Cổ Tinh Vân như một đóa hoa quý nở rộ giữa một vườn hoa bình thường, để mà hỏi lí do chính đáng người này nổi tiếng nhanh chóng như thế là do đâu, thì người trong giới cũng không đưa ra được lí do nào quá sát thực tế cả.
Nói cậu sở hữu một gương mặt quá xinh đẹp sao? Không sai, quả thật là như vậy, nhưng để nói nó là nguyên nhân duy nhất thì cũng không đúng. Cậu diễn rất hay, đối với một diễn viên mới thì thật sự là quá vượt trội, tính cách đáng yêu, ngốc nghếch của Alpha cũng thu hút nhiều fan về cho mình. Cậu quá khác biệt với số đông người ở thể giới này cho nên bọn họ mới không nhịn được đều bị cậu thu hút rồi.
Lượng fan hâm mộ trên tài khoản cá nhân đã vượt ngưỡng 10 triệu. Thế nhưng Cổ Tinh Vân vẫn chăm chỉ đóng phim, chẳng nhớ tới việc bản thân phải đăng ảnh hay các loại phúc lợi cho fan xem, bọn họ toàn được thấy cậu nhờ hình ảnh từ những diễn viên khác đăng lên mạng thôi.
[Nhóc Alpha hôm nay thế nào rồi?]
[Nhóc con không có lương tâm gì hết
[Tại sao fan nhà khác có thể thoải mái ngắm ảnh Idol đi quay show, ảnh selfie, ảnh đi chơi đồ, còn Idol nhà tôi thì như con ong chăm chỉ làm việc đến không thấy mặt trời vậy?
[Chị em đừng rầu rĩ nữa, ảnh để đăng ảnh kìa]
[Lầu trên nhàm chán quá à, ảnh đế nhà bên thì liên quan gì đâu, khi nào là nhóc con thì hãy gọi tôi]
[Là ảnh để đăng ảnh cục cưng đó trời ơi, nhanh đi coi đi, cục cưng khóc rồi]
Một đám Sao Nhỏ chạy vào bài đăng mới nhất của Lục Nguyên Minh tìm kiếm nhóc con lặn mất tăm đã lâu của họ. Vừa thấy hai mắt bạn nhỏ sưng húp, mấy bà mẹ onl đã đau lòng muốn chết rồi, bình luận rối rít hỏi ai ăn hiếp bạn nhỏ nhà họ.
[Là ai? Ai đã bắt nạt cục cưng]
[Aaa cuối cùng ảnh để nhà mình cũng chịu đăng ảnh, Alpha nhỏ nhà bên trông cũng cưng lắm]
[Sao mắt Tinh Vân sưng dữ vậy? Nhìn thương quá đi
[Huhuhu, cục cưng đừng khóc mà, nhìn xót quá trời]
[Có gì ấm ức thì nói với chị nè, chị đây giải quyết mọi chuyện cho cưng]
[Nhà bên ơi, bạn nhỏ chỉ là vì vai diễn thôi, đọc caption của anh nhà mị đi
Cả đám lúc này mới bình tĩnh đọc dòng cap của ảnh để nhà người ta.
Lục Nguyên Minh: “Em út của chúng tôi không chịu thoát vai đây, ai vào dỗ em ấy đi nào”
[Aaaa thì ra là do vai diễn, Tinh Vân làm mị sợ hết hồn, cứ ngỡ em bị gì không]
[Lầu trên nói xui cái gì đấy, không được nghĩ mấy cái xui xẻo lên người cục cưng]
[Cơ mà bạn nhỏ khóc cũng đáng yêu]
[Đúng vậy, là khóc cũng đáng yêu, cười cũng đáng yêu nốt, thích hết biểu cảm của em ấy
[...]
Trên mạng lời nói của Lục Nguyên Minh luôn chuẩn mực như vậy, chứ ở ngoài hắn đời nào được vậy.
Vào 30 phút trước, khi Cổ Tinh Vân quay xong phân cảnh đóng máy của mình, một chuyện không ngờ đã đến, bạn nhỏ không thoát vai
được, nhìn Hứa An trong vai Diệp An chết mà cứ ngồi bần thần một chỗ mãi thôi. Ai gọi cậu cũng không nghe, đến khi Hứa An đến ôm cậu nhóc này mới ôm ngược lại anh khóc thật to. (1)
Khỏi phải nói ảnh để họ Lục ghen đến mức nào, nhưng để dỗ bạn nhỏ, hắn chỉ có thể tự mình đi hâm nóng một ly sữa mang đến cho cậu, miệng toàn lời ghét bỏ, vậy mà hành động quan tâm lại đặc biệt khiến người ta cảm nhận được nội tâm vốn dĩ vẫn luôn mềm mại của hån.
