,… ta đánh hết.
Gã thiếu niên tóc đỏ hung hãn phóng tới. Bởi vì Cơ Động đang đứng chắn phía trước, một quyền của hắn đã đánh thẳng vào mặt Cơ Động.
Cơ Động lập tức hiểu được chính mình đang bị lợi dụng. Nhưng lúc này tên thiếu niên tên gọi Tất Tô kia đang nắm chặt vai áo sau lưng hắn, muốn tránh cũng không tránh được. Ở kiếp trước, Cơ Động khi còn trẻ cũng là một cao thủ đánh nhau. Khi đó bởi vì hắn cao ráo, anh tuấn, đám con gái trong trường hắn học đều thích hắn, khó tránh khỏi bị một số đứa con trai cùng trường ghen tị. Tuy rằng hắn cũng không có học qua võ thuật gì, nhưng kinh nghiệm đánh nhau tuyệt đối không ít.
Nhìn thấy một quyền đánh tới của tên thiếu niên tóc đỏ Tạp Nhĩ kia, Cơ Động biết rất rõ, với tình huống thân thể hiện tại của mình, nếu như bị hắn đánh trúng, cho dù không ngất xỉu cũng tuyệt đối chịu không nổi. Bị lợi dụng nếu so với bị đánh thì vẫn còn tốt hơn, hắn trước tiên lập tức phản ứng lại. Đùi phải nâng lên, đạp chân thẳng ra phía trước. Ngươi đúng là cao lớn hơn ta, nhưng mà cánh tay của ngươi nhất định không dài bằng chân ta.
Phanh…, chính xác không sai một ly, một cước này của Cơ Động vừa đúng đá vào bụng tên thiếu niên tóc đỏ kia. Tên thiếu niên tóc đỏ kia quả thật rất mạnh mẽ, hơn nữa thân thể Cơ Động cũng không có tốt lắm, tuy rằng tên tóc đỏ kia cũng bị một cước của hắn đá ngã, nhưng hắn cũng bị lực phản chấn đẩy bật ngửa ra phía sau.
- Ui da, té chết ta rồi.
Cơ Động đúng là bật ngửa ra sau, nhưng tiếng kêu thảm thiết kia cũng không phải là của hắn. Tất Tô khi nãy ở phía sau nắm chặt lưng áo Cơ Động, lần này thông minh lại bị thông minh hại, biến thành tấm đệm lưng cho Cơ Động.
Cơ Động trong nháy mắt đứng thẳng dậy, bay đến đấm mạnh sau gáy tên thiếu niên tóc đỏ kia. Tiên hạ thủ vi cường, dựa theo vóc dáng có thể nhìn ra, tên thiếu niên tóc đỏ kia rất khó đối phó. Chính mình đã đạp hắn một cước, cho dù là do bị lợi dụng, nhưng hắn nhất định sẽ cho là mình cùng với Tất Tô là thuộc một phe, một khi đã như vậy, đánh trước nói sau.
Tất Tô thấy Cơ Động đánh tiếp, đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng hắn cũng lập tức bay tới đánh phụ, cũng không có xoay người bỏ chạy.
Lấy hai đánh một, tuy rằng tên thiếu niên tóc đỏ kia dáng người cao lớn hơn một chút, nhưng vẫn có chút tiêu hóa không xong. Cơ Động còn tốt một chút, toàn là đấm thẳng mặt hắn, Tất Tô lại âm hiểm vô cùng, cứ lựa chỗ hiểm mà đánh. Tuy là bọn chúng đều còn nhỏ, nắm đấm cũng không mạnh lắm, nhưng tên thiếu niên tóc đỏ kia cũng không dám để cho hắn đánh trúng. Tới một lúc sau đã trở thành cục diện, hắn lâu lâu mới đưa tay đánh ra một quyền, phần lớn thời gian đều là dùng hai tay bảo vệ hạ thể.
- Các ngươi đang làm gì đó? Ngừng tay lại hết cho ta.
Một tiếng quát tựa như lôi đình vang lên. Không đợi Cơ Động kịp phản ứng lại, thân thể hắn giống như đằng vân giá vụ bay lên. Đến khi định thần lại, đã thấy một gã đại hán dáng người cực kỳ khôi vĩ, hai tay giơ cao, đem hắn cùng với Tất Tô nhấc lên, chân đã không còn chạm đất. Tạp Nhĩ lúc này cũng đã đứng lên.
Tất Tô chiếm được thượng phong rất là đắc ý, vẻ mặt khinh thường nhìn Tạp Nhĩ. Hai mắt Tạp Nhĩ cơ hồ là phun ra lửa, lại muốn xông lên, đã bị gã đại hán khôi vĩ kia đặt một chân lên bả vai, không thể động đậy.