Editor: AmiLee.
Cả ngày bé rồng chỉ ngủ ba lần, mỗi lần chỉ có một tiếng, tới ban đêm lại tinh thần gấp trăm lần mà quấn lấy Kỷ Dao cùng chơi.
Kỷ Dao hữu cầu tất ứng*, kể chuyện, hát nhạc thiếu nhi cho bé, vào bồn tắm nghịch nước, lại lăn lộn đến hơn 11 giờ mới ngủ.
Sau đó lúc đi ngủ cũng giống như đêm trước vô cùng vui vẻ chui vào giữa giường lớn nằm xuống, còn nhất định phải ôm cánh tay Kỷ Dao mới được.
*Hữu cầu tất ứng: Có yêu cầu gì thì đồng ý làm ngay.
Trong bóng đêm, Louis trên đầu gân xanh nhảy nhảy, rõ ràng bạn đời ngủ ngay bên cạnh mà lại chỉ có thể nhìn không thể ăn cho dù mấy ngày cũng rất khó chịu đó biết không!
Tình huống bây giờ so với lúc trước độc thân hai trăm cuối năm vốn không tính là cái gì!
Không có biện pháp, nhân lúc bé rồng và Kỷ Dao bên cạnh ngủ say.
Chỉ có thể tay chân nhẹ nhàng mà xuống giường, đi tắm nước lạnh nửa ngày mới miễn cưỡng nhịn xuống lửa nóng.
Nghe được động tĩnh Louis trằn trọc, Kỷ Dao cũng hoàn toàn không quá dễ chịu, bất quá bé con gắt gao bám lấy cậu, tốt xấu phân tán lực chú ý của cậu làm cậu ngủ lúc nào không hay.
Hết nhẫn lại nhịn qua một tuần như thế.
Mấy ngày này Đại đế trôi qua vô cùng khổ sở, có thể nói sống một ngày bằng một năm, tiểu hoàng tử điện hạ lại vừa lúc tương phản, ăn ngon ngủ kỹ mỗi ngày một dạng.
Lúc mới phá xác chỉ to bằng bàn tay, nặng nửa ký, một tuần trôi qua tựa như thổi khí nặng tới chín ký rồi, thân thể bé to bằng một con chó Teddy, ôm ở trên tay rất nặng, lớn thực sự rất nhanh.
Hiện tại sức ăn của tiểu hoàng tử cũng tương đối kinh người, một lần phải uống gần hai lít sữa, bình sữa đã không dùng được nữa, trực tiếp dùng cái thau bạc to, bé ghé vào cạnh bồn ừng ực ừng ực mà uống, chỉ chốc lát sau là đã thấy đáy.
Cùng sức ăn có quan hệ trực tiếp đó chính là sức lực của bé, hiện tại có thể nắm lên vật thể nặng gấp mấy lần với cân nặng của bé, so với ngày đó bắt lấy Cá Viên thì chẳng nhằm nhò gì.
Sáng hôm nay ở trong phòng vui chơi, bé rồng lập tức đem một món đồ chơi khủng long cao nửa người bắt lấy bay lên, đem Kỷ Dao dọa hoảng luôn.
Phải biết rằng con khủng long thú bông này là dùng da thật khâu lại, bên trong chính là toàn cát, trên nhãn mác ghi chú rõ trọng lượng là 45kg, ngay cả cậu muốn di chuyển cũng rất lao lực đó.
Sau khi ngạc nhiên Kỷ Dao đã quay một đoạn video ngắn đăng lên mạng siêu A, cùng dân mạng chia sẻ.
Hiện giờ fans của Kỷ Dao đã đột phá 1 tỷ người theo dõi, mà tiểu hoàng tử Osborne cũng rất được mọi người yêu quý, nghiễm nhiên trở thành đối tượng bá tánh toàn Đế quốc quan tâm.
Mỗi ngày đều có vô số dân mạng ngồi canh động thái của cậu, hơn nữa còn đặt tên cho loại hành động này là "Nhóm ngồi hóng bé yêu".
Nếu mà ngày nào đó Kỷ Dao chậm chạp chưa đăng bài thì có một đống người chạy tới đòi, cho nên hiện tại mỗi ngày cậu đều sẽ chủ động tuyên bố động thái của bé rồng.
