Tất cả những người khác ở trong điện đều nơm nớp lo sợ, thậm chí còn không dám thở mạnh.
Lại thấy Quân Vương nhìn Trưởng Công Chúa, nói: “Trưởng tỷ đã ở tuổi này rồi, mà vẫn lỗ mãng như vậy, thật sự là không phù hợp với thân phận. Trở về cũng đóng cửa một tháng, suy nghĩ một chút về cách đối nhân xử thế, hy vọng ngươi có thể có sự tiến bộ.”
Đây vẫn là lần đầu tiên trong đời bị đệ đệ khiển trách, khuôn mặt Vũ Văn Yên có chút đỏ lại có chút trắng. Nhưng mà Phò Mã bên cạnh ngay cả đánh rắm cũng không dám, đầu đã sắp cúi xuống dưới đất.
Vũ Văn Yên phẫn uất tức giận, nhưng cũng chỉ có thể đáp một tiếng, dẫn Phò Mã rời khỏi bàn.
Trong lòng Chu Quý Phi có chút đắc ý, nhưng lại không dám thể hiện điều gì ra ngoài, chỉ suy nghĩ trong lòng, ngay cả tai mắt của Ninh Phi cử đi cũng bị Phú Hải tóm được, sau này nàng ta càng phải cẩn thận mới được.
Nhưng mà mấy đại thần hai bên đùi lại run rẩy, giống như kiến bò trên chảo nóng. Không đợi Vũ Văn Lan lên tiếng, liền lần lượt quỳ xuống đất dập đầu nói: “Thần biết tội...”
Vũ Văn Lan lạnh lùng nói: “Người nào vừa mới làm ầm ĩ, phạt bổng lộc nửa năm, quan phẩm bị giáng ba bậc, nếu lại phạm tội nữa sẽ biếm làm thường dân.”
Mấy người thành thật đáp một tiếng, run rẩy lui xuống.
Trải qua một màn này, đoạt bóng trên băng cũng đã kết thúc.
Vốn dĩ phía sau còn có tiệc tối và vũ nhạc trên băng, nhưng Quân Vương không có tâm trạng nữa, trực tiếp tuyên bố hồi cung.
Mọi người chỉ có thể đáp một tiếng, thấy hắn đứng dậy đi ra ngoài, Chu Quý Phi, An Tần, Từ Tiệp Dư, Yến Xu cũng vội vàng đuổi theo.
Quân Vương bộ bộ sinh phong, Chu Quý Phi và An Tần phía sau liếc mắt nhìn nhau, đều âm thầm cảm thán, lần này vậy mà lại không thể động đến Lý Yến Xu!
Nhưng loại bỏ một cánh tay của Ninh Phi cũng tốt, còn Lý Yến Xu chỉ có thể tìm cơ hội vào lần sau.
Vũ Văn Lan yên lặng nghe xong, không khỏi đi tìm nhân vật chính trong lời của bọn họ.
Trong lòng Yến Xu lại chỉ nhắc mãi một câu: 【 Còn một nửa con heo quay chưa kịp ăn, thật là lãng phí. 】
Vũ Văn Lan: “???''
Thời điểm này nàng còn nhớ đến ăn sao?
Hắn nhịn không được quay đầu liếc nhìn Yến Xu một cái, ánh mắt thoạt nhìn có chút lạnh.
Lúc đó Yến Xu cũng đang ngước mắt nhìn hắn, trong nháy mắt, đột nhiên không kịp phòng ngừa, hoàn toàn là bốn mắt nhìn nhau.
Vẻ mặt nàng kinh hoảng, vội cúi đầu xuống, như thể đang vô cùng sợ hãi.
Vũ Văn Lan lại nghe thấy nàng nói thầm ở trong lòng: 【 Nhìn cái gì mà nhìn? Lúc trước nếu không phải ngươi biến thái nhìn lén ta, cũng sẽ không gặp phải nhiều chuyện phiền toái như vậy! 】
Vũ Văn Lan: ???
A, vậy hắn chính là người sai sao?
~~
Khi trở lại tẩm điện, sắc trời cũng đã nhá nhem tối.
Yến Xu ăn một bụng đầy heo quay dê nướng, không thấy đói bụng nữa, chỉ uống một chén táo tàu nóng.
Nhưng lớp trang điểm ở trên mặt đã để gần một ngày rồi, trên búi tóc cũng thoa không ít dầu hoa quế, thật sự không thoải mái, muốn đi tắm nước nóng.
Dù sao hôm nay tâm trạng của Hoàng Đế không tốt, hẳn là sẽ không qua đây.
Quả nhiên, tắm rửa xong, cũng không thấy bóng dáng của Hoàng Đế.
Thấy canh giờ đã không còn sớm, nàng bèn leo lên giường chui vào trong chăn, ngủ thiếp đi.
Khi đèn của Điện Cam Lộ đã tắt, trong Càn Minh Cung vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Người phái đi tìm hiểu ngày hôm trước cũng đã trở về, đang bẩm báo với Vũ Văn Lan.
“Khởi bẩm bệ hạ, sau khi thần điều tra, người vợ đầu tiên của Sài đại nhân đến nay vẫn đang phụng dưỡng cha mẹ chồng và nuôi dưỡng con trai con gái ở quê nhà. Sài phủ ở kinh thành có ba phòng thiếp thất, thực tế đều là nam nhân giả trang thành nữ nhân.”
“Nam nhân?”
Vũ Văn Lan cau mày.