“Buông tên này ra đi, cho em thứ em thích nè.
Giọng điệu hắn có phần khó chịu, nhưng bạn nhỏ vừa lấy lại cảm xúc của chính mình nên mới không nhận ra điều đó. Khi được Hứa An ôm lấy, cảm xúc của nhân vật cũng được nguôi ngoai phần nào.
Cậu ngước mặt lên, hai mắt ầng ậng nước nhìn hắn, khiến trái tim Lục Nguyên Minh như bị chọc nhẹ một phát. Bây giờ hắn không ghen tị với tên kia nữa, hắn chỉ thấy đau lòng thôi.
“Cảm ơn anh” Cậu nhận lấy ly sữa nóng, mũi hít hít nói cảm ơn với hắn, xoay qua nhìn người đang cười tươi nhìn mình thì ngại ngùng nói: “Xin lỗi ạ, em có lỡ làm dơ áo anh không?”
“Hahaha, anh phải xin lỗi vì vai diễn của anh làm em khóc mới đúng chứ! Cảm xúc em ổn rồi đúng không?" Hứa An nghiêng đầu hỏi.
Cổ Tinh Vân nghe vậy cũng ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Vâng ạ.
Hứa An ý vị sâu xa nhìn ảnh để nào đó đang lặng lẽ liếc mình, anh xoa xoa đầu nhóc Alpha một cái mới rời đi vì còn phải chuẩn bị cho những phân cảnh tiếp theo.
Lục Nguyên Minh mặt ủ mày ê lấy khăn tay của mình lau mặt cho bạn nhỏ. Cổ Tinh Vân đã tỉnh táo hơn đôi phần, lúc này cậu mới phát hiện giọng điệu của hắn không đúng lắm, khó hiểu hỏi: “Anh ơi, sao anh lại không vui vậy ạ?"
Hắn quay mặt đi trong chốc lát, trong lòng lặng lẽ mềm nhũn, thì ra hắn vốn dĩ không thể ghét bỏ nhóc con này dù chỉ là một chút.
Thích đến mức vừa giận đã tan.
“Em khóc thương tâm thể này... là vì thật sự động lòng với cậu ta rồi à?" Chua, giọng điệu siêu siêu chua. (2)
Cổ Tinh Vân cuống lên, hai tay siết chặt lấy ly sữa nóng như tìm kiếm chút an ủi. Mặt cậu đỏ bừng, đôi mắt xanh lấp lánh ánh nước, thật sự như một chú cún con bị mắng oan. Cậu lắp bắp: “Không... không có đâu ạ! Em chỉ coi mình thành nhân vật Hạ Hành Dữ trong nhất thời nên mới như vậy thôi. Em không có cảm giác gì với anh Hứa đâu, anh... anh phải tin em. Trước giờ em cũng không tự tiện ôm ai ngoài hai cha, anh ấy vừa rồi là ngoại lệ đó.”
001 có cảm giác như đang chứng kiến cảnh tượng người vợ có dấu hiệu ngoại tình đang rối rít giải thích cho chồng mình là bản thân trong sạch.
Không được, nó không thể gắn mấy cái suy nghĩ tào lao này lên người chủ nhân nhỏ ngốc nghếch, đáng yêu được.
Lục Nguyên Minh nhướn mày, nhịn không được bật cười. Hắn xoa xoa thái dương, vẻ chua chát trong giọng nói đã dịu đi đôi phần, nhưng lời trêu chọc vẫn như thường được thốt ra:
“Ồ, vậy tôi đây là gì nào? Em ôm tôi ngay từ khi đến thế giới này, vậy mà giờ bảo chỉ có Hứa An là ngoại lệ?"
Cổ Tinh Vân hoảng hốt lắc đầu, suýt nữa đã làm đổ ly sữa trong tay. Cậu vội vàng đặt nó xuống bàn, hai tay vung lên như muốn giải thích rõ ràng hiểu lầm của hắn: “Không phải mà, anh cũng là ngoại lệ! Ý em là...ừm... không phải như anh nghĩ đâu...
“Đồ ngốc, tôi tin em rồi. Sau này không được để bị nhân vật cuốn vào như vậy nữa, biết không?” Nhìn bạn nhỏ vẫn ngồi yên ở đó, hắn mới vở tay kéo cậu theo cùng bảo: “Đi ăn trưa thôi.