Kỷ Dao không xa xôi:
【 Bảo bảo sức lực càng ngày càng tăng, dễ dàng nâng con khủng long thú bông nặng 45kg này bay lên, qua mấy ngày nữa không chừng là có thể thoải mái mà đem tôi chộp tới chộp lui. 】
Đại quân "Nhóm ngồi hóng bé yêu" lập tức giành giật từng giây mà giết đến.
- - Oa tiểu hoàng tử là một đại lực sĩ, quá lợi hại rồi!
- - Chộp tới chộp lui.. Ha ha ha có hình ảnh, cảm giác chơi rất vui nha!
- - Bản thân tôi nặng 100 kg, tiểu hoàng tử tới bắt tôi đi, tôi có thể làm bao cát thịt người miễn phí cho tiểu hoàng tử chơi nè!
* * * Bao cát thịt người báo danh 1! Bắt tôi đi bắt tôi đi!
- - Tôi đoán hoàng hậu điện hạ nặng khoảng 60kg, dựa theo tốc độ trưởng thành của tiểu hoàng tử, tôi nghĩ ngày mai sẽ có thể thoải mái mà đem ngài chộp tới chộp lui rồi đó!
Kỷ Dao xem đến ngăn không được buồn cười, ngày mai thật là có chút muốn thử xem sao.
Vào lúc ban đêm Conrad cho tiểu hoàng tử làm kiểm tra sức khoẻ, lại hết sức khoa trương mà thổi một cái rắm cầu vồng.
Louis biểu tình lại không có dao động gì lớn, không quá tán đồng nói:
"Hiện tượng này đối với Long tộc mà nói là bình thường, đối với ấu tể không thể khen quá mức, đỡ cho phải bé kiêu ngạo tự mãn."
"Lời dạy của Bệ hạ rất đúng, thần về sau nhất định sẽ chú ý đúng mực."
Conrad lập tức nói, tiếp theo nhìn thấy mắt Louis có tơ máu nhạt và quầng thâm, hơi do dự hỏi:
"Bệ hạ, gần đây ngài không được nghỉ ngơi tốt sao ạ?"
Thật là cái hay không hỏi lại hỏi cái xấu. Louis nhìn Kỷ Dao đang vội vàng pha sữa cho ấu tể, buồn bực mà vẫy vẫy tay:
"Đi ra ngoài nói."
Ra khỏi phòng đi đến hành lang bên ngoài, Louis nôn nóng lại bất đắc dĩ nói:
"Osborne mỗi đêm đều phải ngủ cùng bọn ta, ông nói xem ta sao có thể nghỉ ngơi tốt được hả?"
Anh nói hơi mơ hồ, nhưng đều là đàn ông, Conrad nháy mắt đã hiểu sao Đại đế lại buồn rầu, lập tức đồng tình lại kính nể mà thổn thức nói:
"Thì ra là thế, Bệ hạ, ngài thật là một người cha tốt, cũng thật không hổ là Long tộc, tự chủ quá cường đại, có thể nhịn chuyện mà bình thường không thể nhịn."
Sách sử có ghi lại rõ ràng, Long tộc trời sinh dục vọng lớn, nhu cầu của phương diện nào đó so với chủng tộc khác cao hơn nhiều, không khai trai thì không sao nhưng một khi khai trai thì rất mạnh mẽ, không thể chống đỡ.
Mà Louis đều đã cùng Evans ở chung một phòng như thế lâu rồi, bởi vì cố kỵ cảm thụ của ấu tể mà cấm dục đến tận giờ, làm Conrad kinh ngạc và cảm thấy bội phục rất nhiều.
Louis trên mặt biểu tình có chút phẫn nộ:
"Ông cho rằng ta muốn nhịn sao?"
Thằng nhóc đầu lớn đó, buổi tối cứ nhắm ngay giữa anh và Kỷ Dao mà ngủ, tư thế ngủ lại không tốt, hình chữ X, chiếm vị trí so một người trưởng thành còn lớn hơn, anh duỗi cánh tay qua cũng không sờ tới bên Kỷ Dao, quả thực đau đầu.
