Alpha Phản Diện Mang Thai Rồi

Chương 2: Phản diện



Tác giả: Bạc Đào

Editor: Solitude

======

Tư Hoài Tây mơ màng tỉnh lại, trở mình thì phát hiện xung quanh mình có thêm một người.

Đôi đồng tử xanh biển trong veo sạch sẽ ngây ra trong chốc lát, ký ức tối qua liền điên cuồng chạy vào trong tâm trí…

Trong nháy mắt, gương mặt tuấn mỹ trắng nõn hiện lên tầng đỏ ửng.

Tư Hoài Tây là lần đầu tiên làm loại việc này, không ngờ tới đối tượng lại là một người đàn ông lạnh lùng thành thục, hồi ở căn cứ lúc mạt thế không phải không có người tán tỉnh hắn, nhưng hắn luôn là kính nhi viễn chi, chỉ thích một mình một chỗ.

* Kính nhi viễn chi: bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng một đối tượng nào đó, nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó.

Tư Hoài Tây lặng lẽ nhìn thoáng qua người đàn ông đang ngủ say bên cạnh,gương mặt lạnh nhạt, môi mỏng cấm dục mím chặt, tây trang sang trọng đã bị hắn xé nát nhừ từ lâu, ánh sáng chiếu vào bờ vai rộng eo hẹp kia, thành thật vẽ lại đường nét cơ bắp chắc chắn đã từng trải qua thời gian dài luyện tập.

Vòng eo mềm dẻo linh hoạt.

Chân dài hữu lực gợi cảm.

Môi mỏng hơi hơi sưng lên, vẫn còn lưu lại dấu cắn.

Tư Hoài Tây theo bản năng ngừng hô hấp, chột dạ đem đầu nhìn qua khung cửa sổ, nhìn bên ngoài trời xanh mây trắng, nhìn chậu cây nhỏ… muốn úp mặt vào tường.

Đột nhiên.

Tư Hoài Tây cảm thấy đầu óc một trận đau nhức, một lượng lớn ký ức xa lạ ùa vào đầu, một phút sau hắn liền tiếp thu hết toàn bộ thông tin về thế giới này.

Đây là thế giới có sáu giới tính, Alpha nam và Alpha nữ, Beta nam và Beta nữ, Omega nam và Omega nữ. Giữa Alpha và Omega có pheromone hấp dẫn nhau.

Alpha sở hữu gen bẩm sinh ưu việt khiến cho chỉ số thông minh cao, thể chất tốt, nhạy bén tốt, đứng ở vị trí kẻ thống trị trong quần thể, chiếm 20% dân số.

Beta khó thể so sánh với Alpha về mọi mặt, nhưng số lượng Beta chiếm 70% dân số, số lượng khổng lồ, tính kiên nhẫn cùng khả năng thích ứng bẩm sinh khiến Beta trong quần thể được so sánh như ong thợ.

Nhưng vẫn còn một giống hiếm hơn Alpha và yếu hơn Beta —— Omega, họ chiếm 10% dân số, có vai trò xoa dịu Alpha trong kỳ mẫn cảm và chịu trách nhiệm sinh sản trong loài.

Thể chất nhạy bén tốt của Alpha khiến bọn họ cách một khoảng thời gian sẽ xuất hiện kỳ mẫn cảm, lúc này Alpha cầm có pheromone của Omega để trấn an. Nếu không, lượng pheromone bất thường sẽ làm trạng thái của Alpha nhiễu loạn nghiêm trọng, pheromone bạo lộ nghiêm trọng sẽ dẫn tới việc Alpha tử vong.

Cái giả thiết này nghe quan tai lắm đúng không!

Nó chính là giả thiết trong cuốn tiểu thuyết【Tinh tế vạn nhân mê】 kỳ quái kia.

Tư Hoài Tây còn phát hiện bản thân chính là Beta nam pháo hôi chết thẳng cẳng hồi mở màn, bởi vì bị người bỏ thuốc, phát ra video ngắn lên giường cùng nhà đầu tư, ngày hôm sau, đầy trời đều là cảnh giường chiếu diễm tình, không chịu được áp lực đã nhảy lầu mà chết.

Xem được tin tức này, thụ chính thổn thức một chút, chớp mắt liền tiếp nhận vai diễn của nguyên chủ, sau đó đoàn phim liền một lần này nổi tiếng, thụ chính lập tức trở thành lưu lượng bạo hồng nóng bỏng tay.

