Lạc Hạ Vũ quyết định liên lạc với anh trai mình. Cô âm thầm tìm cách để gặp riêng anh trai.
" Chị Linh, chị giúp em hẹn anh trai đến gặp em đi"
Bảo Linh:" OK"
Bảo Linh liền tìm cách gặp Lạc Nhật Bách để hẹn cho Lạc Hạ Vũ. Nhưng lúc nào cũng thấy Phi Dạ và Lưu Gia Kỳ đi cùng, Bảo Linh liền chạy đến xà vào lòng Lạc Nhật Bách:" Anh à, em nhớ anh lắm đó, mấy nay sao không đến tìm em chứ???" bỏ mảnh giấy vào túi quần Lạc Nhật Bách.
Lạc Nhật Bách:" Cô bị điên à???"
Bảo Linh:" Xin lỗi, tôi nhầm người" liền chạy đi.
Lưu Gia Kỳ:" Đó không phải là phó tổng KZ ư???"
Lạc Nhật Bách:" Không quen"
Sau đó, họ đến tụ tập với Mộ Thành Uyển. Lạc Nhật Bách bỏ tay vào túi quần, lấy mảnh giấy ra, cầm hoang mang, mở ra xem:{ Gọi đến số này có người anh tìm: 13524399}:" Người tôi tìm???"
Lưu Gia Kỳ:" Gì???"
Lạc Nhật Bách:" Không biết" lấy điện thoại ra gọi thử:" Alo"
* Alo, đến nhà hàng Bistrot, đi một mình thôi*
Lạc Nhật Bách:" Ai vậy???"
* Cứ đến đi, không hại anh đâu* liền cúp máy.
Lạc Nhật Bách:" Tôi đi ăn đây"
A Long:" Hả???"
Lưu Gia Kỳ:" Không phải vừa ăn xong ư???"
Lạc Nhật Bách:" Có người hẹn tôi, đi đây" liền đi ra lái xe đến nhà hàng Bistrot.
Nhân viên phục vụ:" Anh là Lạc tổng đúng không???"
Lạc Nhật Bách:" Đúng rồi, có người hẹn tôi"
Nhân viên phục vụ:" Anh đi lên tầng, ở phòng đầu tiên ạ"
Lạc Nhật Bách liền đi lên, vừa đi vừa lẩm bẩm:" Thần thần bí bí thế này tôi cũng muốn xem thử là ai đấy???"
Vào trong phòng, thấy có người từ trên xuống dưới toàn màu đen, Lạc Nhật Bách:" Ai vậy??? Tìm tôi làm gì???"
" Là em đây" đứng dậy bỏ khẩu trang và kính ra.
Nhìn thấy em gái, Lạc Nhật Bách vô cùng ngạc nhiên và vui mừng:" Lạc Hạ Vũ, em về rồi à???"
" Về rồi, về rồi"
Lạc Nhật Bách:" Mấy năm qua, em ở đâu??? Mọi người đều lo lắng cho em đấy!!!"
" Không cần lo lắng cho em đâu"
Lạc Nhật Bách:" Mẹ nói lúc đó mẹ giúp em rời khỏi đây, sau đó thì không tìm được tin tức của em đến bây giờ luôn nè!!!"
" Có người chặn sóng mạng của Mộ Lạc không cho mọi thông tin của em được mọi người tìm thấy đấy!!!"
Lạc Nhật Bách:" Thành Uyển điều tra rồi"
" Anh giữ kín chuyện em gặp anh đấy, không được nói với họ đó"
Lạc Nhật Bách:" Em muốn báo thù Thành Uyển chuyện năm đó à???"
" Đúng ạ, anh đừng xen vào chuyện này đấy"
Lạc Nhật Bách:" Haizzz, em cứ bắt anh vào thế khó xử thế này à???"
" Có gì đâu mà khó xử chứ??? Chuyện của em không liên quan đến anh nên anh cứ đứng yên một bên xem là được rồi"
Lạc Nhật Bách:" Mấy năm thôi mà đã tự tin như vậy rồi à???"
" Em không còn là Lạc Hạ Vũ năm đó nữa đâu. À, có người muốn ra tay với Phi Dạ bảo anh ấy cẩn thận đấy"
Lạc Nhật Bách:" Em cũng biết à???"
" Vô tình thôi mà"
Lạc Nhật Bách:" Vậy anh muốn liên lạc với em thì thế nào???"
" Gọi số khi nãy, đừng có lưu tên em đấy"
Lạc Nhật Bách:" OK, em cũng cẩn thận đó, dạo này có người muốn gây chuyện đấy"
" Yên tâm đi, anh ăn đi ngồi, nhìn em làm gì???"
Lạc Nhật Bách:" Vừa ăn xong đấy. Thôi, về đây"
" Giữ kín chuyện chúng ta gặp nhau đấy"
Lạc Nhật Bách:" Chuyện gì chứ chuyện giữ bí mật thì yên tâm đi"
" Không tin anh lắm đâu"
Lạc Nhật Bách:" Yên tâm đi"
Lạc Nhật Bách liền rời khỏi nhà hàng:" Haizzz, Mộ Thành Uyển ơi Mộ Thành Uyển, tôi không thể giúp cậu chuyện này rồi, nhưng mà có người muốn ra tay với Phi Dạ thật ư???"