Conrad nhanh chóng nói:
"Bệ hạ, căn cứ số liệu kiểm tra sức khoẻ, tiểu hoàng tử điện hạ phát dục rất khá, thể xác và tinh thần đều vô cùng khỏe mạnh, so với ấu tể khác gan dạ và hiếu thắng hơn nhiều, kỳ thật đã có thể suy xét chia phòng ngủ, ngài đêm nay thử xem sao!"
Hoàng đế bệ hạ đồng tử phát ra ra một sáng âm trầm, không dễ phát hiện mà hơi gật đầu: "Ừm."
Bé rồng bơi và uống sữa xong, theo thường lệ tới 11 giờ tối, khi đang chuẩn bị nhảy đến giường lớn trong phòng ngủ chính, bị cha bé nhanh tay lẹ mắt mà kéo cái đuôi:
"Osborne, con đã trưởng thành, từ hôm nay trở đi sẽ phải ngủ một mình."
"A pi!" Osborne rõ ràng không vui, từ trong lỗ mũi phun cha bé một hơi, dùng sức đem cái đuôi của mình từ trong tay Louis rút ra, sau đó dùng hết sức bay lại phía giường.
Louis há có thể để cho nhóc con thực hiện được, một cái thuấn di che ở trước giường, bé rồng bi thảm đụng vào lồng ngực vững chắc giống như sắt của cha bé, phát ra tiếng "Bộp" rõ to.
Bé rồng rớt xuống thảm, trước mắt sao Kim bay đầy trời, một lát sau mới hồi phục, ngay lập tức ủy khuất vô cùng, vỗ cánh quay đầu nhào vào trong lòng Kỷ Dao, hu hu mà làm nũng cáo trạng.
Kỷ Dao vừa buồn cười lại đau lòng, xoa xoa cổ bé dỗ dành nửa ngày, tiếp theo cùng bé thương lượng với cha bé:
"A Huyền hiện tại kỳ thật cũng đã lớn hơn rồi, cho bé con ngủ một mình có phải vẫn còn sớm quá hay không?"
Louis nghiêm mặt nói:
"Không sớm chút nào, một tuần đối với Long tộc mà nói đã đủ thích ứng rồi, tiếp tục dung túng đối với sự trưởng thành và mài giũa ý chí của con ngược lại có hại mà không có lợi."
Tiếp theo vẻ mặt nghiêm túc nhìn bé nói:
"Osborne, con bây giờ đã lớn, không thể để cho người khác tới chiếu cố như đứa nhỏ bằng bàn tay nữa, sức lực của con còn lớn hơn so với ba ba con, là người đàn ông rồi, không nên trốn ở phía sau ba ba tìm che chở được, mà từ giờ trở phải học thông cảm và bảo hộ ba ba, con hiểu không?"
Bé rồng chớp chớp mắt, dù có chút không tình nguyện, một lát sau vẫn là từ trong khuỷu tay Kỷ Dao bay ra, lớn tiếng nói: "Pi!"
Kỷ Dao nghe hiểu, bé con đây là trả lời và hứa hẹn với vấn đề của cha bé, trong lúc nhất thời trong lòng cậu cảm động và vui mừng, cái mũi đều chút lên men, đây là cảm giác nhà mình có con trai trưởng thành sao?
"Ừm rất tốt."
Louis vui vẻ gật đầu nói:
"Bất quá, nếu, ta là nói nếu, nửa đêm con cảm thấy không khỏe, hoặc là thật sự mơ thấy ác mộng rất sợ hãi, vẫn là có thể lại đây tìm cha và ba ba."
Cái này làm bé rồng cao hứng, bay qua dán mặt vào mặt cha bé, vô cùng thân mật mà cọ cọ, làm cho Louis có hơi không được tự nhiên.
Kỷ Dao thấy thế cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hai cha con có thể đạt thành nhất trí không gây khó khăn gì. Ha ha quá tốt rồi.
Vì lấy tư thế cổ vũ, bé rồng theo sau hai cha đi đến phòng ngủ đối diện, nhìn bé nằm đến trên giường.