Tư Hoài Tây cảm giác não mình đau nhói, đôi mắt xanh biển càng thêm thâm thúy mê mang nhìn vách tường…

Tin tốt là hắn rời khỏi mạt thế, xuyên thành một tiểu minh tinh tuyến 18 trùng tên họ ở thời kỳ hòa bình, sẽ không phải chịu uy hiếp từ thây ma.

Tin xấu là mặc dù thừa kế kĩ năng diễn xuất của nguyên chủ nhưng hắn từ trước đến nay chưa từng thử diễn kịch, nghĩ đến việc phải vào đoàn làm phim đóng phim, não hắn càng đau hơn.

Tư Hoài Tây không muốn dính vào cốt truyện, nếu có thể, hắn sẽ cố gắng tránh mặt nhóm nhân vật chính để không bị dính vào rắc rối.

Tư Hoài Tây nhìn tới những ký ức sâu hơn của nguyên chủ, đôi mắt xanh biển đột nhiên ngây ngẩn ra.

Nguyên chủ không phải Beta, cũng không phải bất kỳ giới tính nào trong sáu giới tính ở thế giới ABO, giống như kiếp trước của hắn, là thuần giới tính nam, không có tuyến sinh dục hay pheromone, giống như dị loài ở thế giới ABO này.

Nguyên chủ bị vứt bỏ ở hành tinh rác, một ông cụ đã nuôi hắn lớn lên, vì sinh tồn mà ngụy trang thành Beta.

Sau khi ông cụ qua đời, nguyên chủ dùng hết tiền tích góp được mua vé phi thuyền đi đến chủ tinh, nguyên nhân chính là vì phi thuyền lúc trước đưa hắn tới hành tinh rác xuất phát từ chủ tinh, mà ở đó có khả năng có manh mối về người nhà hắn.

Đến được chủ tinh rồi, nguyên chủ một không có bằng cấp, hai không có hộ khẩu, chỉ có thể dựa vào việc làm culi kiếm sống qua ngày, kết quả bị một nhiếp ảnh gia chụp rất nhiều ảnh hắn đang làm việc post lên trên mạng.

Đằng sau là phế tích bụi bặm, từng cái từng cái vật nặng chờ hắn tới khuân vác, đôi mắt xanh biển u buồn giống như biển sâu kéo người xuống chết chìm, sườn mặt vô cùng tuấn mỹ cúi xuống, ngón tay kẹp nửa điếu thuốc, bàn tay trắng nõn thon dài xuất hiện thật nhiều vết thương nhỏ.

Trong nháy mắt bị camera chụp được.

Khói thuốc lướt qua đôi mắt u buồn của hắn, phảng phất giống như một thiên sứ bị đọa xuống trần gian nhận hết tất cả tra tấn, sinh hoạt khó khăn từ trên người hắn toát ra mị lực khiến người mê đắm.

Ngay lập tức bùng nổ trên internet, trở thành 'tiểu ca ca xếp gạch đẹp trai nhất', đem hotsearch đóng phim của nhân vật chính áp xuống, sau đó còn tiến vào giới giải trí, ký hợp đồng với một công ty quản lý.

* Tiểu ca ca là một từ mạng ở Trung nên sẽ không dịch thuần việt được

Tuy nhiên, công ty quản lý này ban đầu nguyên chủ ký chỉ muốn mau chóng kiếm tiền, bắt nguyên chủ phải trong một hai tuần ngắn ngủi huấn luyện tốt kỹ thuật diễn, không trâu bắt chó đi cày phải mau chóng đi đóng phim, sợ đến khi nhiệt độ của nguyên chủ lạnh đi, còn bắt nguyên chủ trà trộn vào cuộc họp thường niên của công ty Tinh Ngu.

Không ngờ nguyên chủ cuối cùng lại chết bởi quy tắc ngầm trong yến hội giới giải trí, lúc Tư Hoài Tây vừa mới tới, tác dụng của loại thuốc kia khiến tim hắn muốn ngừng đập, cuối cùng phải dựa vào tinh thần lực hắn mới chống đỡ được, đoán chừng nguyên chủ bởi vì tim ngừng đập mà chết.

Tư Hoài Tây cảm thấy tiếc hận cùng bi thương, giống như là nỗi oán niệm không cam lòng của nguyên chủ trước khi chết, cho nên mới đem hắn từ không gian xa xôi kéo đến, thay thế nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện.

