Bài Cửu chính là loại bài mà cha Nguyễn vừa chơi lúc nãy, hai mươi tư lá bài, ba màu đen, đỏ, lam, mỗi màu tám lá, hoa văn gồm bốn loại: mai, lan, liễu, phong.
Căn cứ vào độ lớn của các lá bài để phân định thắng thua.
Mỗi người lần lượt rút ba lá bài từ xấp bài làm bài tẩy của mình.
Sau khi xem bài, có thể chọn đặt thêm tiền, người chơi tiếp theo phải chọn đặt thêm, bỏ bài hoặc so bài với người chơi trước.
Đặt thêm tiền thì không cần nói nhiều, bỏ bài nghĩa là nhận thua, mất số tiền đã đặt trước đó, thường khi thấy bài mình nhỏ, không có khả năng thắng thì sẽ làm vậy, xem như là cắt lỗ đúng lúc.
Còn so bài với người chơi trước là cách chơi khi không muốn đặt thêm nhưng lại cảm thấy bài mình lớn, muốn kết thúc ván bài ngay lập tức, nhưng cũng rất mạo hiểm.
Một khi so bài mà bài mình nhỏ hơn bài đối phương, thì không những mất hết tiền cược trên bàn cho đối phương, mà còn phải bồi thường gấp ba lần số tiền cược đó cho ba nhà còn lại.
Thực chất đây là một kiểu chơi mang tính chất tâm lý chiến, cách thức phân định thắng thua là buộc những người chơi khác bỏ bài nhận thua, cho đến khi chỉ còn một người thắng hết hoặc hai người cuối cùng so bài.
Rất ít người có đủ tự tin tuyệt đối để chọn so bài.
Mã Điếu tương đương với Mạt chược hiện đại, gom đủ bốn bộ ba lá giống nhau và một đôi tạo thành mười bốn lá bài là có thể ù.
Cách chơi này có rất nhiều biến thể phức tạp, ở sòng bạc được coi là trò chơi cao cấp, không có kỹ năng ghi nhớ và tính toán bài thì rất khó thắng trong loại bài này.
Mà xúc xắc và phiên thán thực chất đều là lắc xí ngầu, cái trước là tự mình lắc, đoán số, cái sau là nhà cái lắc, người chơi đoán lớn nhỏ.
Nếu muốn chơi lớn một đêm phất lên thì tất nhiên là chọn hai loại trước, nhưng Nguyễn Hạnh dám mở miệng đòi cược là nhờ vào máy mô phỏng, vẫn là hai loại sau chắc ăn hơn.
Nàng cũng không biết Thất gia có phải là người lắc xí ngầu muốn mấy điểm ra mấy điểm hay không, nhưng nàng thì chắc chắn không được, nên Nguyễn Hạnh nói: "Ta không hiểu mấy trò phức tạp đó, Thất gia cứ coi như nhường ta vậy, chơi phiên thán đi."
"Được."
Thất gia không để tâm, dù sao với hắn ta thì chơi gì cũng như nhau.
Ánh mắt hắn ta đảo qua, liền có một gã đàn ông bước tới, tùy ý phủi bàn một cái, đặt lên một cái bát úp, mở ra cho Nguyễn Hạnh kiểm tra.
Đây là quy trình bắt buộc, trước khi bắt đầu phải kiểm tra dụng cụ cờ b.ạ.c có gì mờ ám không, gã đàn ông không vì Nguyễn Hạnh còn nhỏ mà xem thường nàng, bỏ qua bước này.
Đương nhiên, Nguyễn Hạnh vốn không rành mấy trò này nên cũng chẳng kiểm tra ra vấn đề gì.
"Bắt đầu đi." Nàng nói.
Gã đàn ông một tay cầm bát úp lên bắt đầu lắc.
Cùng lúc đó, Nguyễn Hạnh cũng mở bảng mô phỏng trong đầu.
Vừa rồi nàng tiện tay vơ một nắm tiền đã hóa thành điểm tích lũy, hiển thị trong số dư là 24.3 điểm.
Có thể mô phỏng 24 lần, chắc là đủ rồi, bắt đầu mô phỏng!
[Đang mô phỏng]
Sáu tuổi, ngươi chủ động thay cha đánh bạc với Thất gia, ngươi chọn cách chơi phiên thán, ván đầu tiên, sau khi nhà cái lắc bát úp xong, ngươi đoán nhỏ, Thất gia đoán lớn, mở bát ra thì điểm số xí ngầu là năm, năm, sáu, ngươi thua.
Cha ngươi xông tới đạp ngươi một cái, đầu ngươi đập vào góc bàn, ngươi c.h.ế.t rồi.
[Mô phỏng kết thúc]
Xin lựa chọn phần thưởng mô phỏng lần này:
1, Ký ức lúc sáu tuổi.
2, Một vật phẩm ngẫu nhiên trên người lúc sáu tuổi.
3, Một kỹ năng ngẫu nhiên đã nắm giữ lúc sáu tuổi.
Thật là xui xẻo.
Nguyễn Hạnh thuận tay chọn 1, để chắc chắn, lại bắt đầu mô phỏng.
[Đang mô phỏng]