Bé rồng nhìn xem ba ba, lại nhìn xem cha, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng chung quy chịu đựng không mở miệng.
Kỷ Dao ngồi xuống mép giường, xoa xoa đầu bé, ôn nhu nói:
"Ngủ đi tiểu bảo bối, ngủ ngon."
Vì thế bé rồng dứt khoát kiên quyết mà nhắm mắt lại, qua hai phút sau hô hấp dần dần vững vàng lại, ngủ rồi.
Louis tắt đèn, nắm tay Kỷ Dao nhẹ nhàng rời đi.
Trở lại phòng ngủ chính rồi, Louis dường như không có việc gì mà nói:
"Bảo bối, em tắm trước đi."
Lỗ tai Kỷ Dao thoáng chốc đỏ lên, cầm một bộ đồ ngủ như chạy trốn vào phòng tắm, nửa giờ sau mới bước ra với mái tóc ướt lộn xộn.
Louis ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách đã nửa ngày không lật một trang, liếc nhìn gò má và cổ bị hơi nước bốc lên hơi đỏ, xương quai xanh mảnh khảnh lộ ra bên ngoài cổ áo ngủ.
Anh vô thức nuốt một ngụm nước miếng, yết hầu nổi bật trượt lên trượt xuống.
Kỷ Dao trên mặt càng đỏ hơn, xoay người chạy đến trên giường chui vào trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt đen như bầu trời sao.
Louis thu hồi tầm mắt, đem sách ném sang một bên, bước nhanh vào phòng tắm.
Mười phút sau, tiếng nước ngừng chảy, cửa phòng tắm mở ra, bên trong người đi ra.
Kỷ Dao theo bản năng mà giương mắt nhìn, chỉ thấy ở bên hông Louis quấn một cái khăn tắm, lộ ra nửa thân trên rắn chắc hoàn mỹ và một đôi chân dài miên man.
Một giọt nước chưa lau khô từ trên cơ ngực đầy đặn rắn chắc của anh lăn xuống dưới, lướt qua tám múi cơ bụng rõ ràng, lưu lại một vệt nước dài sáng bóng, cuối cùng qua tuyến nhân ngư thấm vào phía dưới khăn tắm.
Louis như vậy Kỷ Dao trước kia chưa bao giờ gặp qua, dù ở trong sơn cốc một đêm kia cũng bởi vì lúc ấy quá mức mơ hồ mà không có thể thấy rõ bộ dạng đối phương.
Nhận thấy được mặt mình nóng đến lợi hại thì Kỷ Dao hoảng loạn mà dời đi tầm mắt, không dám nhìn bộ dạng Đại đế.
Một lát sau, nệm co dãn tốt hơi hơi lúm xuống, Đại đế ngồi xuống mép giường.
Kỷ Dao tim đập thình thịch, hoài nghi bị Louis nghe được.
Nhưng mà, lại qua một lúc lâu sau, người bên cạnh lại không có động tĩnh gì.
Kỷ Dao lặng lẽ thăm dò nhìn lên, Louis một bàn tay đặt trên khăn tắm bộ dạng khó hiểu, trên mặt mang theo hai phần cảnh giác mà nghiêng tai lắng nghe hướng cửa phòng, dường như sợ giây tiếp theo sẽ có thứ gì đó tông cửa bay vào.
Cậu không khỏi không nhịn được mà bật cười, ngay sau đó trong lòng lại trào ra một cỗ nhu tình mật ý, như nước mùa xuân đổ đầy lòng cậu.
Cậu nhẹ nhàng xốc lên chăn, hơi ngại ngùng bò đến phía sau Đại đế.
Louis đang cẩn thận nghe động tĩnh bên ngoài phòng ngủ chính, bỗng nhiên trên vai hơi nóng lên, một cánh tay trắng nõn mềm mại vòng lên, bên tai truyền đến giọng nói ra vẻ trấn tĩnh nhưng hô hấp khẩn trương của Kỷ Dao:
"A Long, bé con đã ngủ chưa?"
Louis: "..."
Mẹ kiếp, nếu còn có thể nhẫn nhịn được nữa, anh sẽ uổng công là Long tộc!