Tư Hoài Tây thề trong lòng, nhất định sẽ thay nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện tìm được người nhà.

Có vẻ sau khi lập lời thề, Tư Hoài Tây cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng đu không ít, dị năng tinh thần lực theo hắn xuyên qua cũng nói cho hắn biết, ý niệm còn sót lại cũng đã tiêu tán rồi.

Tư Hoài Tây thở dài, chậm rãi xoay người, nhìn đến người đàn ông bên giường đã tỉnh lại, cơ thể nháy mắt cứng đờ.

: Gấp! Đối tượng tình một đêm là một người đàn ông.

: Làm thế nào để chào hỏi với người đàn ông từng ngủ qua với mình.

: Hắn nên nói gì đầu tiên đây?

: Hắn nên chịu trách nhiệm với người ta như thế nào? o(TヘTo)

Bùi Chiêu Chu lười biếng dựa vào mép giường, thân thể nhẵn nhụi khắp nơi đều là dấu hôn, trên cổ là nơi nghiêm trọng nhất, tuyến sinh dục sau cổ vừa đỏ vừa sưng, nhìn qua thật sự rất đáng thương.

Đôi mắt hổ phách màu vàng kim nhìn về phía Tư Hoài Tây, như một con sư tử lười biếng được thỏa mãn, khóe mắt phiếm hồng không hiểu sao rất câu dẫn người khác.

Tư Hoài Tây cúi đầu đỏ mặt, nhớ tới người đàn ông cao ngạo lạnh lùng này hôm qua ở dưới thâm mình triền miên, nước mắt một giọt lại một giọt bị hắn hôn vào bụng, cắn nuốt hầu như không còn.

"Cậu tên gì?" Bùi Chiêu Chu không biết từ khi nào lấy ra điếu thuốc, ngón tay thon dài mạnh mẽ kẹp điếu thuốc, đôi mắt hổ phách màu vàng kim lười biếng ngay trong phút chốc nên lạnh lẽo.

Tâm tình Bùi Chiêu Chu thật sự không tốt, bất kể Alpha nào bị một thằng con trai làm qua tâm tình đều không tốt, huống chi cơ thể hắn hiện tại không có chỗ nào không đau!

Tối hôm qua bị thằng khốn khoe mẽ này lừa gạt, nhất thời không phản kháng bị hắn đánh bại, nếu đổi thành người khác, Bùi Chiêu Chu đã đem họ đánh gãy chân.

Nhưng hiện tại.

"Tôi tên Tư Hoài Tây, tối hôm qua là lỗi của tôi."

Tư Hoài Tây rất chột dạ nói, dùng đuôi mắt nhìn thoáng qua vết đỏ trên người Bùi Chiêu Chu, đôi mắt cụp xuống đầy hối hận.

Bùi Chiêu Chu nhìn chằm chằm vẻ mặt hồn nhiên vô tội của Tư Hoài Tây, đôi mắt xanh biển trong veo xinh đẹp giống như một con mèo ragdoll tinh xảo, khiến người ta mềm lòng khi nhìn vào.

Có cái beep!

Ánh mắt Bùi Chiêu Chu càng tức giận càng lạnh lùng, tay cứng đờ cầm lấy bật lửa châm thuốc, bật mấy lần vẫn chưa lên, cuối cùng ngay một giây trước khi tâm tình bùng nổ, tàn thuốc rốt cuộc run run rẩy rẩy được châm vào.

Bùi Chiêu Chu hít liền mấy ngụm, hòa hoãn lại phiền muộn trong ngực, dò hỏi: "Cậu là tiểu minh tinh tham gia tiệc tối hôm qua?"

Tư Hoài Tây suy nghĩ một chút, gật đầu: "Vâng, nhưng mà có xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn."

Bùi Chiêu Chu hừ lạnh: "Chuyện ngoài ý muốn này cũng thật lớn, chạy đến tận trong phòng tôi."

Khuôn mặt trắng nõn của Tư Hoài Tây nghẹn đến đỏ bừng, thập phần xấu hổ cúi đầu.

Bùi Chiêu Chu nhìn thấy thâm tâm đều buồn bực, lại châm thêm một điếu, cau mày nhìn khuôn mặt trắng nõn phúc hậu lại vô hại của Tư Hoài Tây, nói: "Trong giới này cũng không phải thứ gì tốt, một tiểu minh tinh như cậu sớm muộn cũng sẽ bị ăn tươi nuốt sống, lần này cậu nhờ ơn tôi mà trốn được, lần sau cũng sẽ không may mắn như vậy."

Ánh mắt Tư Hoài Tây khó xử: "Nhưng tôi cần công việc này."

"Vì tiền và danh tiếng sao?" Bùi Chiêu Chu lạnh mặt.

"Coi như là vậy đi, một ngày nào đó tôi đủ nổi tiếng, có thể cha mẹ tôi sẽ tìm tới cửa."

Ánh mắt Bùi Chiêu Chu hơi trầm xuống: "Cha mẹ cậu có chuyện gì?"

"À, có thể là cha mẹ tôi đã vứt bỏ tôi, hoặc là có chuyện gì đó ngoài ý muốn, từ khi nhận thức được thì tôi đã là một cô nhi, tiết kiệm rất nhiều tiền để tới chủ tinh làm công." Vẻ mặt Tư Hoài Tây thật thản nhiên, cũng không có gì phải che giấu.

Bùi Chiêu Chu cau mày, im lặng đến mức không biết nên mở miệng như thế nào, chọc phải nỗi đau của cô nhi, trong lòng không hiểu sao có chút áy náy.

Tư Hoài Tây đương nhiên không cảm thấy đau đớn, cha mẹ nguyên chủ có thể vẫn còn sống, nhưng cha mẹ hắn đã mất mười mấy năm trước trong mạt thế, hắn cũng không còn buồn nữa, nhiều nhất là lâu lâu sẽ cảm giác cô đơn một chút.

Tư Hoài Tây chủ động nói: "Anh, tuy rằng tôi không biết tên của anh nhưng hôm qua là lần đầu của tôi, có thể sẽ không biết nặng nhẹ làm anh bị thương, nếu không, tôi đưa anh đi bệnh viện xem một chút đi."

Gương mặt lạnh lùng của Bùi Chiêu Chu dưới ánh đèn nháy mắt ửng hồng, hai mắt tức giận đỏ bừng nói: "Tôi không có yếu ớt như vậy!"

Tư Hoài Tây nhớ lại tỉnh cảnh nhiệt liệt tối qua, lại nhìn hai mắt Bùi Chiêu Chu, trong lòng vẫn có một chút không yên tâm: "Tôi đi xuống mua một chút thuốc mỡ."

Bùi Chiêu Chu sau lưng lại bắt đầu đau, nhưng anh không thể kéo gương mặt kia lại, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi thật sự không cần!"

Tư Hoài Tây có chút không tin nhưng nhìn vẻ mặt âm trầm của Bùi Chiêu Chu cũng không dám éo buộc anh, không còn cách nào khác hơn là tán ngẫu với anh.

"Tối qua tôi bị bỏ thuốc, cảm ơn anh đã giúp đỡ, cũng không có đuổi tôi đi…" Tư Hoài Tây ánh mắt thành khẩn, nhìn Bùi Chiêu Chu trong lòng tuy khó chịu nhưng không có chán ghét.

Bùi Chiêu Chu nhấp môi: "Không sao."

Tư Hoài Tây cẩn thận nhìn anh, giọng điệu hòa hoãn nhất có thể: "Nếu anh mang thai, nhất định phải nói với tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm tới cùng."

Tư Hoài Tây đột nhiên thốt ra những lời kinh thiên động địa này, trong lúc nhất thời, Bùi Chiêu Chu không kịp phản ứng.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tư Hoài Tây, Bùi Chiêu Chu phì một tiếng bật cười.

"Ha ha —— Cậu làm sao lại nghĩ rằng tôi có thể mang thai, tôi là một Alpha nam đó!"

Tư Hoài Tây gãi gãi đầu: "Nhưng tối qua tôi ngửi được mùi pheromone của anh, tôi còn tưởng rằng anh là Omega."

Tư Hoài Tây còn chưa quen thuộc lắm với thế giới này, hắn biết trong thế giới ABO, đàn ông cũng có thể sinh con, nhưng chỉ là Omega có pheromone mới có thể sinh con.

Mùi hương cỏ tràn ngập tối qua chắc hẳn là mùi pheromone.

Hắn còn cho rằng Bùi Chiêu Chu là Omega, tối hôm qua không dùng biện pháp an toàn, việc trong lúc vô tình bắn vào cũng không phải không có khả năng.

Tư Hoài Tây mơ hồ nhớ rõ, tối qua tinh thần lực bị kích thích, hắn mở ra thông đạo chật hẹp nào đó trong cơ thể người này, trong nháy mắt thân thể anh run rẩy rất dữ dội, hô hấp dồn dập như một con cá sắp chết, cho đến khi thông đạo được lấp đầy anh mới nhẹ nhõm thở phào, thân thể mềm mại như cũ.

Bùi Chiêu Chu lâu rồi không cười vui vẻ đến vậy, thuốc cũng không hút nữa, cong mắt nhìn vẻ mặt phiền muộn của Tư Hoài Tây, nói: "Không phải chỉ có Omega mới có pheromone, tôi đoán do cậu còn quá trẻ, Beta trời sinh không mấy mẫn cảm với pheromone, không phải không thể nhận lầm."

Tư Hoài Tây ngậm chặt miệng, tùy ý để người đàn ông trước mặt cười nhạo.

Bùi Chiêu Chu lau chút nước mắt do cười ra, nghĩ thầm.

—— Rõ ràng là cún con miệng còn hôi sữa, làm sao có bản lĩnh khiến anh mang thai nha.

Bùi Chiêu Chu thề son sắt nói: "Cậu yên tâm, ai mang thai chứ tuyệt đối không phải tôi mang thai, nếu mà tôi có mang thai cũng sẽ không tìm cậu chịu trách nhiệm!"

Tư Hoài Tây cau mày: "Không được đâu, anh, anh lưu lại số liên lạc cho tôi đi, nếu thân thể anh có chỗ nào không khỏe cứ việc đến tìm tôi bất cứ lúc nào."

Bùi Chiêu Chu cười khẽ: "Cậu biết tôi là ai không?"

Tư Hoài Tây tò mò nhìn anh, đôi mắt xanh biển trong veo tựa như một vùng biển sao trời sạch sẽ.

Bùi Chiêu Chu sửng người, cau mày từ quần tây lộn xộn lấy ra một tấm thẻ, cầm bút mực ở mặt sau biết một đống thứ, sau đó đưa cho Tư Hoài Tây: "Cầm lấy."

Tư Hoài Tây đọc một chút chữ ở mặt trên: "Bùi Chiêu Chu, Tổng Giám đốc Công ty Cơ giáp Lam Hàng…"

Sắc mặt Tư Hoài Tây chợt lạnh.

Hắn biết có một người cũng tên y như này, nhưng người đó là đại phản diện Bùi Chiêu Chu của【Tinh tế vạn nhân mê】, từng là thiếu tướng của Đế Quốc, sau này xuất ngũ thì thành lập một công ty cơ giáp. Bởi vì cản đường nhân vật chính, cuối cùng chết trong một vụ nổ mạnh, tan xương nát thịt, kết cục vô cùng thê thảm.

Tư Hoài Tây khẩn trương nắm chặt tấm danh thiếp này, hỏi: "Bùi ca, trước đây anh là thiếu tướng sao?"

*Mình để Bùi ca thay cho anh Bùi cho nó dân dã (đúng hơn là cho nó yang hồ tại vì dân yang hồ gọi đàn anh như vậy).

"Ừ." Nhắc tới chuyện về quân đội, Bùi Chiêu Chu không muốn nói tiếp, lông mi cũng lạnh nhạt cụp xuống.

Trong lòng Tư Hoài Tây có chút loạn, người cung hắn trải qua một đêm cư nhiên là đại phản diện, hắn cũng không có sợ gì nhân vật phản diện, nhưng hắn lo rằng Bùi Chiêu Chu sẽ phải chịu kết cục giống như trong sách.

Cho dù thời gian quen biết nhau thật ngắn, Tư Hoài Tây vẫn cảm thấy Bùi Chiêu Chu không giống loại tàn bạo âm hiểm như trong sách miêu tả, thậm chí bị hắn trong lúc mơ màng làm qua cũng chỉ lạnh mặt phát tiết một chút tính khí.

* Trong tâm lý học, tính khí hay khí chất đề cập đến sự khác biệt cá nhân nhất quán trong hành vi dựa trên cơ sở sinh học và tương đối độc lập với học tập, hệ thống các giá trị và thái độ.

Trong mắt Tư Hoài Tây, anh giống một con mèo nhỏ dùng móng vuốt cào người, sẽ không làm tổn thương tới hắn.

Cho nên.

Chuyện gì đã xảy ra với Bùi Chiêu Chu?

======

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv